Có hoàng quý phi làm mai, cho dù lão phu nhân không cho phép, cũng vô dụng.
Lão phu nhân có lớn thế nào, còn có thể lớn hơn quý phi?
Ai biết Tống phu nhân thở dài, hạ giọng nói:“Ta nghe ý tứ của hoàng quý phi, của bệ hạ. Nói nhị điện hạ tuổi đã lớn rồi, nên chuẩn bị hôn sự trước. Dự định lựa chọn từ huân quý gia ( những gia đình vương tộc quan lại quyền quý thư hương). Nói ra tên họ mấy nhà, còn có đại tiểu thư các ngươi cùng đại tiểu thư chúng ta nữa……”
Lời còn chưa dứt, Vương phu nhân a một tiếng.
Tô Mạt cũng giật mình một cái, tinh thần lập tức linh lợi.
Vảnh tai cẩn thận nghe.
Đại tiểu thư đứng bên cạnh cũng bị nàng làm hoảng sợ,“Mạt nhi ngươi làm sao vậy?”
Tô Mạt bởi vì tập võ, thính lực so với người khác rất nhiều.
Cách xa như vậy, đại tiểu thư đương nhiên nghe không thấy.
Tô Mạt quay đầu nhìn nàng một cái, nhíu mi nói:“Các nàng ta đang thương lượng làm sao để liên hôn.”
Đại tiểu thư cắn môi, cúi thấp đầu, nhấc ly trà lên, nhẹ nhàng gảy những chiếc lá trà màu xanh như ngọc.
Trong đầu lại nghĩ tới thanh âm trong suốt kia, không khỏi một trận tim đập nhanh, vội uống một ngụm trà.
Tống Dung Hoa cùng Tống tứ tiểu thư thì thầm to nhỏ, Tống tứ tiểu thư bưng trà, thướt tha lả lướt, loạng chà loạng choạng hướng Tô Mạt đi tới.
Là thật sự uốn éo.
Bởi vì nàng ta vì muốn chứng minh bản thân mình có vẻ yểu điệu, chẳng những ăn mặc thiếu vải, hơn nữa thắt lưng thắt chặt cơ hồ thở không nổi.
Đại điện lớn như vậy, cho dù có đốt lửa nóng nàng ta cũng thở ra khói.
Nàng ta như là cổ vũ đủ dũng khí hướng Tô Mạt đi tới, thời điểm gần đến trước mặt Tô Mạt thả chậm cước bộ, nói:“Tô gia ngũ muội muội, đã sớm nghe người ta nói ngươi trí tuệ vô cùng, chỉ hận khó gặp.”
Nói xong liền trong suốt hạ bái, lại nói:“Hôm nay gặp được, trong lòng thực yêu thích. Về sau mọi người chúng ta nên đi lại nhiều hơn.”
Nói xong liền đưa cho Tô Mạt ly trà.
Tô Mạt ngẩn ra một chút, tình huống gì vậy?
Còn muốn kính trà?
Ly kỳ cổ quái.
Nàng vừa muốn nói chuyện, đột nhiên Tống tứ tiểu thư liền đụng tới nàng, ly trà nhỏ nhìn như kiểu sắp đổ lên người nàng.
Tô Mạt theo bản năng mũi chân lấy gầm bàn làm điểm tựa, chiếc ghế dựa liền thối lui.
Tống tứ tiểu thư lập tức đụng phải chân bàn, ly trà đổ rơi trên đĩa đựng trái cây.
Một trận âm thanh liểng xiểng.
Mọi người lập tức nhìn qua.
Bên ngoài nghe thấy, hoàng đế sai người tới hỏi có chuyện gì xảy ra vậy.