Chương 566: Chết

Chết

Khi thân hình của Hoàng như sao băng lướt qua bầu trời tây bắc Ma Giới, toàn bộ cường giả yêu ma ở tây bắc Ma Giới đều run rẩy trong tiếng rít giận dữ của hắn. Lần này tất cả yêu ma đều thu liễm khí tức của mình. Ngay cả An Đức Liệt và Ám Cát Cổ Đức trong khu rừng cấm kỵ, mới vừa lấy được tờ “giấy da dê” thứ ba từ trên người yêu thú hỗn độn, lúc này cũng đóng chặt khí tức của mình, khẩn trương nhìn về phía một điểm đen từ cực động đến cực tĩnh lơ lửng nơi chân trời.

Hoàng trôi nổi trong hư không một cách kỳ dị, áo choàng màu đen rộng thùng thình sau người chậm rãi phất phơ. Từng đoàn khí tức đen tối không ngừng từ trong cơ thể hắn tỏa ra. Dưới bầu trời mờ mịt, cắp mắt của hắn phát ra ánh sáng như sao trời.

– Gào!

Hoàng đột nhiên ngẩng đầu, há miệng rít lên một tiếng như xuyên qua cả sắt đá. Không giống như tiếng rít của hắn khi tức giận lúc trước, lần này trong tiếng rít lại dường như có ý kêu gọi.

“Ong!”

Tiếng rít của Hoàng vừa biến mất trong bầu trời, toàn bộ mặt đất tây bắc liền rung động kịch liệt. Trên đỉnh đầu của Hoàng, từng luồng khí đen cuồn cuộn như sông biển dọc theo bầu trời, lặng lẽ từ bốn phương tụ đến, hóa thành một vòng xoáy. Khí mây màu đen càng lúc càng nhiều, bầu trời không ngừng biến ảo sáng tối, loáng thoáng gây cho người ta một áp lực vô hình.

“Ầm!”

Một cột sét màu tím to lớn đột nhiên lóe lên từ sâu trong bầu trời, vừa xuất hiện liền hóa thành vạn luồng tơ nhỏ, dọc theo tầng mây nhấp nhô lan về bốn phương. Theo cột sét, bầu trời bỗng xuất hiện một vết nứt to lớn.

Trong vô số không gian bên ngoài Ma Giới.

Đông đảo ác ma lưu lạc trong vũ trụ, sau khi quốc độ của Hoàng thành lập liền rải ra giữa vũ trụ không gian, trợ giúp thu thập lực lượng tín ngưỡng, lúc này giống như nghe thấy lời kêu gọi, đồng loại dừng công việc đang làm lại, ngẩng đầu nhìn lên trời. Mà đầu cuối ánh mắt của bọn chúng chính là phương hướng không gian Ma Giới.

“Gào!”

Chỉ chốc lát sau, vô số ác ma lưu lạc trong vũ trụ rít lên một tiếng, hóa thành những bóng đen vặn vẹo vọt lên không, từ trong không gian truyền bá tín ngưỡng của mỗi tên lướt ra, bay về hướng Ma Giới.

“Đùng!”

Lại là một tiếng sấm lớn. Trong trời đất cuồng phong gào thét. Vô số ác ma lưu lạc trong vũ trụ gào lên, như bầy châu chấu lướt qua tầng tầng không gian, thông qua hố đen to lớn kia hàng lâm Ma Giới. Những ác ma này từ trước đã được Hoàng phái đến các góc vũ trụ để thu thập lực lượng tín ngưỡng, mà hôm nay bọn chúng lại hưởng ứng lời kêu gọi của Hoàng từ các nơi tụ về.

Trong vũ trụ hư không, Hoàng đã trở thành chủ nhân của tất cả ác ma lưu lạc, cũng là chỗ dựa duy nhất của thế lực tán loạn này.

“Ngao!”

Một tên ác ma có bốn cặp sừng gào lên, chiếc đuôi dài vung vẩy, xoay một vòng trên trời, nhẹ nhàng đáp xuống cách thân thể Hoàng hơn năm mươi trượng, sau đó cung kính nằm rạp xuống đất. Ở chung quanh nó, vô số ác ma đang nhe răng há miệng khác cũng nhẹ nhàng đập cánh hạ xuống.

Không ngừng có ác ma từ trong hố đen trên bầu trời bay xuống, tư thế như triều bái hoàng giả. Dưới ánh chớp lập lòe chiếu rọi, Hoàng giống như một quân chủ ngày tận thế, lẳng lặng quan sát đội quân to lớn nhất và cũng là cuối cùng của hắn. Từ đầu đến cuối Hoàng đều không nhúc nhích, giống như đã biến thành một pho tượng.

Một hồi lâu sau, khi vòng xoáy màu đen trên bầu trời không còn ác ma bay xuống, đám ác ma nằm rạp chung quanh Hoàng đã bao trùm toàn bộ mặt đất, hóa thành một phiến màu đen. Hoàng vẫn luôn yên tĩnh cuối cùng đã cử động, chậm rãi xoay đầu, cặp mắt lạnh lẽo vô tình như quân chủ nhìn quốc độ của hắn, chậm rãi quét qua trên người đám ác ma.

– Gào!

Hoàng bỗng nhiên ngửa đầu, lại phát ra một tiếng thét dài bén nhọn. Chợt nghe một tiếng “xoẹt” như vải rách, tấm áo choàng màu đen rộng thùng thình sau vai hắn bỗng từ giữa rách ra làm hai. Hai nửa áo choàng trái phải kêu lên một tiếng, giống như một đôi cánh ác ma mở ra. Một tiếng “vèo” vang lên, Hoàng đã hóa thành một bóng đen mờ ảo chui vào trong hố đen to lớn mở ra trước người.

Ở phía sau, đám ác ma trong mắt phát ra sát khí điên cuồng, thân thể hạ thấp xuống, tiếp đó như tên nhọn theo sau Hoàng bắn vào trong hố đen to lớn dẫn đến không gian Ma Đế Hoàng kia.

Ở phía tây nam Ma Giới có một tòa cung điện sừng sững và hoa lệ. Đọa lạc thiên sứ che phủ trời đất không ngày không đêm bay lượn chung quanh. Tòa cung điện hoa lệ không giống như sản phẩm của loài người này chính là Chúng Ma điện tiếng tăm lừng lẫy Ma Giới.

Lúc Hoàng triệu hồi tất cả ác ma thuộc về quốc độ Quang Ám trong hàng tỉ không gian, bên trong Chúng Ma điện, một nam tử tuấn tú không giống loài người ánh mắt vẫn luôn nhìn về phương hướng của Hoàng. Đối với đôi mắt rực rỡ mê người như sao trời này, không gian và khoảng cách là thứ không hề tồn tại.

– Hôm nay ta muốn rời khỏi bảo tọa một lát.

Bên trong Chúng Ma điện, Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp (Lucifer) đột nhiên nói với thần tử của hắn là bảy tên Địa Ngục quân chủ.

– A!

Trong đại điện mờ mịt bỗng sáng lên, bảy cặp mắt rét lạnh đột nhiên mở ra, đồng loạt nhìn về phía quân chủ của bọn họ.

– Đại nhân muốn sử dụng bản thể sao?

Thâm Hải quân chủ Lợi Uy An Đạt giật mình nhìn đại thiên sử trưởng ngày xưa hỏi.

– Đúng vậy.

Lộ Tây Pháp lạnh nhạt gật đầu một cái, mái tóc dập dờn như sóng biển.

Lời vừa nói ra, bảy quân chủ đều kinh hãi. Kể từ sau khi phản bội Thiên Đường, rơi xuống đến Địa Ngục, vị Đọa Lạc Chi Vương trong truyền thuyết này vẫn không hề rời khỏi bảo tọa của hắn. Rất nhiều lúc, Lộ Tây Pháp đều chỉ dựa vào năng lực hình chiếu không gian đặc biệt và ảo diệu của hắn để đối phó với kẻ địch, còn bản thể vẫn luôn không hề cử động.

– Nhưng thưa đại nhân, nếu như Mễ Già Lặc (Michael) biết được bản thể của ngài rời khỏi Chúng Ma điện, dẫn theo thiên sứ của Thiên Đường hàng lâm Ma Giới, e rằng chúng tôi khó mà ngăn cản được.

Khủng Bố quân chủ A Tư Đạt La Đặc lo lắng nói.

– Ta cũng không rời đi quá lâu. Trong khoảng thời gian này các ngươi toàn lực phòng thủ, cũng không dễ dàng công kích như vậy. Một khi Mễ Già Lặc thi triển “Thiên Đường Cứu Thục”, ta sẽ lập tức chạy về. Yên tâm đi!

– Nhưng mà…

– Không nhưng gì cả, ý ta đã quyết rồi.

Lộ Tây Pháp nói như đinh đóng cột. Bảy Địa Ngục quân chủ vốn còn muốn nói gì, nghe vậy vội vàng cúi đầu xuống, có chút sợ hãi nói:

– Vâng thưa đại nhân!

Lộ Tây Pháp gật đầu, hai tay đặt lên tay vịn, chậm rãi từ trên bảo tọa đứng dậy. Tại khoảnh khắc hắn đứng lên, toàn bộ Chúng Ma điện đều theo đó rung chuyển.

“Bùng!”

Thân hình Lộ Tây Pháp nghiêng qua, lập tức biến mất khỏi đại điện. Từ xa xa chỉ thấy một vệt cầu vồng trắng từ trong Chúng Ma điện bay ra, sau khi bay được mấy trăm trượng liền chui vào trong hư không, biến mất không còn thấy.

Tại Trung Ương ma điện.

Tại khoảnh khắc bản thể Lộ Tây Pháp đứng dậy khỏi bảo tọa, tâm ma đang ngồi trên bảo tọa bằng đá đen tu luyện bỗng mở mắt ra, ánh mắt xuyên qua tầng tầng không gian nhìn về hướng lãnh địa của quân đoàn đọa lạc thiên sứ.

“Tên Lộ Tây Pháp này luôn tìm báu vật, lần này lại sử dụng bản thể, e rằng là muốn cướp lấy thần cách của Hoàng. Hừ, con cáo già hình chim này…” – Tâm ma suy nghĩ, trong nháy mắt liền quyết định đi theo Lộ Tây Pháp, xem thử có lợi ích gì có thể chiếm được hay không.

“Rầm!”

Hai cánh cửa lớn đóng chặt đột nhiên mở rộng. Cuồng phong cuốn theo sương mù ma cuồn cuộn từ phía trong tràn ra, tâm ma đã không còn thấy bóng dáng trong Trung Ương ma điện.

Trong không gian Ma Đế Hoàng.

Đông đảo Hắc Ám Viễn Chinh quân bày trận chờ đợi trên mặt đất mênh mông. Những đại quân này vừa nhận lệnh của Hư Vô Chi Quân, từ trong vũ trụ hư không đen kịt trở về, bổ sung vào dưới trướng Ma Đế Hoàng, rất nhanh lại đối mặt với một cuộc chiến mới.

Ngay phía trước đại quân, Ma Đế Hoàng mặc long bào màu đen chắp tay đứng ở trước trận, ánh mắt nhìn lên bầu trời mây đen quay cuồng. Hắn đã cảm giác được khí tức của đối phương.

Trong lòng Ma Đế Hoàng hiểu rõ, đối với cường giả cấp bậc như Hoàng, muốn đọc lấy tin tức từ trong hư không là chuyện dễ dàng, muốn tìm tung tích của Quang Ám thần điện cũng không cần hao phí quá nhiều thời gian của hắn. Đối với đám thần tử phía sau đã tự tiện hành động, Ma Đế Hoàng cũng không trách cứ bao nhiêu, dù sao bản thân tòa thần điện này có sức hút rất lớn, cũng không chỉ là một tòa cung điện có tạo hình hoa lệ mà thôi. Điều duy nhất ngoài dự liệu là Hoàng lại không chết.

Liên tiếp bị Thanh Long và Bạch Hổ trong bốn thánh thú Thái Cổ công kích, lại bị những người khác vây công. Dưới tình huống trọng thương như vậy mà hắn còn có thể bỏ chạy, Ma Đế Hoàng chỉ có thể cho là vận khí của mình không tốt mà thôi.

– Đã thông báo cho bọn họ chưa?

Ma Đế Hoàng lên tiếng hỏi, cũng không quay đầu lại.

– Bệ hạ, đã thông báo cả rồi, nhưng không thể xác định là bọn họ sẽ đến mấy người.

Vương triều đại tế ty mặc áo bào đen rộng thùng thình trả lời.

– Ừ, như vậy là đủ rồi.

Ma Đế Hoàng hài lòng gật đầu một cái, sau đó không nói thêm gì nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một điểm trong hư không. Khí tức của đối phương đã càng lúc càng gần.

“Ầm!”

Sau một tiếng vang lớn kinh động lòng người, một hố đen to lớn nhanh chóng mở ra giữa không trung. Trong hố đen to lớn kia, một bóng người khí tức cường đại xuất hiện trong mắt đám yêu ma, nhưng thứ đầu tiên đập vào mắt mọi người lại là cặp mắt rét lạnh như sao trong bóng tối.

Trên chiến trường yên tĩnh, ngay lúc lúc Hoàng hàng lâm, nhiệt độ bên trong không gian Ma Đế Hoàng liền giảm mạnh, không khí gần như trở nên ngưng trệ.

“Bùng!”

Hoàng đứng ở trên cao, ưu nhã từ không trung đáp xuống. Hai nửa áo choàng hóa thành cánh chim sau người rũ xuống khép lại với nhau.

Ma Đế Hoàng vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía trước, hai tay đặt ở sau người đột nhiên nắm chặt. Một đoàn khí đen từ trong cơ thể hắn tỏa ra, hóa thành dạng mây lập lòe nơi lòng bàn tay, bên trong loáng thoáng có ánh chớp màu lam lóe lên.

“Ầm!”

Tại khoảnh khắc hai chân Hoàng chạm đất, toàn bộ không gian bỗng rung lên một cái, giống như có một người khổng lồ vô hình dùng sức lắc lư cái không gian này một chút.

“Ong!”

Thông đạo không gian hẹp dài đột nhiên mở rộng. Ở bên kia không gian, ác ma lưu lạc trong vũ trụ vô cùng vô tận kêu lên, từ bên trong liên tục tràn ra.

“Đùng!”

Một tia chớp xuyên qua mây đen thật dày trên bầu trời, chợt lóe lên rồi biến mất. Tại khoảnh khắc tia chớp biến mất, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, chìm vào trong một loại bóng tối khác càng thâm trầm hơn.

“Ầm!”

Sâu trong bóng tối, một điểm ánh sáng màu lam lấp lánh phá vỡ hư không, đánh về phía thông đạo không gian to lớn duy nhất mà đám ác ma vũ trụ kia có thể đi qua. Đó là một quả cầu sấm sét uy lực to lớn, không ai chú ý tới quả cầu này là do người nào phát ra.

– Gào!

Hoàng vừa phát giác được công kích đến từ vương triều Ma Đế Hoàng này, đột nhiên rít lên một tiếng, trong mắt lóe lên vẻ giận dữ. Sau một khắc, thân hình của Hoàng đã biến mất khỏi vị trí, xuất hiện ở phía trước quả cầu sấm sét kia như ma quỷ. Hắn đột nhiên vươn tay phải ra, cường hành chụp lấy quả cầu sấm sét ẩn chứa năng lượng hủy diệt hùng hậu kia.

“Ầm!”

Năm ngón tay phải sắc bén của Hoàng dùng sức nắm lại. Năng lượng hùng hậu kinh khủng trong quả cầu sấm sét kia căn bản không kịp bộc phát, liền kêu lên xì xì, bị Hoàng dùng thực lực cường hãn dập tắt.

Hoàng nhẹ nhàng bóp tắt quả cầu sấm sét này, sau đó xoay đầu lại nhìn chằm chằm vào Ma Đế Hoàng. Tay phải của hắn giơ lên thật cao, hướng về phía đại quân của vương triều Ma Đế Hoàng vung xuống. Phía sau người, đám ác ma vũ trụ hưng phấn gào lên, phe phẩy đôi cánh ác ma màu đen, như thủy triều tràn về hướng đại quân của vương triều Ma Đế Hoàng.

Phi Thăng Chi Hậu

Phi Thăng Chi Hậu

Score 6
Status: Completed Author:

Thần là gì? Ma là gì? Tại sao lại có thần và ma?

Khi con người vượt qua giới hạn của người thì sẽ đến đâu? Sẽ đi về đâu?

Y là người cả đời chìm đắm trong võ học, đến lúc y vượt qua giới hạn của người để rồi được nhìn thấy một thế giới mới cùng những sự thật gây bàng hoàng...

"Ta, chết vạn lần, không hối tiếc."

"Hận! Hận! Hận! Giết thần! Giết ma!"

"Ta xa quê xưa, khi nào trở lại."

"Ta ngày nay chịu nhục, quyết ghi sâu trong tim, kiếp sau tất báo thù."

"Kẻ đến sau, nhân tộc ta, nếu có thể, xin mang hài cốt của ta về quê cũ, ta quá nhớ đất xưa rồi, nhớ đến không khí trong lành quê nhà, đất đai ẩm ướt..."

"Trời cao đáng giận a, nhân tộc ta bao giờ có thể thoát khổ ngục này! Ta khổ tu ma công, nếu có một ngày đi được khỏi nơi đây, quyết huyết tẩy thần ma!"

"Hận hận hận! Tại sao nhân tộc ta không hiểu khổ tâm của ta!Giết giết giết! Oán oán oán!!!"

"Ta tự nguyện nhập ma ngục này, nhận kiếp khổ vạn thế, chỉ nguyện nhân tộc ta có thể hưởng bình an một phương! Trời cao có nhân tộc ta!"

"Chịu thiên kiếp khó khăn vạn lần, ta cũng quyết chuyển thế trọng tu, quay lại nơi này, không diệt ma tộc, thề không ngừng nghỉ!"

Y mang theo sự gửi gắm của hàng triệu người Thái Cổ trên con đường diệt thần đồ ma.

Y - Người mang tên Phong Vân Vô Kỵ!

Sinh ra làm nam nhi, không cầu được sống mãi cùng trời đất, chỉ cầu được chết một cách ý nghĩa.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset