Chương 131: Chúng ta đều lãng quên(1)

Chúng ta đều lãng quên(1)

Tô Chi Niệm nhoài người về phía trước bàn máy tính, vẻ mặt nghiêm túc cầm bút, hết sức chăm chú viết một cái gì đó.

Tống Thanh Xuân cho là Tô Chi Niệm đang làm việc, không có lên tiếng quấy rầy anh, đứng ở cửa một lúc, rồi lặng lẽ đẩy cửa ra, bưng cà phê, đi vào.

Trên sàn của phòng sách trải thảm rất dày, cô giẫm lên, không hề phát ra một chút tiếng động nào.

Sát lại gần, Tống Thanh Xuân mới nhìn thấy Tô Chi Niệm đang ghi chép cái gì đó vào trong sổ, hạ bút lưu loát, không dừng lại, gần như là viết liền một mạch.

Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm cây bút trong tay Tô Chi Niệm một lúc, tầm mắt liền chuyển tới trên mặt của anh.

Anh nhìn chằm chằm ngòi bút không dời mắt, vẻ mặt trầm tĩnh.

Từ góc độ của cô nhìn lại, mí mắt của anh rũ xuống, lông mi dài một cách lạ thường.

Trên mặt Tống Thanh Xuân khinh thường bĩu môi, đáy lòng lại âm thầm hơi sợ hãi than, một người đàn ông mà lông mi lại dài như vậy, thật là đủ biến thái!

Không biết lúc anh viết những thứ này, nghĩ tới điều gì, khóe môi của anh bỗng hơi hơi nhếch lên.

Tống Thanh Xuân bỗng mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm như vậy, trong lòng hơi mơ hồ, làm sao cũng không dời mắt ra được.

Đây là Tô Chi Niệm mà cô từng biết sao, đây là lần đầu tiên cô thấy anh cười.

Ở trong hiểu biết của cô, trên thế giới này, người cười đẹp nhất tuyệt đối là anh Dĩ Nam, mỗi lần cô nhìn thấy anh ấy cười, liền cảm thấy mình giống như thấy được ánh mặt trời.

Nhưng cô không ngờ, khóe môi Tô Chi Niệm chỉ là hơi nhếch lên, vậy mà cô lại thấy được ấm áp từ trên mình con người lạnh như băng này, tuy rằng không sáng rỡ giống như anh Dĩ Nam, nhưng nó giống như ánh nắng đầu mùa đông, ấm áp, làm cho người ta rất thoải mái.

Khi Tô Chi Niệm viết, có thói quen dựa vào chỗ tựa lưng phía sau ghế làm việc, sau đó nhìn thấy Tống Thanh Xuân đứng ở trước bàn đọc sách của mình một khoảng không xa.

Mặt anh hơi ngẩn ra, lại buột miệng nói ra một câu: “Em vào đây từ lúc nào?”

Tống Thanh Xuân vội vàng thu lại tầm mắt dừng ở trên người Tô Chi Niệm, nhẹ giọng giải thích một câu: “Tôi pha cà phê.”

Lúc này Tô Chi Niệm mới nhìn đến chén sứ cô bưng trong tay.

“Tôi có gõ cửa, nhưng không ai trả lời, nên tôi mới tự mình đi vào.” Tống Thanh Xuân thấy trên mặt Tô Chi Niệm không có phản ứng không vui, liền đi tới trước bàn đọc sách, đặt cà phê ở trước mặt của anh.

“Ừ.” Tô Chi Niệm lên tiếng, thấy quyển sổ trên bàn còn mở, lập tức vươn tay, nhanh chóng đóng lại.

Động tác của anh, khiến tầm mắt Tống Thanh Xuân dời đi qua, cô chỉ nhìn thoáng qua ngoài bìa, liền nhận ra đó là sổ nhật kí cô từng phát hiện ở trong phòng ngủ của Tô Chi Niệm, cho nên ban nãy anh hết sức chăm chú nhoài người về phía trước bàn, là đang viết nhật kí sao? Thật không hổ là nhật ký của họ Tô…

Tô Chi Niệm thấy Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm vào sổ nhật ký của mình, hơi mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, sau đó hỏi một câu: “Còn chuyện gì nữa không?”

Tống Thanh Xuân vội vàng lắc đầu: “Không còn việc gì.”

Tô Chi Niệm nghĩ đến Tống Thanh Xuân lắc đầu nói không còn việc gì, liền sẽ biết điều rời khỏi phòng sách, cho nên gật đầu theo một cái, không nói nữa, sau đó liền vươn tay, cầm một văn kiện, che lên trên sổ nhật ký, mở ra nhìn nhìn.

Tô Chi Niệm nhìn khoảng hai phút, thấy Tống Thanh Xuân còn đang ngẩn người đứng ở trước bàn đọc sách của mình, không có chút dấu hiệu muốn rời đi, vì thế liền cau mày, hỏi lại một lần nữa: “Làm sao vậy?”

“Không sao cả.” Tống Thanh Xuân lại lắc lắc đầu, vẻ mặt vô tội.

Nói Yêu Em 99 Lần

Nói Yêu Em 99 Lần

Status: Completed Author:

Lúc anh ngủ nhờ nhà cô, không cẩn thận lại mượn cơ thể của cô một đêm.

Về sau, cô bị anh quấn lấy.

Trước khi kết hôn anh nhớ lại lúc bức hôn như thế nào, sau khi kết hôn cô lại nhớ đến ly hôn ra sao.

"Nam thần, tôi không cưới! Không cưới! Không cưới!" Rốt cục lúc cô thốt lên chuyện quan trọng ba lần, anh kiên quyết ném cho cô một tờ giấy thỏa thuận ly hôn.

Vốn tưởng rằng rốt cuộc đã được giải thoát, cô cũng không nghĩ... Sau ly hôn, ngày đêm anh đều vào phòng cô, quấn lấy cơ thể cô... Cuối cùng cô không thể nhịn được nữa: "Chúng ta đã ly hôn rồi!"

Anh bình tĩnh liếc cô một cái, ném giấy thỏa thuận ly hôn vào mặt cô, trên giấy viết rõ ràng: Xe của cô, nhà của cô, công ty của cô, con của cô, anh... cũng của cô?

Đôi lời muốn nói:

Tiếp nối sự thành công của Hôn trộm 55 lần, team TENO quay trở lại với dự án Nói yêu em 99 lần. Tuy rằng hố sâu, nhưng chắc chắn với sự ủng hộ của các bạn, team sẽ cố gắng đào và lấp hố trong thời gian nhanh nhất có thể. :mrgreen: Hy vọng dự án này sẽ không thua kém Hôn trộm 55 lần. Mong rằng các bạn sẽ ủng hộ team như ủng hộ Hôn trộm nhé!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset