Tô Mạt hừ nói:“Trong miếu cũng có những hòa thượng, ni cô, đều quản người thế tục đòi tiền hoá duyên a. Như thế nào còn đối với người quyên nhiều tiền nhang dầu thì thân mật, quyên ít một chút liền bĩu môi khinh thường? Như thế nào bọn họ cũng lấy tiền bạc đi mua ruộng đất, còn dựa vào điều này trốn tránh phú dịch, như thế nào còn muốn lừa những người không hiểu chuyện đi làm tiểu đồ đệ để sai sử làm việc nặng nhọc.”
“Ngươi, ngươi cái này gọi là ngụy biện.”
Tô Hinh Nhi bị nàng làm cho tức giận đến dậm chân, xoay người vén mành đi ra ngoài tìm lão phu nhân cáo trạng.
Lão phu nhân đang ở gian ngoài đang ngồi trên tháp thượng quý phi cùng Vương phu nhân nói chuyện, nghe xong Tô Hinh Nhi càn quấy cáo trạng cũng không để ý tới, kêu nàng ta tùy tiện đi chơi chỗ nào cũng được.
Vương phu nhân trừng mắt nhìn Tô Hinh Nhi một cái,“Còn không tự mình đi chơi mau, đừng đến quấy rầy lão tổ mẫu ngươi.”
Tô Hinh Nhi tức giận chạy đi mất.
Vương phu nhân cười nói:“Nương, Trì nhi của chúng ta cũng không còn nhỏ nữa, nên đính hôn rồi. Ta nghĩ đến vài gia tộc, muốn nói cho lão phu nhân nghe thử.”
Lão phu nhân hí mắt, làm như đang ngủ gật, gật gù.
Vương phu nhân liền nói ra năm sáu gia tộc, có Huyện chủ lão quận Vương gia, còn có tống Quốc Công gia đích tôn nhị tiểu thư, còn có tiểu thư của Từ hầu gia, còn có triệu Thượng Thư……
Lão phu nhân làm như ngủ, lại nghe thấy,“Đây là cao gả thấp thú, Huyện chủ thì bỏ qua. Với lại Trì nhi cũng bất quá mới mười bảy, thành thân như thế nào cũng phải qua hai mươi.”
Vương phu nhân thấy lão phu nhân thậm chí có điểm muốn áp chế cảm giác, nóng nảy,“Nương, hiện tại cũng phải đính hôn.”
Lão phu nhân nói:“Như ta nói, chín phần môn đăng hộ đối là được. Không cần quá với cao. Hắn là thư đồng thái tử, tiền đồ này tự mình phải biết nắm chắc cơ hội. Trợ lực của gia đình thê tử cũng đừng quá nhờ vả.”
Vương phu nhân nghe ra ý tứ của bà dĩ nhiên là muốn dứt bỏ Tống gia, tìm kiếm nhà khác, việc này không thể được.
Nàng cười nói:“Nương, ý tứ của quý phi nương nương……”
Lão phu nhân nhíu mi, không mặn không nhạt nói:“Quý phi nương nương còn quản cả hôn sự của Trì nhi chúng ta? Chuyện này về tình về lý, đều không thích hợp.”
Một câu chặn đứng họng Vương phu nhân.
Vương phu nhân hé ra sắc mặt, nhất thời trắng đỏ đan xen lẫn nhau.
Lần trước nói chuyện đại tiểu thư cùng thái tử, lão phu nhân nói trong nhà còn có đại ca trước đã.
Hiện tại cùng bà ta nói chuyện hôn nhân của đại thiếu gia, bà ta còn viện cớ nói cái gì còn nhỏ.
Thật sự là tức chết đi được.
Nàng đang bực bội, thấy Tô Mạt từ phòng trong lén lút chuồn ra, lập tức quát lớn nói:“Lén lút làm cái gì đó?”