Chương 1999: Hắc nhật

Hắc nhật

Kim sắc quang cầu nhìn như không lớn nhưng mà vừa mới rời tay bắn đi quang mang lập tức chợt loé rồi lần nữa biến thành một cái vòng xoáy thật lớn, hướng đỉnh đầu nam tử chụp tới. Từ lốc xoáy đó cũng tuôn ra một cỗ vô hình cự lực, đem thân hình nam tử đè ép xuống, hư không phụ cận theo đó mà hơi hơi vặn vẹo đi, cũng bộc phát ra từng đợt “oanh long long”, dường như tuỳ thời có thể nổ tung ra.

Trên mặt nam tử Ma tộc hiện ra một tia dị dạng đỏ sẫm, thân thể dưới sức ép của vô hình cự lực mà run nhè nhẹ lên, nhưng cũng vẫn chưa thực sự bị đè ép tới mức suy sụp, trái lại hai mắt hắn hung quang đại khởi, miệng hét lớn một tiếng.

Theo đó, huyết sắc chiến giáp trên thân hắn đột nhiên bộc phát ra một tầng huyết sắc quang diễm gai mắt, một cỗ khí tức kinh khủng cực kỳ từ trên thân thể hắn tản mát ra. Nơi huyết sắc quang diễm đi qua hư không nơi ấy giống như bị tan chảy ra, cũng dồn dập biến thành một mảng đen kịt không chút ánh sáng, cỗ vô hình cự lực theo đó mà lập tức bị đẩy ngược ra.

Thân thể nam tử thoáng cái lần nữa thẳng lưng đứng lên, cũng nhấc một tay hướng hư không chậm rãi trảo ra một kích.

“Phanh” một tiếng!

Ma sư ba đầu trên đỉnh đầu hắn theo cú trảo mà chợt bạo liệt rồi hoá thành một cỗ hắc vụ hướng một quyền của nam tử tụ lại, biến ảo thành một thanh trường thương dài khoảng một trượng. Thương này toàn thân chớp động hắc sắc linh quang nhưng lại có vẻ yếu ớt cực kỳ, đầu thương được chia ra làm ba, từng cái đều khắc vẽ một khoả đầu sư tử dữ tợn, toàn thân trải rộng chi chít linh văn màu xanh nước biển.

Vẻ nanh ác trên mặt nam tử chợt hiện, cổ tay run lên, trường thương liền phát ra một tiếng thương ngâm thê lương chói tai rồi bắn ra như chớp.

Hắc mang chợt loé, trường thương lập tức liền chìm vào bên trong trung tâm vòng xoáy kim sắc.

Một màn quỷ dị xuất hiện!

Kim sắc toàn phong nhìn như thanh thế rất lớn kia, dưới một kích này của hắc thương liền lập tức vỡ vụn ra rồi hoá thành từng điểm linh quang tán loạn tiêu thất trên không trung.

Nam tử Ma tộc lần nữa đánh ra một trảo, hắc khí theo đó mà lượn lờ một trận, ma thương đen kịt lần nữa được biến ảo ra trong tay, cũng không chút chần chờ ném ra thêm một lần nữa.

Lúc này đây, mục tiêu của ma thương hiển nhiên chính là cự viên đang ngây ngẩn người trên không trung kia.

Mắt thấy trường thương chỉ mới chợt loé lướt đi vậy mà lại quỷ dị xuất hiện ngay ở phụ cận trước mắt cự viên. Kim mao cự viên cả kinh, sáu tay không chút lưỡng lự bỗng nhiên hư không vũ động, sáu kiện trọng binh ánh vàng rực rỡ nhất thời hiện ra ở trong lòng bàn tay, cũng đồng dạng hoá thành sáu đoàn kim quang hướng ma thương hung hăng đập tới.

Long trời lở đất!

Kim quang hắc khí đan vào nhau bạo liệt không ngừng nhưng lại đồng thời tán loạn tiêu thất đi.

Cự viên thấy cảnh này con ngươi không khỏi co rụt lại, còn chưa kịp suy nghĩ thêm chút gì thì nam tử phía dưới lại cười lớn một tiếng, một tay lại hư không trảo tới, một cây ma thương giống y lúc trước lại tiếp tục rời tay bắn đi.

Cự viên hừ lạnh một tiếng, sáu cánh tay lại nhoáng lên, sáu kiện kim sắc binh khí đồng dạng lúc trước lại tiếp tục hiện ra rồi cũng hung hăng đập xuống, lại cũng một lần nữa cùng ma thương cùng nhau huỷ diệt.

Lúc này lại chính là tới phiên nam tử Ma tộc ngẩn người ra, động tác trong tay không khỏi ngưng trệ lại.

Mà chỉ tích tắc sau cự viên lại gầm nhẹ một tiếng, trong sáu bàn tay sáu kiện kim sắc binh khí lại lần nữa hiện ra, rồi lại hướng nam tử kia ném tới, trong nháy mắt ba cái miệng cũng bắt đầu truyền ra thanh âm chú ngữ.

“Phốc xuy” một tiếng, sáu kiện binh khí kim quang đại phóng, vô số hư ảnh từ đó chợt loé rồi mơ hồ hiện ra. Một hoá mười, mười lại hoá trăm, trong khoảnh khắc sáu kiện binh khí kia liền huyễn hoá ra trên mấy nghìn kim sắc hư ảnh, phô thiên cái địa hướng nam tử kia điên cuồng kích xuống.

Trong lúc nhất thời, không trung rít gào, trong tầm mắt chỉ toàn là kim quang, kim quang rợp trời!

Sắc mặt nam tử Ma tộc trầm xuống nhưng lại không hề có vẻ hoảng loạn chút nào, trái lại khoé miệng lại nổi lên một tia cười nhạt rồi hé miệng phun ra một đoàn tử quang.

Tử quang này vừa mới ra khỏi miệng liền lập tức cuộn tròn lại rồi tự hành bạo liệt nổ tung ra.

Vô số tử quang từ đó mà bắn ra, thoáng cái liền biến ảo thành một tấm lưới cực kỳ lớn, cũng hướng không trung bay tới nghênh đón kim quang.

Kim sắc hư ảnh như cuồng phong bạo vũ không chút trì trệ hướng cự võng bắn tới, cũng truyền ra thanh âm bạo liệt liên miên không dứt. Trong lưới, kim quang cùng tử sắc vân vụ lượn lờ va chạm với nhau rồi cùng nhau bạo liệt một trận, cả tấm lưới vì đó mà run rẩy điên cuồng, phảng phất như tuỳ thời có thể bị xé rách ra.

Nam tử Ma tộc phía dưới đối với cảnh này lại như không thấy, trái lại trong miệng lại bắt đầu lẩm bẩm, mười ngón tay như chong chóng mà hướng hư không cuồng điểm một trận. Mỗi một cái điểm chỉ ra huyết quang trên thân hắn theo đó mà ảm đạm đi một phần, mà cự võng trên không trung cũng cuồng tăng thêm một phần. Chốc lát công phu sau, cự võng giống như một quả bóng cao su được thổi lên, diện tích thoáng cái liền tăng vọt tới mấy lần, hoá thành một mảnh tử vân vô biên vô tận.

Tử vân này dưới pháp quyết của nam tử thúc dục bỗng nhiên như gió cuốn mây trôi đem toàn bộ kim sắc hư ảnh rợp trời thu lại, một lần nữa lại hoá thành một đoàn tử sắc quang cầu hướng xuống dưới bay đi. Nam tử một tay khẽ vẫy, quang cầu lập tức rơi vào trong tay hắn, ánh mắt hắn lại hướng lên cao đảo qua một lần, sắc mặt nhất thời lạnh lẽo đi.

Chỉ thấy hư không trên cao đã trống không, kim mao cự viên hiển nhiên đã không thấy tung tích đâu nữa.

Con ngươi nam tử khẽ chuyển, chưa thực sự có bất kỳ hành động nào khác thì phía sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện không gian ba động, một cái thú trảo kim quang rực rỡ chợt loé hiện ra.

Trảo này vừa hiện liền nhoáng lên rồi biến lớn ra hơn mười trượng, trông như một toà tiểu sơn hướng nam tử hung hăng chụp xuống. Tiếng xé gió nổi lên, mỗi ngón tay của cự trảo đều giống như một thanh kim sắc cự nhận, vài khẩu cùng nhau trảm xuống thanh thế quả thực rất lớn.

Nam tử hừ lạnh một tiếng, một bàn tay lại bỗng nhiên huyết diễm đại phóng, cũng đồng dạng hướng cự trảo trảo tới, bộ dáng giống như không chút sợ hãi, nghênh ngang hướng về phía cự trảo đánh tới.

Hai trảo một lớn một bé khác biệt như trời vực, nhưng mà một trảo của nam tử Ma tộc vừa đánh ra, năm ngón liền lập tức cuồng trướng gấp trăm lần.

“Phanh” một tiếng!

Kim sắc cự trảo vừa lúc cùng huyết sắc đại thủ tiếp xúc liền cảm thấy một cỗ cự lực vô pháp chống đỡ truyền tới, lập tức run lên rồi vỡ vụn ra. Mà cùng lúc đó, một đạo hư ảnh kim sắc nhàn nhạt thoáng chấn động rồi từ không trung bắn ra, đúng là một đầu tiểu thủ kim quang rực rỡ.

Con thú này bất quá chỉ lớn tầm vài thước nhưng khí tức toả ra từ nó lại chỉ có tồn tại cấp bậc Hợp Thể kỳ mới có.

Chính là linh thú của Hàn Lập, Báo Lân thú!

Con thú này không biết đã được Hàn Lập lén phóng xuất ra tự khi nào, cũng lẻn đến gần nam tử đánh lén một kích nhưng lại hoài công vô ích.

Mà ngay khi tiểu thú bị đánh bật ra trong nháy mắt, một bên thân thể nam tử Ma tộc lại chớp động ngân quang, một đạo ngân quang mềm mại như lụa chợt hiện bắn ra, sau một cái chớp động lại xuất kỳ bất ý đem toàn thân nam tử gắt gao cuốn lấy.

Ba động nổi lên, cự viên ba đầu sáu tay theo một phương bất đồng khác thoáng hiện ra.

Cự viên này vừa hiện thân, trong mắt hàn quang chợt loé, sáu kiện binh khí kim sắc lúc nãy lại tiếp tục hoá thành sáu đạo kim quang hướng thủ cấp nam tử cuồng kích phóng tới.

Đồng thời ba khoả đầu lại hé miệng phun ra ba đoàn ngân diễm, cũng sau một cái chớp động liền hoá thành ba con hoả điểu rồi giang rộng cánh lao thẳng tới nam tử.

Nam tử Ma tộc đối diện với tất cả công kích này hai mắt khẽ nhíu lại, nhưng một chút hoảng loạn cũng không có. Ngoài thân huyết quang chợt tăng vọt lên, ngân quang mềm mại theo đó liền tấc tấc đứt ra, tiếp đó trong tay hắn lại xuất hiện hắc khí mờ mờ, một cây thương đen kịt lần nữa hiện ram, cổ tay hắn hơi nhoáng lên, hướng trường thương nhanh chóng đâm về phía cự viên.

Thương này trên đường bay tới chợt nhoáng lên rồi huyễn hoá ra chín cây thương độc nhất vô nhị khác, cũng thuận thế bắn đi. Trong đó, sáu cây phương hướng biến đổi, hướng về phía sáu đạo kim quang bắn tới, ba cây còn lại lại chia ra hướng ba đoàn ngân diễm đâm tới.

Thanh âm “phốc phốc” liên tiếp vang lên, sáu đạo kim quang cùng ba đoàn ngân diễm sau một kích đâm tới tất cả đều bị đánh tan ra, không có ngoại lệ nào.

Hàn Lập biến thành cự viên ba đầu sáu tay sắc mặt chợt đại biến, thân thể không chút do dự chợt bắn ngược ra sau, hai cánh tay khẽ động, hắc khí trong tay chợt quay cuồng rồi hướng trước thân nhanh chóng ngăn trước người.

“Đùng” một tiếng!

Hư không trước hai cánh tay nguyên bản trống không nhưng tích tắc sau lại chợt vặn vẹo, từ đó chợt kích bắn ra hai cây hắc sắc trường thương khác, cũng vừa lúc đánh lên trên hai nắm tay. Hắc sắc phù văn trên hai nắm tay Hàn Lập quay cuồng một trận, hai mảnh che tay đen kịt quỷ dị hiện lên nhưng trong nháy mắt cùng với hắc thương tiếp xúc liền đều diệt vong tiêu thất đi.

Cự viên thấy cảnh này trong lòng không khỏi buông lỏng đôi chút, nhưng tên nam tử Ma tộc kia vẫn đứng yên tại chỗ kia trên mặt bỗng nhiên hiện lên một tia biểu tình quỷ dị, đồng thời trong miệng phun ra một chữ “diệt” băng hàn thấu xương.

Tại nơi cây trường thương tiêu thất đột nhiên chợt loé hắc mang, một cây đoản thương tầm nửa thước không chút tiếng động nào chợt bắn ra.

Cây đoản thương này vậy mà lại được che giấu kỹ càng, với thần niệm chi lực khổng lồ của Hàn Lập hắn vậy mà cũng không thể phát hiện ra được chút nào, thậm chí sắc mặt cũng không kịp cải biến thì đã bị vật ấy đâm lên trên hai cánh tay trần trụi, cũng lập tức bạo liệt nổ tung ra.

Một quầng sáng phảng phất như một mặt trời màu đen chợt loé lên rồi biến lớn thành đường kính tới ngàn trượng, một hơi đem thân thể khổng lồ của cự viên trong nháy mắt bao phủ vào trong. Kim quang ngoài thân cự viên chỉ chợt loé lên liền bị quang mang đen như mực triệt để nhấn chìm vô tung vô ảnh. Mà hắc nhật cũng không có dừng lại ở đó, toàn thân hắc nhật ma khí quay cuồng một trận, kích thước theo đó không ngừng mở rộng ra, cũng đem tất cả mọi thứ xung quanh cuốn vào trong đó rồi sau đó lại nghiền nát thành bột phấn.

Nam tử Ma tộc thấy cảnh này trên mặt lộ ra một tia đắc ý, cuồng tiếu nói:

“Ha ha, dưới Cửu Ma Tử Mẫu thương này của ta tới giờ chẳng có người sống, Nhân tộc tiểu tử, ngươi có thể bức ta dụng tới thần thông này cũng tính như đáng để kiêu ngạo rồi.”

Trong thanh âm cuồng tiếu của nam tử, cự nhật màu đen cũng bắt đầu thu nhỏ lại rồi sau vài cái cuồng thiểm liền hư không tiêu thất đi.

Nam tử thờ ơ đảo qua nơi cự viên đứng lúc trước, tiếng cười vậy mà như bị ai đó bóp cổ họng lại, thanh âm trở nên quàng quạc rồi ngưng trệ lại, thần tình đắc ý thay vào đó là vẻ khó có thể tin nổi.

“Không có khả năng, thế nào lại có chuyện này!”

Nam tử nuốt một ngụm nước bọt, có chút run rẩy thất thanh nói.

Chỉ thấy hư không bên kia, một đoàn kim quang lẳng lặng huyền phù bất định tại đó. Trong kim quang mờ mịt hiển nhiên có một con kim mao cự viên, một đầu ngũ sắc thải phượng cùng một con cự bằng trắng bạc.

Cự viên kia hai tay đặt lên trên tầng kim quang, từng cổ linh quang màu vàng nhàn nhạt hướng tầng quang tráo cuồng chú vào. Ngũ thải phượng cùng ngân sắc cự bằng tuy rằng chưa động cái nào nhưng từ trên thân chúng lại phóng xuất ra một tầng ngũ sắc quang mang và ngân sắc hồ quang cùng với kim sắc quang mang từ trên cự viên cuồng chú vào tầng kim quang, trong nháy mắt lại tạo ra thêm hai tầng phòng hộ nữa ở phía bên ngoài tầng kim quang.

Nhưng mà vô luận là cự viên, thải phượng hay cự bằng, từng đầu đều hai mắt vô thần, một chút linh tính cũng không lộ ra, phảng phất cả ba chỉ là một loại khôi lỗi nào đó mà thôi.

Nam tử Ma tộc hoảng sợ một trận, hai mắt rối rít đảo qua khắp nơi trên không, tựa hồ đang muốn tìm ra đồ vật gì đó nhưng bốn phía đều trống không, căn bản là không có bất cứ dị dạng nào.

Hừ lạnh một tiếng, đột nhiên hắn nhấc tay hướng xa xa vẫy một cái.

Hắc ảnh chợt loé, một thứ đồ gì đó mờ mờ lập tức xuất hiện ngay bên cạnh hắn, đây chính là thứ có chút giống sơn quái đã cùng với Phạm Thánh kim thân giao thủ trước đó. Bất quá, thứ quái vật này cả người vốn dĩ đều tản ra hắc khí nồng đậm thì nay dần dần tản ra, để lộ ra dung mạo sẵn có.

Đúng là một đầu khôi lỗi toàn thân đen thui, ngoài thân có khắc vẽ vô số kim ngân phù trận.

Đầu khôi lỗi này mặt xanh nanh vàng, tứ chi dài vô cùng nhưng hai mắt lại thiểm động huyết quang nhè nhẹ, thoạt nhìn trông có vẻ hung ác dị thường.

Phàm Nhân Tu Tiên

Phàm Nhân Tu Tiên

Score 7.9
Status: Completed Author:
Phàm Nhân Tu Tiên Câu truyện kể về một nam nhân tên Hàn Lập sinh ra tại một vùng quê nghèo từ nhỏ Hàn Lập đã sống trong hoàn cảnh thiếu thốn mọi thứ cậu luôn khao khát thay đổi cuộc sống, ngắm bầu trời rộng lớn ngoài kia.Năm 10 tuổi Hàn Lập đã tạm biệt gia đình tham gia tuyển chọn đệ tự ngoại môn của Thất Huyền môn, tai đây hắn được sư phụ hắn dạy cho kỹ năng trồng dược liệu. Vô tình trong một buổi đêm khuya hắn nhặt được một lọ nước thần bí, lọ nước thần bí này chính là bước đệm hỗ trợ cho hắn trên con đường tu luyện sau này. Vô tình hắn phát hiện sư phụ hắn mệnh sắp tận, sư phụ hắn muốn đoạt xá hắn, bằng sự thông minh nhanh trí của mình Hàn Lập đã thoát giết chết sư phụ và tìm được quyển Trường Xuân Công, môn pháp cấp thấp để Hàn Lập bược vào quá trình tu tiên sau này.Sau khi tu luyện Trường Xuân Công Hàn Lập đã đến tông phái tu tiên để bắt đầu trên con đường bất tử của mình, trên đường hắn phải 2 tu tiên giả của một nhà phú hào truy sát, sau khi giết chết 2 kẻ đấy hắn đã nhặt được lệnh bài giới thiệu của Hoàng Phong Cốc. Tại Hoàng Phong Cốc hắn mới phát hiện ra bản thân minh không có thiên phú tu luyện, linh căn, hậu thuẫn thì không có nhưng hắn không chịu quyết định số phận của mình hắn đã sử dụng lệnh bài giới thiệu đến tiến vào Hoàng Phong Cốc để bắt đầu con đường con đường tu tiên thay đổi số phận của mình.- Tags: pham nhan tu tien prc full, truyen tien hiep

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset