Cô còn dám đứng đó nói thầm, cô lừa anh cái gì nữa sao?
Tống Thanh Xuân cô dùng một cái tên “Tống Đình Đình” lừa đi chấp niệm cả đời Tô Chi Niệm anh!
— ——-
Tuy rằng lúc rời giường Tô Chi Niệm có mắng Tống Thanh Xuân một câu “Đồ dối trá”, bất quá cũng không giận đến mức bỏ mặc cô. Sau khi ra khỏi phòng tắm, anh dẫn cô đi ăn một bữa trưa thật phong phú, sau đó lái xe đưa cô về, còn tự mình đưa cô đến tận trước công ty, mở sẵn cửa.
Bình thường, mối quan hệ giữa người với người như vậy luôn sẽ yên lặng thần không biết quỷ không hay mà xích gần hơn.
Tuy rằng Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm vẫn tuân thủ hiệp ước từ trước 7 giờ và sau 7 giờ đến 12 giờ, nhưng quan hệ của hai người lại vì một đêm kia có những biến hóa đặc biệt.
Tuy Tống Thanh Xuân vân thường gọi Tô Chi Niệm là “Tô tiên sinh” nhưng tần số gọi anh là “Tô Chi Niệm” ngày càng nhiều hơn.
Cô cứ vẫn tiếp tục chăm lo chuyện áo cơm và cuộc sống hằng ngay của anh, nhưng đôi khi anh cũng sẽ đến giúp một tay, ví dụ như giúp cô rửa thức ăn, lau chén bát, thậm chí còn có một hai lần khi cô thức dậy thì anh đã mua bữa sáng về rồi.
Cô vẫn hơi cố kỵ anh. Ở trước mặt anh, cô không dám tỏ vẻ vô tư quá, nhưng bô dáng câu nệ khi thấy anh dạo trước đã khá hơn rất nhiều. Đôi khi, vào lúc cả hai cùng ăn cơm, cô còn có thể kể vài câu chuyện cười cho anh nghe, thậm chí vào lúc anh không vội, cô còn rủ rê anh chơi game.
Cũng bình thường thôi, có một số mối quan hệ ngày càng gần gũi thì cũng có những mối quan hệ lại dần xa cách.
Tống Thanh Xuân và Tần Dĩ Nam không có chút khắc khẩu nào với nhau. Họ cùng lớn lên, từ khi còn là hai đứa trẻ vô tư, có lẽ Tống Thanh Xuân chưa bao giờ giấu giếm Tần Dĩ Nam bất cứ chuyện gì. Bí mật duy nhất mà cô che dấu anh mỗi lần đối mặt chính là chuyện cô thích anh.
Nhưng kể từ chuyện một đêm nọ, bắt đầu có rất nhiều chuyện mà Tống Thanh Xuân không nói cho Tần Dĩ Nam, ví dụ như Tống Thừa không có tự sát, lại ví dụ như tháng này xí nghiệp Tống Thị dưới sự dẫn dắt của Tô Chi Niệm có lợi nhuận đến hai ngàn vạn.
Chẳng những không nói chuyện với Tần Dĩ Nam mà cô còn không giống trước đây, mỗi ngày đều gửi tin nhắn cho Tần Dĩ Nam, lại càng không giống như trước, thường tìm cớ quấn lấy anh, bắt anh mời cô ăn cơm.
Tống Thanh Xuân và Đường Noãn làm cùng công ty. Tần Dĩ Nam thường xuyên đến đón Đường Noãn tan tầm, cô đã gặp anh như vậy rất nhiều lắm lần rồi. Hai người gặp nhau sẽ chào hỏi, sẽ hàn huyên mấy câu, sẽ rất quan tâm đến đối phương, nhưng Tống Thanh Xuân mãi vẫn không tìm được loại cảm giác thân thiết từng có nữa.
Theo lời kể của Tần Dĩ Nam, cô biết, cuối cùng Tần Dĩ Nam và Đường Noãn cũng xác lập quan hệ.
Anh theo đuổi cô ta lâu như vậy, cuối cùng cũng được như ý nguyện, hai người trở thành người yêu chân chân chính chính của nhau.
Cuối cùng thì cô cũng không vạch trần bộ mặt của Đường Noãn, nhưng cô cũng hoàn toàn bỏ quên ý nghĩ cảnh báo Tần Dĩ Nam một tiếng, hơn nữa gần như là vĩnh viễn quên mất. Ở trước ranh giới của sự từ bỏ, cô nghĩ việc cuối cùng mình làm vì giấc mộng nhiều năm trời chính là che giấu chuyện lúc trước Đường Noãn giả mạo cô nói cô ta là người truyền giấy.
Cô nghĩ, đây có lẽ là chuyện cô cam tâm tình nguyện làm vì tình yêu, chuyện cuối cùng cô không oán không hối làm vì anh.
Trước ngày nghỉ Tết Âm lịch luôn là khoảng thời gian bận rộn nhất, có đôi khi phải làm việc suốt cả ngày, làm đến mức đầu váng mắt hoa lên.
Nhưng mà chính vào khoảng thời gian bận rộn này, vào một ngày nọ, Tống Thanh Xuân gặp một chuyện thật sự rất mạo hiểm
— ———