Đúng vậy, không xem người bọn hắn giả mạo là ai! Nếu để cho Cố đại sư biết có nhiều người giả mạo nàng như vậy, thì nàng khẳng định sẽ giận dữ, hơn nữa sẽ giết tất cả kẻ mạo giả, thông thường, tính khí của thiên tài và cường giả đều rất kém, vốn là loại giết người không chớp mắt này.”
Hiện giờ ở Bắc Tạp lãnh địa, ngươi có thể không biết mấy thế lực cường đại nhất trong lãnh địa kia, lqđ cũng có thể không biết Thành chủ các thành trì là ai. Lại không ai không rõ ràng tên Cố Nhược Vân này!
Cố Nhược Vân là ai?
Kia nhưng là Luyện Đan Sư chân chính!
Là tồn tại mấy vạn năm qua, đều không có xuất hiện qua!
Cho nên, khi thiên tài tuyệt thế này xuất hiện, cả đại lục đều chấn động. Nhất là, những Y Sư đi tham gia đại hội Dược Tông trước đó, toàn bộ đều hỗn không tệ ở trên đại lục! Sau khi trải qua tuyên truyền của bọn họ, thế nhân không biết Cố Nhược Vân cũng khó.
Hơn nữa, ngay cả Phong Cốc trong Đệ Nhất thành đều muốn mượn sức nàng trở thành thủ tịch Luyện Đan Sư!
Kết quả, nhân vật cường đại như vậy, vậy mà còn có người không biết sống chết dám giả mạo?
“Nếu ngươi nói ngươi là mấy gia tộc đến từ chủ thành kia, có lẽ ta còn tin tưởng ngươi,” Đội trưởng Thiên Lang cười lạnh một tiếng, ánh mắt tràn đầy trào phúng, khinh miệt nhìn Cố Nhược Vân: “Nhưng ngươi lại nói ngươi là Cố Nhược Vân? Ha ha, ngươi nghĩ rằng ta sẽ ngu dốt tín nhiệm lời ngươi nói?”
Y vĩnh viễn sẽ không quên, ngay tại hơn một tháng trước, y đã bị một nữ tử trẻ tuổi dùng tên Cố Nhược Vân lừa gạt!
Mà y, lại tràn ngập phấn khởi đón nàng vào Thiên Lang dong binh đoàn, hầu hạ ăn uống! Ai biết, sau nửa tháng nữ nhân kia ở hết ăn lại uống, đã ăn cắp bảo vật trong tay y đi rồi, tuy rằng sau này y bắt được người kia, lại cũng không cách nào bình ổn tức giận trong nội tâm y!
Cho nên, y hận bất kỳ nữ nhân nào giả mạo tên Cố Nhược Vân này!
Hiện giờ sau khi nghe thấy nữ tử trước mắt cũng dám tự xưng là Cố Nhược Vân sau, tức giận trong lòng y lại trào lên, toàn bộ thân thể đều khuếch tán ra một hơi thở túc sát.
“Ta chỉ nói cho ngươi tên của ta mà thôi, tin hay không tùy ngươi.”
Cố Nhược Vân cười nhàn nhạt, vân thanh phong đạm nói.
Ầm!
Đội trưởng Thiên Lang hoàn toàn bạo phát, nắm tay như gió hung hăng vung về phía khuôn mặt của Cố Nhược Vân, đôi mắt đỏ bừng kia biểu hiện ra lửa giận trong lòng hắn giờ phút này.
“Nữ nhân nào giả mạo Cố Nhược Vân, đều phải đi tìm chết!”
Y hận!
Hận kẻ giả mạo đã từng lừa gạt y kia!
Phải biết rằng, lúc đó y còn có cảm tình đối với kẻ giả mạo kia! Vốn định hai hợp một, ai biết đối phương vậy mà là kẻ giả mạo! Quan trọng nhất là! Tên kia, lại là nam phẫn nữ trang!
Không sai!
Lừa bịp y, là một người nam nhân!
Vốn ở sau khi bắt kẻ giả mạo kia trở về, y muốn làm nhục hắn ta một phen, nhưng sau khi cởi quần của đối phương, lại phát hiện, người này lại là thân nam nhi!
Lúc đó y lập tức ngốc tại chỗ, nghĩ đến mình muốn cưỡng gian một người nam nhân, thì nhịn không được xúc động nôn mửa trong lòng kia!
Phanh!
Ngay tại trong phút chốc đội trưởng Thiên Lang nhằm về phía Cố Nhược Vân, một ánh sáng màu lửa đỏ chợt lóe lên từ phía sau, hung hăng va chạm ở phía trên thân thể của Thiên Lang đội trưởng.
Mà đội trưởng Thiên Lang đang ở bên trong tức giận bất ngờ không kịp phòng, thân mình đột nhiên lui về phía sau hai bước, ánh mắt kinh ngạc dừng ở trên người con quái vật lớn trước mắt này.
“Rống!”
Hỏa Diễm Sư nổi giận gầm lên một tiếng, lay động thân thể khổng lồ kia, con ngươi hung tàn khinh thường nhìn y: “Nhân loại ngu xuẩn, các ngươi là đang tìm cái chết!”