Tuy hắn có phần không nỡ nhưng đối với hắn mà nói đây là lựa chọn tốt nhất, hắn thân là Vạn phu trưởng cho nên rất khó rời đi, mượn nhờ cơ hội này hắn quay về tông môn, việc này không biết các Vạn phu trưởng khác hâm mộ như thế nào.
Lúc gần đi, lão giả này còn tìm đến Bạch Tiểu Thuần, sau khi cảm tạ một phen liền phó thác thân tín của mình cho Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần rất động dung, biết rõ đối phương chân tâm thật ý, trừ cảm động hắn càng cam đoan mình tuyệt đối không bạc đãi thân tín của đối phương.
Khi lão giả rời đi, mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần nhận được tin tức bổ nhiệm, hắn được nhậm mệnh trở thành Vạn phu trưởng dệ tam quân!
Vào ngày bổ nhiệm được thông báo ra toàn quân, tinh thần Bạch Tiểu Thuần vô cùng phấn chấn, hắn kiêu ngạo như con gà trống, ăn mặc một thân hổ giáp Vạn phu trưởng, toàn thân sinh ra kim quang sáng ngời, nhất là sau khi mở trận pháp trên áo giáp thân thể hắn mơ hồ một ít, hư không chung quanh vặn vẹo, trên người sinh ra khí thế khủng khiếp.
Tóc dài bay bay, gương mặt mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng, Bạch Tiểu Thuần ở trong nơi ở của mình xuất gương đồng ra, không ngừng quan sát mình trong gương.
– Tiểu ma kính, ngươi nói ta mặc bộ quần áo này lên người thế nào.
Bạch Tiểu Thuần say mê ngắm bản thân cả buổi, hắn cười ha hả lên tiếng hỏi thăm thăm.
Lúc này Dạ Táng xuất hiện trong kính, nội tâm hắn thở dài nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Dường như hắn bị trang phục của Bạch Tiểu Thuần làm rung động, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy càng mở cờ trong bụng, âm thầm đắc ý, cũng không cắt ngang Dạ Táng biểu diễn.
Thật lâu, Dạ Táng bừng tỉnh, lúc này mới kinh hô cực kỳ khoa trương.
– Trời ạ, ngài… Ngài chính là cao ngạo oai hùng, anh tuấn tiêu sái, tuyệt thế thiên kiêu Bạch Tiểu Thuần? Không có khả năng, trong suy nghĩ của ta, Bạch Tiểu Thuần đại nhân là tồn tại vượt qua thiên kiêu, lúc trước hắn chỉ là Thiên phu trưởng thôi mà.
– Ít vuốt mông ngựa, Bạch Tiểu Thuần ta là người ưa thích nghe thổi phồng hay sao, ta hỏi ngươi, bộ quần áo này có hợp với thân ta hay không!
Bạch Tiểu Thuần tận lực xụ mặt, ý buồn cười không áp chế nổi.
Đáy lòng Dạ Táng đang khinh bỉ Bạch Tiểu Thuần một vạn lần, hắn biết rõ nếu mình thật dựa theo lời Bạch Tiểu Thuần nói không tiếp tục vuốt mông ngựa, như vậy Bạch Tiểu Thuần sẽ thu thập hắn rất thảm.
– Ngươi không thích nghe người khác thổi phồng, trên thế giới này không có ai ưa thích.
Đáy lòng Dạ Táng đang hỏi thăm tổ tông mười tám đời của Bạch Tiểu Thuần, hắn lập tức dừng một chút sau đó a dua nịnh nọt, trực tiếp nịnh nọt suốt một nén nhang mới quay trở lại chủ đề của Bạch Tiểu Thuần.
– Bộ quần áo này hoàn toàn chuẩn bị riêng cho ngài, thật sự quá vừa người, nhưng ta cảm thấy sở dĩ y phục này khí phách như thế, nguyên nhân không phải do bản thân quần áo, mà là ngài!
Dạ Táng đổi biện pháp suy luận, không ngừng nịnh nọt, Bạch Tiểu Thuần càng nghe nội tâm càng vui vẻ, cảm thấy Dạ Táng rất biết nói chuyện, vì vậy vội ho một tiếng sau đó ném cho Dạ Táng một ít đan dược, lúc này hắn thu hồi gương đông và rời khỏi nơi ở.
Bên ngoài phòng của hắn, hơn vạn tu sĩ đệ tam quân đều tập hợp tại đây, Bạch Tiểu Thuần vừa đi ra, Triệu Long cất bước tiến lên và hét lớn:
– Đại nhân đến!
– Bái kiến Vạn phu trưởng!
Triệu Long vừa lên tiéng, lập tức hơn vạn tu sĩ chung quanh cùng ôm quyền bái kiến, âm thanh cuồn cuộn như thiên lôi.
Nhìn vạn người trước mặt, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cũng có phần cảm khái, nhớ lại ngày mình vừa tới Trường thành, khi mới bắt đầu cũng chỉ một thân một mình, sau đó làm Thập phu trưởng, Bách phu trưởng, Thiên phu trưởng, cho tới bây giờ đã đạt tới đỉnh phong, hắn thành Vạn phu trưởng.
Hắn cảm khái nhớ lại con đường phấn đấu của mình, cảm giác mình vì chức Vạn phu trưởng đã trả giá thật nhiều.
– Đi, các ngươi đi dạo với ta.
Thời điểm Bạch Tiểu Thuần cảm khái, hắn vung tay lên, một ngàn thủ hạ lúc trước với tư cách thân vệ liền bước ra, bọn họ đứng chung quanh Bạch Tiểu Thuần, bảo hộ ngắn nghiêm ngặt, mười Thiên phu trưởng dưới trướng của hắn cũng tiến lên, bọn họ bảo hộ Bạch Tiểu Thiần vô cùng cẩn thận.
Đồng thời khi mọi người bay đi, hơn vạn tu sĩ phân tán dọn bãi chung quanh, trong phạm vi bọn họ đi qua không được phép có tu sĩ nào tới gần.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần kích động với loại uy phong này, hắn không ngừng cảm khái…, cảm giác mình cố gắng không uổng phí, vì vậy cũng thả chậm tốc độ cười nói với mấy Thiên phu trưởng bên cạnh, những Thiên phu trưởng này cẩn thận đối đáp, Bạch Tiểu Thuần đắc chí vừa lòng.
Khi xuất hành, trong chủ thành có không ít người nhìn thấy, nhất là càng nhiều người gặp qua Bạch Tiểu Thuần khi còn làm Thiên phu trưởng xuất hành… Hôm nay lại thấy hắn thành Vạn phu trưởng xuất hành…
Tin tức liên quan Bạch Tiểu Thuần tấn chức trở thành Vạn phu trưởng Bác Bì đệ tam quân cũng truyền vào thế lực Man Hoang, sau trận đại chiến năm đó, tất cả tin tức liên quan đến Bạch Tiểu Thuần đều biến thành tình báo trọng yếu của Man Hoang, dù sao sự tồn tại của Bạch Tiểu Thuần mang tới uy hiếp to lớn, cho dù là tạc lô hay là Tụ Hồn Đan đều gây bất lợi cho Man Hoang.
Sau khi tin tức truyền vào đại trướng của Hồng Trần Nữ, Hồng Trần Nữ khoanh chân đả tọa, nàng bóp chặt ngọc giản tình báo trong tay.
– Nói như vậy, chuyện ngày hôm đó là do Bạch Tiểu Thuần tế hồn… Đổi lấy chiến công tấn chức Vạn phu trưởng.
Hồng Trần Nữ chậm rãi lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía trước, trước mặt nàng có một Luyện Hồn Sư áo xám nửa quỳ trên mặt đất, từ chấn động trên người hắn có thể thấy được người này tu vi Nguyên Anh.
– Căn cứ ám tử đưa tin thì đúng là như vậy, nói cho đúng, Bạch Tiểu Thuần tế hồn nhiều hơn một tỷ.
Luyện Hồn Sư nói ra hai chữ cuối cùng mang theo thần thái không dám tin tưởng.
– Một tỷ…
Ánh mắt Hồng Trần Nữ lạnh như băng, sau khi trầm ngâm liền vung tay lên.
– Thông cáo xuống dưới, tăng xếp hạng của Bạch Tiểu Thuần lên vị trí thứ năm tất sát bảng, tăng thêm phần thưởng là hai phần Thiên Thú Hồn, treo giải thưởng tính mạng người này.
– Tuân lệnh đại nhân!
Luyện Hồn Sư lập tức gật đầu, cáo lui rời đi.
Rất nhanh, tin tức Bạch Tiểu Thuần tăng lên vị trí thứ năm tất sát bảng truyền khắp Man Hoang, Man Hoang dùng hai phần Thiên Thú Hồn treo giải thưởng cũng truyền vào Trường thành, Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên khi biết tin.
– Quá ác…
Bạch Tiểu Thuần sờ sờ đầu mình, hắn cảm thấy Man Hoang thật sự kiên định khi muốn giết mình, không ngờ còn đưa ra giải thưởng hai phần Thiên Thú Hồn.
– Như vậy có thẻ có một ngày… Treo giải thưởng một phần Thiên Nhân Hồn hay không?
Bạch Tiểu Thuần lúc này không ngừng cân nhắc một phén, hắn cũng bị suy nghĩ của mình hù dọa, hắn nhanh chóng lắc đầu bỏ qua suy nghĩ nghĩ này, hắn hạ quyết tâm, đời này mình sẽ không bước ra khỏi Trường thành nửa bước.
– Hừ hừ, chỉ cần ta không rời khỏi chủ thành, mỗi lần ra ngoài ta mang theo cả vạn người cùng đi, ta cũng không tin đám người Man Hoang các ngươi có thể làm gì ta?