Chương 618: Đỗ Đông hòa cận kiến

Đỗ Đông hòa cận kiến

Hàn Lập sờ sờ cằm, thần thức quét qua, những âm thanh thì thào cùng tiếng nói chuyện của mọi người vang đến tai hắn.

“Người này là ai vậy?”

“Trông mặt rất lạ, là đệ tử mới nhập môn sao?”

“Mộ sư thức sao lại đến cùng người này nhỉ?”

“Người này và sư thúc là thân thích sao? Trước giờ Mộ sư thúc không bao giờ đi với nam tu sĩ, sao lại đi cùng người này thế!”

Liên tiếp những tràng câu hỏi và hâm mộ đều bị Hàn Lập nghe thấy hết.

Thần sắc trên mặt Hàn Lập vẫn bình thường, nhưng trong lòng lại thầm than thở. Sau đó bước vài bước rời khỏi khu vực trước cửa điện, lẩn vào trong đám đông.

Cho dù như vậy, Hàn Lập vẫn có thể cảm thấy được không ít ánh mắt đang không ngừng dò xét mình.

“Hàn sư đệ, không nghĩ ngày đó từ biệt, đến giờ mới có thể gặp mặt.” Chính vào lúc đó, ở đằng sau hắn đột nhiên truyền tới một câu.

Hàn Lập ngẩn người, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy xa xa phía sau hắn có một đại hán đang đứng, chính là đại hán tên “Đỗ Đông”.

Lúc này trên mặt hắn ta đầy vẻ tươi cười, hô gọi Hàn Lập.

Trong mắt Hàn Lập loé lên một tia cổ quái, sau đó trên mặt lại xuất hiện nét tươi cười, khách khí dị thường, ôm quyền nói:

“Nguyên lai là Đỗ sư huynh ah. Không biết, sư huynh ở chỗ Tương sư bá có tốt không?” Tương sư bá trong câu nói của Hàn Lập chính là vị lão giả tóc bạc ngày đó đã mang đối phương đi.

“Tốt, rất tốt ah.” Đại hán cười hắc hắc, nhìn trông rất đôn hậu. Hàn Lập cười lạnh trong lòng vài tiếng, nhưng biểu hiện trên mặt lại như đang cùng đối phương nói về những chuyện xảy ra từ ngày chia tay đến nay.

Theo lời đối phương, tựa như lão giả tóc bạc kia cho rằng hắn có thiên phú trong việc chế phù, đại khái là đang có ý muốn bồi dưỡng thêm. Nói đến đây, Đỗ Đông toàn mặt là hỉ sắc, phảng phất như đang hưng phấn dị thường.

Hàn Lập nghe xong. Trong lòng lại có chút đồng tình với lão giả tóc bạc. Lão giả ko đi bồi dưỡng ai lại đi bồi dưỡng tên gia hoả có tâm thuật bẩt chính này. Sau này đa phần sẽ chịu liên luỵ không nhỏ.

Nghĩ như vậy, Hàn Lập tự nhiên cũng không có ý đề tỉnh vị Tương sư bá kia nhưng vẫn nói thêm vài câu linh tinh với đại hán.

Nhưng chính lúc này trên mặt đại hán đột nhiên hiện lên một vẻ thần bí, hướng về phía Hàn Lập nói:

“Hàn sư đệ, ngươi biết không? Chuyên trách chỉ điểm cho ngươi – Mộ sư thúc chính là đệ nhất mỹ nữ tại Thiên Tuyền Phong chúng ta. Ngay cả toàn bộ Lạc Vân Tông, cũng có thể xếp trong ba người đứng đầu. Hôm nay ngươi ở cùng một chỗ với Mộ sư thúc sợ là sẽ gây ra không ít tao động.”

“Không phải sợ rằng, mà là đã rồi!” Hàn Lập cười khổ một tiếng, liếc mắt nhìn bốn phía chung quang, bất đắc dĩ nói một câu.

“Nhưng sư đệ cùng Mộ sư thúc đồng thời ngự khí mà đến sư thúc có nói qua cho ngươi biết sự tình của lần tụ hội này không?” Miệng lưỡi của Đỗ Đông biến đổi, tựa như vô tình tuỳ ý mà hỏi một câu.

“Ồ, ko, không có. Lẽ nào Đỗ sư huynh nghe được tin tức gì sao? Hay là kể cho sư đệ nghe đi!” Sắc mặt Hàn Lập không hề biến đổi nhưng ánh mắt thì lại có biểu tình như đang cười cợt, liếc nhìn đối phương với thâm ý sâu sắc.

Vốn dĩ khuôn mặt đại hán có nụ cười đôn hậu, dưới cái nhìn của Hàn Lập, trong lòng bỗng thót một cái, đột nhiên có cảm giác như bị đối phương nhìn thấu hết thảy.

Nhất thời trong lòng nổi lên một trận kinh hãi.

Nhưng sau đó Hàn Lập lại quay đầu nhìn sang hướng khác, cái cảm giác đó lập tức biến mất không còn chút nào cả. Phảng phất như ảo giác, càng khiến cho người này âm thầm kinh nghi.

Chính vì thế nên đại hán cũng âm thầm không dám đứng gần Hàn Lập nữa, miễn cưỡng cười nói với Hàn Lập thêm vài câu liền cáo từ rồi quay sang tiếp chuyện với một vị tu sĩ khác.

Hàn Lập nhìn thân ảnh của hắn rời đi, trên mặt chợt loé lên một tia nhạo báng, chính lúc này trong đầu bỗng vang lên lời của Ngân Nguyệt.

“Hàn huynh, ngươi cố ý lkhiến đối phương kinh sợ mà thối lui sao, không sợ sau này người này nghi ngờ ngươi sao. Từ đó mà tạo ra bất lợi với bản thân mình?”

“Người này thân phận không rõ ràng nhưng lẫn vào trong Lạc Vân Tông, khẳng định không có gì hay ho. Ta không muốn tiếp xúc nhiều với hắn, thôi thì để hắn ta chủ động cách xa ta, thế tốt hơn! Vạn nhất thực sự xảy ra đại sự, cũng bớt liên lụy đến ta. Về phần gây nên chút nghi ngờ thì có quan hệ gì. Bản thân hắn cũng có quỷ ý, làm gì được ta nào. Cùng lắm là ta cẩn thận thêm một chút. Cho dù hắn muốn âm thầm đánh lén ta, ngươi cho rằng hắn thành công được không? Hơn nữa ta cũng không ngăn trở kế hoạch của hắn. Chỉ là không muốn giao hảo với hắn một lần nữa.” Hàn Lập chậm rãi dùng thần niệm trả lời. Nghe những lời của Hàn Lập, Ngân Nguyệt liền im lặng không nói gì. Hiển nhiên cũng thừa nhận những lời nói của Hàn Lập có chút đúng.

Dù sao vị Đỗ Đông này cũng thực sự muốn mưu đồ việc gì đó ở Lạc Vân Tông, vạn nhất sau này xảy ra chuyện thì những sư huynh đệ gần gũi với hắn ta, nhất định sẽ chịu sự chú ý và hoài nghi của những tầng lớp cao trong tông.

Việc này không phải là điều mà Hàn Lập mong muốn.

Vì vậy thời gian sau đó, Hàn Lập đứng một mình một người, đánh giá đệ tử cấp thấp ở đây.

Đám người này trẻ có già có, nam có nữ có. Niên kỷ lớn chưa chắc tu vi đã cao, niên kỷ thấp cũng đạt tới luyện khí kỳ mười hai mười ba tầng.

Trong đó cũng có vài nữ tử trẻ tuổi, tư sắc không tồi, được nhiều người trong đám đông chú ý tới. Nhưng bên cạnh một vị nữ tu sĩ, cơ hồ nhất định đều có mấy vị nam tu sĩ tuổi tác tương đương đứng cạnh. Xem ra Lạc Vân Tông cũng như các môn phái khác, những nữ tu sĩ trẻ tuổi xinh đẹp đều được theo đuổi ah.

Ngay lúc Hàn Lập đang âm thầm đánh giá, cửa điện cuối cùng cũng mở.

Tiếp theo từ bên trong truyền ra một thanh âm rất uy nghiêm, khiến người khác không khỏi cảm thấy cung kính.

“Thiên Tuyền Phong đệ tử, toàn bộ nhập điện mau!” Thanh âm nam tử nhàn nhạt này, đúng là của phong chủ họ Tân – tu sĩ Kết Đan kỳ của Thiên Tuyền Phong, trước đây đã từng gặp qua một lần.

Đệ tử ở bên ngoài điện nghe thấy âm thanh này, nhất thời đồng loạt xoay người, cung kính đồng thanh nói:

“Cẩn tuân lệnh sư tổ!”Sau đó mọi người lập tức bước vào.

Do Hàn Lập nhập môn muộn nhất, tự nhiên tự giác cùng Đỗ Đông kia xếp ở hàng cuối rồi mới đi vào Tẩy Tâm điện.

Diện tích bên trong đại điện cực kỳ rộng rãi, phải hơn ba bốn trăm trượng. Ngoại trừ vài chục cột chống cao lớn ra thì ở vị trí chính giữa có đặt hai cái ghế.

Còn lại trống trơn, trên các cột chống đều khảm Nguyệt quang thạch đã được mài thành hình lăng, phát xạ ra ánh sáng nhàn nhạt.

Trên hai cái ghế đã có hai tu sĩ ngồi sẵn, một vị là Bạch y nhân có khuôn mặt nho nhã, người còn lại là một lão giả mặc áo xám tóc tai rối bời, bộ mặt có chút dữ tợn.

Phía trước có hơn mười tu sĩ Trúc Cơ kỳ yên lặng xếp thành hai hàng.

Vị nữ tử họ Mộ lãnh đạm dị thường kia cùng thanh niên họ Du, người đã dẫn Hàn Lập nhập môn, cũng đứng ở trong đó, còn thanh niên họ Miêu, người mà ngày đó dùng Vẫn Tâm phù để kiểm tra bọn họ đứng ở vị trí đầu của hàng đối diện, trên mặt vẫn đầy vẻ bệnh tật, phảng phất như gió thổi cái là bay.

Chúng đệ tử vừa vào trong đại điện lập tức cùng thi lễ với hai người đang ngồi trên ghế.

“Tham kiến Tân sư tổ, Vũ sư tổ – nhị vị sư tổ!”

“Được rồi, đứng lên đi!” Trung niên nhân ngồi ở chính giữa mỉm cười nói, sau đó phất tay một cái, để chúng đệ tử đều đứng dậy.

Những đệ tử cấp thấp ở phía dưới cung kính xếp thành hai hàng, đứng ở hai bên đại điện, Hàn Lập và Đỗ Đông kia vừa vặn đứng ở vị trí gần cửa.

Hàn Lập dùng thần thức đảo qua trên người vị lão giả có khuôn mặt dữ tợn kia, kết quả đối phưong chỉ là tu sĩ Kết Đan sơ kỳ mà thôi. Người này chính là người đã sớm nghe danh nhưng thuỷ chung chưa gặp mặt, Phó phong chủ “Vũ sư thúc” đây.

Hàn Lập chỉ liếc qua liền thu lại thần thức không quan tâm nữa.

Lúc này vị Phong chủ họ Tân kia chậm rãi mở miệng nói:

“Lần này ta triệu tập mọi người đến đây chắc một vài đệ tử đã đoán biết được vài phần. Không sai, ngày hôm qua bản môn mới chính thức nhận được thông hàm của Cổ Kiếm Môn, nửa năm sau Thí Kiếm đại hội sẽ được tiến hành. Do lần đại hội trước đã tổ chức tại bản môn. Cho nên lần này, địa điểm tổ chức sẽ là Bách Xảo Viện. Đệ tử tham gia thi đấu của chúng ta và Cổ Kiếm Môn phải tới Vân Mông Tây Mạch để tham gia đại hội. Dựa theo những thông lệ cũ thì Thí kiếm đại hội này chỉ có thể do ba mươi đệ tử của ba môn phái tham gia thi đấu, chọn ra mười người đứng đầu để trọng thưởng. Cho nên Lạc Vân Tông của chúng ta cũng phải tuyển chọn ngay từ trong tông một chuyến, sau đó mới chọn ra được người tham gia thi đấu.” Trung niên nhân thong dong nói tới đây, thanh âm hơi ngừng lại một chút, rồi mới nói tiếp:

“Đương nhiên trong đó có sáu vị trí do Lục đại phong chủ của bản môn chỉ định, không cần phải thi đấu. Còn lại hai mươi tư vị trí sẽ do các đệ tử phù hợp với điều kiện của các phong tập trung lại thi đấu một phen. Sau đó các đệ tử giành được chiến thắng sẽ lại được các trưởng lão của bản môn tận dụng thời gian còn lại bồi dưỡng thêm. Hôm qua các vị phong chủ đã cùng trưởng môn thương nghị qua, thi đấu tuyển chọn trong tông sẽ cử hành sau một tháng nữa. Nhưng trước hết, ta đề tỉnh các đệ tử không biết rõ lắm về Thí kiếm đại hội. Nếu niên kỷ đã vượt quá ba mươi hoặc tu vi chưa vượt qua Luyện khí kỳ mười tầng thì cấm không được tham gia. Mặt khác không còn hạn chế nào cả. Hiện tại cho mọi người thời gian một nén hương để suy nghĩ, phàm là người tự thấy bản thân hợp cách, lại nguyện ý tham gia thi đấu có thể tự động đứng qua một bên. Đệ tử không cần phải trực tiếp tham gia thi đấu lần này, ta và Vũ sư tổ của các ngươi đã cùng chỉ định Mộ sư thúc của các ngươi. Xong rồi, Quân nhi! Bắt đầu điểm hương đi.”

“Tuân mệnh, sư phụ.” Thanh niên họ Du lập tức đứng ra, nhanh nhẹn lấy ra một đỉnh đồng màu xanh từ bên trong túi trữ vật, đặt ở chính giữa đại điện.

Sau đó, hắn cắm một nén nhang, trên tay hoả quang loé một cái, điểm cháy nó.

Một cỗ khói xanh lượn lờ bay lên.

Phàm Nhân Tu Tiên

Phàm Nhân Tu Tiên

Score 7.9
Status: Completed Author:
Phàm Nhân Tu Tiên Câu truyện kể về một nam nhân tên Hàn Lập sinh ra tại một vùng quê nghèo từ nhỏ Hàn Lập đã sống trong hoàn cảnh thiếu thốn mọi thứ cậu luôn khao khát thay đổi cuộc sống, ngắm bầu trời rộng lớn ngoài kia.Năm 10 tuổi Hàn Lập đã tạm biệt gia đình tham gia tuyển chọn đệ tự ngoại môn của Thất Huyền môn, tai đây hắn được sư phụ hắn dạy cho kỹ năng trồng dược liệu. Vô tình trong một buổi đêm khuya hắn nhặt được một lọ nước thần bí, lọ nước thần bí này chính là bước đệm hỗ trợ cho hắn trên con đường tu luyện sau này. Vô tình hắn phát hiện sư phụ hắn mệnh sắp tận, sư phụ hắn muốn đoạt xá hắn, bằng sự thông minh nhanh trí của mình Hàn Lập đã thoát giết chết sư phụ và tìm được quyển Trường Xuân Công, môn pháp cấp thấp để Hàn Lập bược vào quá trình tu tiên sau này.Sau khi tu luyện Trường Xuân Công Hàn Lập đã đến tông phái tu tiên để bắt đầu trên con đường bất tử của mình, trên đường hắn phải 2 tu tiên giả của một nhà phú hào truy sát, sau khi giết chết 2 kẻ đấy hắn đã nhặt được lệnh bài giới thiệu của Hoàng Phong Cốc. Tại Hoàng Phong Cốc hắn mới phát hiện ra bản thân minh không có thiên phú tu luyện, linh căn, hậu thuẫn thì không có nhưng hắn không chịu quyết định số phận của mình hắn đã sử dụng lệnh bài giới thiệu đến tiến vào Hoàng Phong Cốc để bắt đầu con đường con đường tu tiên thay đổi số phận của mình.- Tags: pham nhan tu tien prc full, truyen tien hiep

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset