Ví dụ như… Thông Thiên Đảo!!
Ví dụ như… thân phận sứ giả Thông Thiên của Đỗ Lăng Phỉ!
Ví dụ như… lựa chọn Hầu Tiểu Muội cùng Quỷ Nha bị dẫn đi tới phạm vi khu vực Thông Thiên Hà!
Kết hợp với tình hình hắn biết được lúc ở Man Hoang, hiện tại Thông Thiên Đảo ở trong mắt Bạch Tiểu Thuần, đã không có quá nhiều sương mù dày đặc. Mặc dù chưa tính là hoàn toàn rõ ràng, lại bị hắn biết được hơn phân nửa.
Thiên Tôn, đích xác chính là Hoàng giả ở khu vực Thông Thiên Hà!
Bốn tông môn khởi đầu lớn giống như bốn Đại Thiên Vương trong Man Hoang, giống như đại quan biên giới!
Mà Thông Thiên Đảo, lại là chỗ đạo cung của Thiên Tôn. Về phần Đỗ Lăng Phỉ… Lại là Thông Thiên sứ Giả. Thời điểm ra bên ngoài, thân phận của nàng có thể ngang hàng cùng với Bán Thần của tông môn khởi nguồn!
Còn có việc đám người Hầu Tiểu Muội tham dự tuyển chọn. Cho dù là lấy thân phận Bạch Tiểu Thuần hiện tại đi qua kiểm tra xem xét, cũng tìm không ra mánh khóe nào. Hình như tất cả đều bình thường.
– Đỗ Lăng Phỉ… Ở nhiều năm trước, liền rời đi Tinh Không Đạo Cực Tông, trở về… Thông Thiên Đảo.
Bạch Tiểu Thuần buông ngọc giản trong tay xuống. Đối với ngoại trừ thân phận thứ hai của Đỗ Lăng Phỉ là Thông Thiên Sứ Giả ra, trong lòng hắn mơ hồ đã có một ít suy đoán.
Suy đoán này chỉ vừa lóe lên ở trong đầu hắn, đã bị hắn ép xuống. Thần sắc hắn chậm rãi cũng trở nên cổ quái. Một lát sau, Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt, ho khan một tiếng.
– Nếu như ta thật sự đoán đúng… Vậy quá dọa người.
Bạch Tiểu Thuần sờ sờ mũi, phất tay lên, thu hồi ngọc giản kia. Sau khi trở thành Thiên Nhân thái thượng trưởng lão, có thể nói toàn bộ Tinh Không Đạo Cực Tông, trừ phi là người có địa vị ngang hàng với hắn ra, nếu không, bí mật của tất cả mọi người, cũng không có che giấu được hắn.
Từ điểm này cũng đó có thể thấy được, địa vị của Bạch Tiểu Thuần ở Tinh Không Đạo Cực Tông hiện tại. Theo tu vi Thiên Nhân, hắn đã hoàn toàn xem như là nhân vật lớn, được vô số đệ tử ngưỡng mộ.
Bạch Tiểu Thuần cũng đặc biệt hưởng thụ loại cảm giác này. Nếu như đổi lại thời điểm khác, hắn nhất định sẽ đặc biệt an bài một ít thời gian, để mình đi dạo một vòng trong toàn bộ tông môn một vòng, đi thu hoạch vô số ánh mắt cuồng nhiệt.
Nhưng lúc này Bạch Tiểu Thuần không có tâm tình này. Trong ba ngày này, thông qua những người tới thăm hỏi, thông qua tư liệu hắn có quyền lực có khả năng kiểm tra, mặc dù đối với chuyện của tông môn hắn biết không ít, nhưng không có nghe được tung tích của Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài.
Hai người này giống như mất tích, cũng không có xuất hiện. Cho dù Bạch Tiểu Thuần hỏi Phùng Hữu Đức, đối phương cũng không biết vì sao, chỉ biết ở một năm trước, hai người mất tích ở trong không trung.
Bạch Tiểu Thuần lập tức ý thức được, chuyện có thể làm cho mình cũng điều tra không xảy ra, chỉ có một cái khả năng… Chuyện này, có liên quan đến Thiên Nhân!
Cũng chỉ có cùng là Thiên Nhân lão tổ, năm người thái thượng trưởng lão khác, có thân phận cùng địa vị tương đương với Bạch Tiểu Thuần, mới có tư cách khiến cho những người khác, điều tra không ra tin tức gì.
Chỉ có điều Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài đều có mạng giản ở Nghịch Hà Tông. Bạch Tiểu Thuần biết hai người không nguy hiểm tính mạng. Trong lòng cũng không quá lo lắng. Lúc này hắn hất cằm lên, hừ lạnh một tiếng.
– Ta không tìm được người cũng không có vấn đề gì. Ta đi tìm lão gia hỏa Trần Hạ Thiên này. Hừ hừ, sau này ai chọc ta, ta lại đánh hắn!
Đối với ba người Trần Hạ Thiên, Bạch Trấn Thiên cùng với Lý Hiển Đạo, Bạch Tiểu Thuần rõ ràng có oán niệm đối với Trần Hạ Thiên lớn hơn. Bởi vì chuyện trên Trường Thành năm đó, khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở Man Hoang cũng buồn bực rất lâu.
– Năm đó thời điểm ta ở Man Hoang đã thề, nhất định phải báo thù!
Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ ngẩng đầu, trong lòng đã có quyết định. Năm đó Trần Hạ Thiên này ở Trường Thành thật là quá đáng. Lấy oán trả ơn không nói, buộc mình đi Táng Cung. Hơn nữa khi dễ mình xong, một thời gian trước đó còn muốn khi dễ Nghịch Hà Tông.
– Hừ hừ, Trần Hạ Thiên, cũng không phải là Bạch Tiểu Thuần mang thù, mà là ngươi khinh người quá đáng. Chuyện này cứ quyết định như vậy. Ai chọc ta, ta liền đi đánh Trần Hạ Thiên!
Bạch Tiểu Thuần vung tay áo lên, có cảm giác hôm nay mình đã là nhân vật lớn.
– Không tìm được Trương Đại Bàn, ta đi đánh Trần Hạ Thiên!
– Có người lại động tâm đối với Nghịch Hà Tông, ta đi đánh Trần Hạ Thiên!
– Có người trợn mắt với ta, ta đi đánh Trần Hạ Thiên!
– Có người nhằm vào ta, ta đi đánh Trần Hạ Thiên!
Bạch Tiểu Thuần nói thầm nói mấy câu. Càng nghĩ hắn càng thấy rằng chủ ý này của hắn thật sự quá tuyệt vời. Người bình thường tuyệt đối không thể nghĩ ra được.
Nhất là nghĩ đến sau đó, mình ở trong tông môn, nhất định sẽ bởi vì chuyện này khiến cho Trần Hạ Thiên điên cuồng, Bạch Tiểu Thuần lại càng kích động.
Trên thực tế cũng đúng là như thế. Mặc dù hắn không thể tiêu diệt Trần Hạ Thiên, chỉ có điều dựa theo suy nghĩ của hắn, chỉ cần người khác trêu chọc hắn, hắn đi ngay đánh Trần Hạ Thiên, chuyện này nhất định sẽ khiến cho Trần Hạ Thiên phát điên.
Trần Hạ Thiên này tuy là Thiên Nhân trung kỳ, nhưng luận về chiến lực, căn bản không phải là đối thủ của Bạch Tiểu Thuần. Nhất là trước đó Bạch Tiểu Thuần đại chiến năm Đại Thiên Nhân bọn họ, giết chết hai người, đánh trọng thương ba vị. Cảnh tượng như vậy, đã sớm khiến cho tâm thần Trần Hạ Thiên sợ hãi vô cùng.
Nếu không, hiện tại sau khi Bạch Tiểu Thuần đi tới Tinh Không Đạo Cực Tông, hắn không thể lại lựa chọn bế quan không ra. Chẳng những là hắn như vậy, Bạch Trấn Thiên cùng Lý Hiển Đạo cũng đều như vậy.
Nhưng Trần Hạ Thiên vẫn không hiểu rõ tính cách của Bạch Tiểu Thuần… Cho dù hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn cũng đã trốn tránh Bạch Tiểu Thuần, nhưng phiền phức lớn hơn vẫn theo đến…
Bạch Tiểu Thuần ở đây vung tay áo, thân thể đã lao ra ngoài, từ chỗ ở của mình bay nhanh, thẳng đến… chỗ vốn về Trần Hạ Thiên ở trên Lam Sắc Thải Hồng này.
Trần Hạ Thiên ở tại phía nam của Lam Sắc Thải Hồng, trong một khu vực rộng mênh mông, xây dựng rất nhiều lầu các xa hoa. Ở phương diện nơi ở này, không chỉ là bản thân Trần Hạ Thiên, hắn có quyền lực khiến cho một phần tộc nhân gia tộc kia, cũng ở bên trong nơi này.
Chuyện này những Thiên Nhân khác cũng đều như vậy. Điều này đã trở thành lệ cũ.
Mà ở trung tâm rất nhiều kiến trúc xa hoa này tồn tại một chỗ hồ nước trên Thải Hông. Nước trong hồ này rất trong. Bên trong có cá vàng đang bơi. Nơi đây rõ ràng là Thải Hồng, nhưng lại có hồ nước, rất kỳ diệu.