Q.3 – Chương 1537

Q.3 - Chương 1537

Những ký ức của hắn về hoàng hậu và Thục phi vô cùng mờ nhạt, kể cả Thục phi là mẫu thân trên danh nghĩa của hắn, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó, không thể gần gũi với hắn. Hắn đã từng rất thương tâm, hơn nữa phụ hoàng rất ghét bỏ hắn, hắn rất oán hận, rất khổ não… Nhưng cuối cùng cũng quên đi được, sau này gặp được Mạt Nhi chuyện đó càng vơi bớt đi, cho đến bây giờ biết được sự thật.

Thục phi vì sợ ánh mắt của Hoàng đế, nên không có cách nào đối tốt với hắn, hơn nữa, nhìn thấy hắn sẽ lại nhớ đến đứa con vì hắn mà chết, dù Thục phi có trung thành với Hoàng hậu đến thế nào, cũng không thể không áy náy, đối với Vu Hận Sinh người sẽ đau khổ cả đời, cho nên mới buồn bực đến chết.

Mà nếu như hoàng hậu biết chuyện này, nội tâm sẽ vừa áy náy vừa thất vọng về hoàng đế sẽ khiến người sống không bằng chết.

Hai người yêu nhau, bởi vì có nghi ngờ, có dã tâm nhất định sẽ xảy ra rất nhiều bi kịch.

Tô Mạt lẳng lặng nhìn Hoàng Phủ Cẩn, nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, Hoàng Phủ Cẩn quay sang mỉm cười. Sau đó Diệp Tri Vân khởi động cơ quan, chiếc quan tài lần nữa chìm xuống dưới.

Ông không hy vọng có người khác tới quấy rầy nàng.

Lúc đi ra khỏi địa cung ai cũng có tâm tình phức tạp, bên ngoài trời đã sáng, trời xuân còn se lạnh, ánh mặt trời cũng không quá gắt, nhưng lại khiến bọn họ thấy chói mắt.

“Vèo vèo” bỗng nhiên có tên bắn đến, A Lý vội vàng sai tử sĩ giơ khiên lên.

“Diệp Tri Vân, ngươi thật to gan!” Hoàng đế đứng giữa các tướng sĩ của Đại doanh trại Tây Sơn, sắc mặt lạnh lùng nhìn bọn họ.

Mọi người không nghĩ tới hoàng đế đã khôi phục lại được tự do, tưởng rằng Tả Minh Thụy đã biết Hoàng Phủ Cẩn mới là nhi tử của nữ đế thì sẽ không bỏ qua cho hoàng đế.

Hoàng Phủ Cẩn tiến lên trước, thỉnh an, “Nhi thần chúc mừng phụ hoàng thoát khỏi được giam lỏng.”

Hoàng đế nhìn hắn, sắc mặt tối lại, cười lạnh, “Tốt, tốt, các ngươi rất giỏi!” Vung tay lên nói: “Còn không bắt lại cho trẫm.”

“Phụ hoàng, phụ hoàng!”

Trong đám người mặc áo giáp một thiếu niên chạy lên, người đó chính là Hoàng Phủ Giới, hắn quỳ xuống: “’Phụ hoàng, dù Nhị ca có làm ra chuyện gì, ngài cũng không nên tức giận.”

Vừa đứng dậy vừa nói nhỏ: “Phụ hoàng, ngài đã đáp ứng nhi thần.”

Hoàng đế hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn qua một lượt từ Hoàng Phủ Cẩn, Tô Mạt, Tiêu Vũ Lâu, Diệp Tri Vân, “Dám đi vào đại nội cấm địa! Bắt Diệp Tri Vân lại cho trẫm!”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Status: Completed Author:

Lúc 6 tuổi, hắn có đôi mắt đa tình giống như bậc thần tiên không nhiễm bụi trần, khuôn mặt luôn nở nụ cười xấu xa,lại giống như tên ác ma tới từ địa ngục. “ Tiểu nha đầu, ta đã hôn nàng, nàng đã là người của ta, lớn lên phải gả cho ta!”. Tô Mạt trừng mắt: “ Ngươi thích “ cỏ non”, nhưng ta không có hứng thú với “ trâu già” !” Chỉ số thông minh của nàng vượt qua 160 cơ mà. Ta đã xuyên không tới phải làm chủ cuộc đời mình, sao có thể để người khác chi phối? Nàng xinh đẹp, có trí tuệ chứ không phải là bình hoa di động. Nam tử chỉ có thể phục tùng nàng, đừng nghĩ đến việc chinh phục nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset