Nói tới đây, Cố Nhược Vân dừng một chút, tiếp tục nói: “Lát sau ta đọc danh sách, trên danh sách chính là gia tộc hạng ba, không có gia tộc hạng hai, hàng tháng thế lực hạng hai có thể tới Mộ Dung thế gia lĩnh tiền tiêu vặt hàng tháng, về phần gia tộc hạng ba, vậy thật xin lỗi, không chỉ không có gì cả, còn bị gia tộc hạng hai sử dụng.”
Gia tộc trên danh sách, đương nhiên là không có thế lực một năm qua trợ giúp Diệp gia, đương nhiên, trong đó cũng không bao gồm Diệp gia, bởi vì Cố Nhược Vân cũng không tính toán cứ như vậy dễ dàng buông tha cho Diệp Lạc.
Về phần thế lực khác thì có trực tiếp nhảy vọt làm hạng hai, trong thế lực hạng hai này còn có thế gia hạng ba trước đó, bọn họ vốn luôn luôn chịu bắt nạt, hiện giờ thân phận biến hóa, chẳng những có thể cùng ngồi cùng ăn, còn có thể bắt nạt một chút người thế lực bị giáng cấp làm hạng ba.
Nhất là, những người đứng ở phe Diệp Lạc, không biết đã từng bắt nạt qua bọn họ bao nhiêu lần.
Hiện giờ chỉ cần ngẫm lại loại cảm giác này, chỏ có một chữ —— thích!
Đương nhiên, hiện tại bọn họ còn không biết cái gọi là tiền tiêu vặt hàng tháng của Cố Nhược Vân là cái gì, ngạc nhiên lúc trông thấy đủ loại đan dược kia, quả thực kích động điên rồi! Nếu ngay cả thế lực hạng hai đều có thể được bồi dưỡng lớn như thế, vậy nếu tấn chức thành hạng nhất, vậy cho bọn hắn lại sẽ là cái gì?
Nói ngắn lại, tuyệt sẽ không kém các thế lực hạng hai!
Cho nên, sau khi biết được kết luận này, tất cả gia tộc đều liều mạng nỗ lực, chỉ vì sớm một ngày được đến tán thành, có thể trở thành thế lực hạng nhất!
Mà người đã từng giúp Diệp Lạc phóng hỏa, lại là lỡ một bước chân thành thiên cổ hận (một sai lầm để hận mãi mãi)! Trong lòng càng là hận không thể bầm thây vạn đoạn Diệp Lạc! Như nếu không phải tại lão, bọn họ cũng sẽ không phải chịu đãi ngộ bất bình đẳng như thế!
Càng đáng hận là, người đã từng bị bọn họ bắt nạt qua kia, thường xuyên cầm đan dược đến trước mặt bọn họ khoe ra, khiến cho bọn hắn hận Diệp Lạc càng gia tăng thêm một phần.
Nhưng mà thật rõ ràng, Mộ Dung thế gia đặc biệt thiện giải nhân ý (thấu hiểu lòng người), quăng lại Diệp Lạc sớm bị bọn họ tra tấn không thành người hình cho những thế lực hạng ba, vì thế, llêquúyđônn kết cục của Diệp Lạc, thật đúng là không tốt hơn bầm thây vạn đoạn bao nhiêu! Mà những người ở Diệp gia có tình cảm không sâu với bản tộc, đều bị thế lực khác thu hút lấy, về phần kẻ kêu la nên báo thù rửa hận vì gia chủ, cũng bị nhốt lên dạo phố bên trong tức giận của thị chúng thế lực hạng ba.
Bọn họ muốn dựa vào những hành động này làm cho Cố Nhược Vân quên bất mãn lúc trước, làm cho bọn họ có thể thăng cấp thành thế lực hạng hai.
Như thế, chuyện của Hắc Nham Thành, xem như đã qua một đoạn.
——
Mộ Dung thế gia.
Mộ Dung lão gia tử buông lỏng tay đứng ở bên trái Cố Nhược Vân, phía trên khuôn mặt già nua tràn đầy cung kính, yên tĩnh chờ nữ tử áo xanh ở bên trong tu luyện.
Thật lâu sau, nữ tử chậm rãi mở đôi mắt, nhìn về phía Mộ Dung lão gia tử đứng ở bên cạnh mình, nhàn nhạt hỏi: “Mộ Dung gia chủ, hiện tại ngươi tới tìm ta là có chuyện gì?”
“Đại tiểu thư, có một việc ta muốn nói với ngươi, đương nhiên, chuyện này cũng là sau khi trải qua mọi người chúng ta thương nghị.”
“Chuyện gì?”
Cố Nhược Vân nhíu mày, hỏi.
“Chuyện là như vậy, thông thường trong mỗi thành đều sẽ có một Thành chủ, lúc trước Hắc Nham Thành không tồn tại Thành chủ, là bởi vì thực lực của ba thế lực lớn không sai biệt nhiều lắm, lqđ cho nên không người có thể trở thành Thành chủ, hiện giờ có đại tiểu thư, vậy thì có thể do đại tiểu thư tới đảm nhiệm vị trí Thành chủ, các thế lực đã đang thương lượng xây dựng phủ Thành chủ.”
“Có thể.”
Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười: “Các ngươi tùy tiện làm thế nào thì làm, không cần đến hỏi ý kiến của ta.”