Chương 2365: Liên thủ

Liên thủ

Sắc mặt Tiêu Minh đang âm trầm bỗng lóe lên, ho nhẹ một tiếng như muốn nói gì đó.

Nhưng vào lúc này, ngân văn trên tấm bia đá trước mặt bỗng vang lên từng tiếng âm thanh, sau khi lóe lên liền tụ thành một đoàn biến ảo thành một văn trận màu bạc nhạt mờ ảo.

Sau khi cả tòa văn trận sáng ngời thì bỗng có chấn động tại trung tâm, hiện ra một lỗ hổng thật lớn.

Bên trong lóe lên thân ảnh của hai người một nam một nữ đang bay ra.

– Ồ, thì ra là ba vị đạo hữu, đúng là trùng hợp a.

Ánh mắt nam tử lướt qua ba người tỏ vẻ giật mình, nhưng lập tức lộ ra thần sắc cười như không cười nói.

Nữ tử bên cạnh thì vẻ mặt ngoài ý muốn nhìn tới ba người Tiêu Minh, thần sắc lộ vẻ cảnh giác.

Hai người vừa đi ra hiển nhiên chính là Hàn Lập cùng Băng Phách tiên tử.

Sắc mặt ba người Tiêu Minh sau một hồi đại biến thì liếc mắt nhìn nhau. Tình hình trước mắt như vậy chính là kết quả xấu nhất mà ba người bọn họ từng dự đoán.

– Hàn huynh, ngươi đã nhận được truyền thừa của Thiên Đỉnh chân nhân rồi sao?

Tiêu Minh âm trầm hỏi.

– Không có, nhưng người nhận được lại là đồng bạn của tại hạ. Thế nào, ba vị đạo hữu không có ý kiến gì chứ?

Hàn Lập mỉm cười hỏi một câu hời hợt. truyện được dịch tại 4vn.eu

Cho dù hắn có mở miệng phủ nhận thì đối phương cũng tuyệt đối không thể nào tin, vậy nên cứ thừa nhận cho xong.

– Cái gì? Chính là vị tiên tử này? Ồ, đúng là có chút kỳ quái ….

Ba người nghe vậy thì có chút bất ngờ, ánh mắt thoáng chốc đều đổ dồn lên người Băng Phách.

Lúc này Tiêu Minh chau mày lại, lộ thần sắc kinh ngạc. Hiển nhiên hắn lúc trước chỉ đem Băng Phách tiên tử cùng Huyết Phách nhận làm một người. Chỉ là cảm ứng tu vi lúc này giữa hai người hoàn toàn khác biệt.

Thanh Bình đạo nhân cùng Vạn Hoa phu nhân dĩ nhiên cũng phát hiện điều này, đồng thời cũng hiện lên thần sắc nghi ngờ. Nhưng nếu đem so sánh với truyền thừa của Thiên Đỉnh chân nhân thì dĩ nhiên việc này cũng không quá quan trọng.

Tiêu Minh thở dài một hơi, có phần bất đắc dĩ nói:

– Việc này đúng là có chút phiền phức rồi. Chúng ta ba người mạo hiểm tiến vào nơi đây cũng chỉ vì truyền thừa của Thiên Đỉnh chân nhân. Chẳng qua, nếu vị tiên tử này đã nhận được truyền thừa, nể mặt Hàn huynh nên ba người Tiêu mỗ cũng không muốn làm khó tiên tử. Như vậy đi, ba người bọn ta muốn cùng vị tiên tử đây làm một cuộc giao dịch nhỏ, không biết ý kiến Hàn huynh thế nào? Bảo vật mà Thiên Đỉnh chân nhân để lại thì chúng ta cũng không dám có ý nghĩ đoạt đi, chỉ là những bí thuật cùng phương pháp độ kiếp được lưu lại, mong tiên tử có thể phục chế cho chúng ta một bản được không? Đương nhiên chúng ta cũng sẽ không đòi hỏi không công, dĩ nhiên sẽ đưa ra một cái giá hợp lý khiến tiên tử hài lòng.

– Nghe có vẻ được đó. Băng Phách đạo hữu, không biết ngươi nghĩ thế nào?

Hàn Lập không cho ý kiến mà quay đầu hỏi lại nữ tử bên cạnh.

– Đúng là ta đã đạt được truyền thừa vài loại thần thong công pháp của Thiên Đỉnh chân nhân năm đó lưu lại, nhưng chúng đều là bí thuật thần hồn nên đã trực tiếp in lên bên trong thần thức, hơn nữa còn chứa đựng cấm chế huyết thệ. Lúc chưa tu luyện thần thông đại thành thì tuyệt đối không thể đem những công pháp này truyền cho người thứ ba, nếu không thì thiếp thân nhẹ thì tiêu tan bộ phận thần thức đó, nặng thì Nguyên Anh sẽ bị nổ tung mà chết. Về phần những thủ đoạn độ kiếp thì hoàn toàn không có. Nhưng dựa vào những ghi chép trong truyền thừa của Thiên Đỉnh chân nhân thì việc Thiên Đỉnh chân nhân có thể vượt qua nhiều đại thiên kiếp như vậy là bởi vì trước kia đã từng ăn một quả Đàm Lôi Tiên được lưu truyền từ Tiên Giới xuống mà thôi.

Băng Phách sau khi nở một nụ cười thì liền nói hết một lượt khiến bọn Hàn Lập và Tiêu Minh đều khẽ giật mình.

– Đàm Lôi Tiên! Đây đúng là một loại quả có trong truyền thuyết của Tiên Giới, nếu đúng là Thiên Đỉnh chân nhân ăn được quả này thì đúng là có thể hiểu được vì sao chân nhân có thể vượt qua nhiều lần thiên kiếp đến vậy. Chỉ là chúng ta làm sao biết những lời của đạo hữu đâu là thật đâu là giả?

Sau khi Thanh Bình đạo nhân nhướng mày thì dây dưa hỏi. (Chỗ này lẽ ra phải là Tiêu Minh chứ nhỉ? Thằng cha Thanh Bình vừa yếu vừa ngu thì sao dám nói gì chứ chắtruyenfull.vn lại nhầm rồi! Thôi thì DG xin được giữ nguyên văn vậy!)

– Các vị muốn chứng minh việc này như thế nào?

Băng Phách tiên tử hỏi lại một câu với giọng lạnh lùng.

– Bần đạo có một môn bí thuật, dưới tình huống không làm tổn hại đến thần hồn thì việc do thám thông tin trong thức hải của người khác có thể làm được. Chỉ cần đạo hữu đem thần thức lưu trữ vật kia mở rộng ra …..

– Mơ tưởng! Làm gì có ai tự nhiên đem thức hải của bản thân mở rộng ra, việc này cùng với việc đem tính mạng mình đặt vào tay kẻ khác thì có gì khác nhau chứ?

Vẻ mặt Băng Phách thay đổi, chỉ một câu liền chối bay.

Việc đem tính mạng giao cho người khác dĩ nhiên là nàng không đồng ý rồi.

– Ý Hàn đạo hữu ra sao? Tuy thần thông đạo hữu kinh người, nhưng cũng không thể để ba người bần đạo cứ thế ra về tay không chứ?

Thanh Bình đạo nhân nghe vậy liền hít sâu một hơi nhìn Hàn Lập mà nói.

– Nếu đồng bạn của ta không muốn làm như vậy thì việc này nên đến đây thôi. Nếu Thanh Bình đạo hữu cảm thấy không có thu hoạch thì hãy tự mình tiến vào bên trong rà soát lại một chút, biết đâu lại có thu hoạch ngoài ý muốn đấy. Hai người chúng ta cần phải đi, xin cáo từ các vị tại đây.

Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, dùng lời nói hời hợt trả lời.

– Cái gì? Nếu ngươi không cho chúng ta một lời giải thích thì …..

– Chẳng lẽ các người muốn lật lọng.

Vạn Hoa phu nhân giận dữ nói ra một câu khiến sắc mặt Hàn Lập bỗng nhiên trầm xuống, thoáng cái bước về phía trước một bước.

Chỉ chốc lát, một cỗ khí tức khủng bố mạnh hơn nhiều so với những Đại Thừa bình thường phát ra, liền không chút khách khí nhằm vào ba người đối diện mà đè xuống.

Vài tiếng “bịch” “bịch” vang lên, Thanh Bình đạo nhân cùng Vạn Hoa phu nhân bị cỗ lực lượng khủng bố kia đè xuống thì không thể chống đỡ nổi mà lùi lại mấy bước.

Chỉ có thân hình Tiêu Minh khẽ run lên một cái, trên mặt nạ phát ra huyết quang mà miễn cưỡng đứng nguyên tại chỗ.

Hàn Lập thấy vậy thì nhíu hai mắt lại, đồng thời bước thêm một bước phát ra khí tức mạnh hơn nhiều lần.

Lần này thì Tiêu Minh chỉ cảm thấy trước mặt như có một hung thú thượng cổ đang bổ nhào về phía trước. Sau khi hừ một tiếng, cũng không tự chủ được mà lùi lại một bước.

– Thủ đoạn hay, quả nhiên lúc trước Hàn huynh giao thủ cùng Vạn Hoa đạo hữu chỉ bộc lộ phân nửa tu vi. Với pháp lực hùng hậu của Hàn huynh thì sợ là những Chân Linh thời thượng cổ cũng không thua kém bao nhiêu.

Cho dù tính tình Tiêu Minh trời sinh âm trầm cũng không thể tự nén được sự kiêng kỵ thật lớn, sau đó lạnh giọng nói.

Hàn Lập cười hắc hắc, khí tức khủng bố trên người cũng không có ý thu lại mà ngược lại khoanh tay nhìn vào ba người không nói một lời.

Mà Vạn Hoa phu nhân cùng Thanh Bình đạo nhân sau một lúc kinh sợ thì sắc mặt bỗng biến hóa lúc trắng lúc xanh, hiển nhiên rất muốn công pháp truyền thừa của Thiên Đỉnh chân nhân. Nhưng nếu động thủ cùng đối thủ cường đại như Hàn Lập thì lại rõ ràng lại vẫn có ý sợ hãi.

– Đi thôi.

Sau khi Tiêu Minh nhìn Hàn Lập thật sâu lần cuối thì bỗng nhiên nói một câu.

– Cái gì? Tiêu huynh, chúng ta thật sự bỏ qua công pháp của Thiên Đỉnh chân nhân sao?

Thanh Bình đạo nhân nghe vậy thì sắc mặt đại biến.

– Ba người chúng ta liên thủ cũng chưa chắc là đối thủ của Hàn đạo hữu, nếu như vậy thì cần gì phải tự rước lấy cái nhục. Chẳng lẽ Thanh Bình đạo hữu có thủ đoạn nào có thể kiềm chế được lửa giận của Hàn huynh.

Tiêu Minh bình tĩnh trả lời.

– Cái này … Dĩ nhiên không có.

Thanh Bình đạo nhân cười khổ một tiếng rồi liên tục lắc đầu.

– Ha ha, nếu là tính thêm vợ chồng bọn ta thì sẽ như thế nào?

Đúng lúc này bỗng nhiên vang lên giọng nói của một nữ nhân từ phía xa. Tiếp theo liền thấy từ hướng chân trời truyền đến từng hồi chấn động, lập tức hiện ra hai đạo kinh hồng đang dùng tốc độ nhanh vô cùng bắn tới nơi này, chỉ sau vài cái chớp động đã đến gần sát nơi này.

Thu lại độn quang, trên bầu trời liền thoáng hiện ra một nam một nữ.

Nam thì chất phác thật thà, nữ thì kiều mỵ như hoa, đúng là hai người Vô Cấu lão tổ cùng Hoa Tây tiên tử.

Băng Phách phía đối diện thấy có thêm hai Đại Thừa xuất hiện thì liên tục kêu khổ trong lòng.

Ánh mắt Hàn Lập nhìn sang Vô Cấu lão tổ cùng Hoa Tây tiên tử mà thần sắc vẫn không thay đổi chút nào.

– Sao hai vị cũng đến?

Thanh Bình đạo nhân chấn động hỏi.

– Điều này tiểu muội không tiện nói rõ.

Hoa Tây tiên tử cười tự nhiên, cũng không có ý đáp lại.

Ngược lại, tròng mắt của Tiêu Minh bỗng nhiên co rụt lại, trong lòng bỗng rùng mình hướng hai vị đồng bạn nói một câu:

– Vạn Hoa, Thanh Bình nhị vị đạo hữu nên kiểm tra lại trên mình xem, rất có thể chúng ta đã bị kẻ khác động tay chân trên mình.

– Động tay chân? Không có khả năng. Thực sự việc này sao có thể giấu diếm được tai mắt hai người bọn ta.

Vạn Hoa phu nhân nói thất thanh, nhưng cũng biết Tiêu Minh sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy. Thần niệm lập tức được thả ra, vội vàng kiểm tra lại một lượt từ trong ra ngoài thân thể mình.

Sắc mặt Thanh Bình đạo nhân bên cạnh cũng âm trầm, không nói tiếng nào mà bấm niệm pháp quyết dò xét lại bản thân một lượt.

Sau một phen tìm kiếm, Vạn Hoa phu nhân liền hét lên một tiếng, từ trong mái tóc gỡ ra một con phi trùng gần như trong suốt dài nửa tấc.

– Vô Trần Cổ, thảo nào mà ta không phát hiện ra. Vợ chồng ngươi gieo vào ta từ lúc nào?

Bà lão giận dữ bóp nát con trùng kia, sắc mặt hiện vẻ tức giận vô cùng.

– Đương nhiên trước khi tiến vào Thiên Đình Cung, nếu không thì làm sao chúng ta có thể theo dõi tới tận đây. Có trách thì trách ngươi hành sự không kín kẽ, tiết lộ ra thông tin trước đó.

Hoa Tây tiên tử cười tủm, cũng không thèm quan tâm tới vẻ giận dữ của Vạn Hoa phu nhân.

– Xem ra khi chúng ta trở về cần phải thanh lý môn hạ một chút. Chẳng qua nhị vị theo dõi chúng ta đến đây đối với bần đạo cũng không hẳn là một chuyện xấu. Hàn huynh, bên chúng ta hiện tại có thêm hai cường giả giúp đỡ, không biết là đạo hữu có nên thay đổi quyết định khi nãy?

Thanh Bình đạo nhân rất nhanh trấn định trở lại, sau khi ánh mắt lưu chuyển một chút thì trực tiếp nhìn Hàn Lập hỏi.

– Ta không nói hai lời. Các vị hoặc là lập tức rời đi, hoặc là cùng ta đánh một trận.

Hàn Lập trả lời nhàn nhạt, dường như vẫn chưa để năm vị Đại Thừa trước mặt vào trong mắt.

Trả lời như vậy, chẳng những khiến Thanh Bình đạo nhân, Vạn Hoa phu nhân giận dữ, mà ngay cả ngọc dung của Hoa Tây tiên tử cũng phải trầm xuống.

– Tiêu huynh, theo ngươi nên làm thế nào?

Thanh Bình đạo nhân miễn cưỡng đè nén sự tức giận quay sang hỏi Tiêu Minh một câu.

Ánh mắt Tiêu Minh chuyển động bất định, rõ ràng là đang trong lúc tính toán thiệt hơn. Sau một lúc lâu mới hướng Hàn Lập hỏi một cách chậm chạp:

– Hàn huynh kiên trì như vậy, thực đúng là làm khó Tiêu mỗ rồi. Ta mặc dù tin tưởng thần thông của đạo hữu cao thâm khó lường, nhưng dưới tình huống này thì đúng là không có khả năng cùng vị tiên tử kia rời khỏi nơi này rồi. Ta hỏi lại Hàn huynh một câu, việc này còn có thể thương lượng hay không?

– Hắc hắc, nếu thực sự đạo hữu Băng Phách có thể đem công pháp trực tiếp nói ra thì dĩ nhiên ta cũng lười động thủ cùng người khác. Nhưng hiện tại, Hàn mỗ cũng thực sự muốn thử qua thần thông của các vị.

Sau khi Hàn Lập cười ha hả, liền nói.

Phàm Nhân Tu Tiên

Phàm Nhân Tu Tiên

Score 7.9
Status: Completed Author:
Phàm Nhân Tu Tiên Câu truyện kể về một nam nhân tên Hàn Lập sinh ra tại một vùng quê nghèo từ nhỏ Hàn Lập đã sống trong hoàn cảnh thiếu thốn mọi thứ cậu luôn khao khát thay đổi cuộc sống, ngắm bầu trời rộng lớn ngoài kia.Năm 10 tuổi Hàn Lập đã tạm biệt gia đình tham gia tuyển chọn đệ tự ngoại môn của Thất Huyền môn, tai đây hắn được sư phụ hắn dạy cho kỹ năng trồng dược liệu. Vô tình trong một buổi đêm khuya hắn nhặt được một lọ nước thần bí, lọ nước thần bí này chính là bước đệm hỗ trợ cho hắn trên con đường tu luyện sau này. Vô tình hắn phát hiện sư phụ hắn mệnh sắp tận, sư phụ hắn muốn đoạt xá hắn, bằng sự thông minh nhanh trí của mình Hàn Lập đã thoát giết chết sư phụ và tìm được quyển Trường Xuân Công, môn pháp cấp thấp để Hàn Lập bược vào quá trình tu tiên sau này.Sau khi tu luyện Trường Xuân Công Hàn Lập đã đến tông phái tu tiên để bắt đầu trên con đường bất tử của mình, trên đường hắn phải 2 tu tiên giả của một nhà phú hào truy sát, sau khi giết chết 2 kẻ đấy hắn đã nhặt được lệnh bài giới thiệu của Hoàng Phong Cốc. Tại Hoàng Phong Cốc hắn mới phát hiện ra bản thân minh không có thiên phú tu luyện, linh căn, hậu thuẫn thì không có nhưng hắn không chịu quyết định số phận của mình hắn đã sử dụng lệnh bài giới thiệu đến tiến vào Hoàng Phong Cốc để bắt đầu con đường con đường tu tiên thay đổi số phận của mình.- Tags: pham nhan tu tien prc full, truyen tien hiep

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset