Ầm!
Bỗng nhiên, một lực lượng cường đại khuếch tán ra từ trong thân thể của nàng, giống như một trận ánh sáng đảo qua trên mặt đất, lập tức phá hủy cây cối trong phạm vi trăm dặm (1 dặm = ½ km), thậm chí ngay cả mấy cây dược liệu Lam Vũ Ca đã hái kia đều hóa thành khói bụi ở dưới lực lượng cường đại này.
Nhưng mà loại lực lượng này cũng không có ngừng lại, mà có xu thế liên tục dâng lên, ‘ầm’ một tiếng đang hung hăng va chạm.
“Nàng đây là đang đột phá Võ Hoàng?”
Lam Vũ Ca đi ra vì bị lực lượng này hấp dẫn, kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân ngồi ở trên đất khô, khiếp sợ nói không ra lời: “Nếu ta không có nhìn lầm, lúc vừa nhìn thấy nha đầu kia, hình như nàng cũng chỉ mới vừa đột phá đến Võ Vương cao cấp không lâu, loại thiên phú này đã làm cho ta rất kinh hãi rồi, hiện tại nàng vậy mà trực tiếp đạt đến Võ Hoàng?”
Người kia là thiên tài gì, rõ ràng chính là biến thái!
Kỳ thực, lúc ở Thiên Thành, Cố Nhược Vân đã mượn dùng Thánh Linh thạch đột phá tới Võ Vương cao cấp, chỉ thiếu một chút đã đột phá đến Võ Hoàng, nếu không mà nói, nàng quả quyết không cách nào ở trong một tháng ngắn ngủn lại tiếp tục đột phá.
Cùng lúc đó, trong thư phòng, lão gia tử không để ý ánh mắt khiếp sợ của mọi người mà chạy ra, hai mắt kinh ngạc nhìn về phía sau núi kia, phía trên khuôn mặt già nua tràn đầy khiếp sợ.
“Võ Hoàng sơ cấp! Nha đầu kia vậy mà đột phá đến Võ Hoàng, thiên phú như thế, hoàn toàn vượt qua phụ mẫu nàng! Buồn cười năm đó người Cố gia lại coi nàng như phế vật! Ở phía trên đại lục Võ Tôn rất thưa thớt này, cường giả Võ Hoàng đã có thể trở thành cường giả độc lập một phương! Ngay cả Đông Phương thế gia chúng ta cũng chỉ có hai Võ Hoàng mà thôi, Luyện Khí Tông cũng chỉ có bốn.”
Đương nhiên, trước đó chỉ có ba người, Thi Vân xem như một thất hắc mã, bất tri bất giác đã đột phá đến Võ Hoàng.
Nhưng mà Thi Vân lại lớn hơn Cố Nhược Vân mấy tuổi, chờ Cố Nhược Vân đến cái tuổi kia, lại như thế nào chỉ là một Võ Hoàng sơ cấp?
Cùng lúc đó, toàn bộ thành Đông Phương đều chấn động.
“Nếu không có sai thì hơi thở mới vừa rồi kia, hình như Đông Phương thế gia lại có thêm một Võ Hoàng.”
“Chẳng lẽ là Đông Phương thiếu chủ? Hình như Đông Phương thế gia chỉ có một Đông Phương Thiếu Trạch ở bên cạnh đột phá tới Võ Hoàng.”
“Trước kia, Đông Phương gia chủ là có thể dựa vào một mình mình ứng đối hai cường giả Võ Hoàng cấp tương đương, hiện tại Đông Phương thế gia lại nhiều ra một vị, bầu trời này là muốn thay đổi sao? Phỏng chừng trừ bỏ Tam Đại Chế Tài ra, không có thế lực nào có thể so được với Đông Phương thế gia, Luyện Khí Tông đã xuống dốc kia càng không cần nói.”
Mọi người thổn thức không thôi, trong lòng đối Đông Phương thế gia lại càng là nhìn trúng vài phần.
Phía sau núi.
Cố Nhược Vân vừa mở đôi mắt, đã rơi vào bên trong một cái ôm ấp, nam nhân tóc bạc khẽ tung bay, ở dưới ánh chiều tà huyết y càng chói mắt hơn, bàn tay to ấm áp mà có lực của hắn, gắt gao ôm ấp thân thể của thiếu nữ.
“Tiểu Vân, chúc mừng nàng, lại đột phá.”
Nam nhân rũ mắt ngóng nhìn thiếu nữ trong ngực, môi đỏ mọng khẽ nâng lên, đây là nữ nhân hắn thích, vĩnh viễn là vĩ đại như thế. (L: ồ, khẳng định thích rồi nè, lee đổi xưng hô cho anh Dạ nhé ^^)
Nhìn đôi nam nữ ngồi dưới đất kia, Lam Vũ Ca thật vất vả phục hồi tinh thần lại, cũng không để ý đến dược liệu của mình bị phá hủy, trên khuôn mặt tuyệt mỹ tràn đầy khiếp sợ: “Nha đầu, ta có thể hỏi một câu hay không, chừng nào thì con đột phá đến Võ Vương cao cấp?”
Nghe vậy, Cố Nhược Vân sờ sờ mũi: “Đại khái hơn một tháng trước, lúc con xuất phát đến Đông Phương thế gia.”
Hít!
Lam Vũ Ca hung hăng hít vào một ngụm khí lạnh, trong thời gian một tháng từ Võ Vương cao cấp tới Võ Hoàng, này đại biểu cho cái gì phỏng chừng không ai không biết, thời gian một tháng, ai có thể làm được?