Chương 1651: Ba mươi lăm đào phạm (Thượng)

Ba mươi lăm đào phạm (Thượng)

Sắc mặt mấy thống lĩnh khác cũng khó coi, bên này có thêm một người đồng nghĩa với việc trong tay mình mất đi một người. Cũng giảm bớt cơ hội tiến bước lên vị trí cao hơn.

Mười một, mười hai, mười ba…

Đào phạm tiếp tục được kéo ra, dường như không có dấu hiệu dừng lại. Sắc mặt những người khác ngày càng khó coi.

Vẻ bi thương trên mặt Từ Đường Nhiên đã sớm tiêu tán, mà chuyển thành kinh ngạc. Thi thoảng nhìn qua chỗ Mộ Dung Tinh Hoa.

Hai người trăm năm qua, nhất là Từ Đường Nhiên rõ ràng nhất trên tay Miêu Nghị có bao nhiêu đào phạm. Toàn bộ đều ném tới chỗ Cừu Đãng Hải. Chỉ có bốn người, hắn không tin được trên tay Miêu Nghị lại có nhiều người tới như vậy.

Chuyện này tạm thời mặc kệ, trong mắt Từ Đường Nhiên khó có thể che dấu vẻ mừng rỡ, hắn và Miêu Nghị là một đội, thành tích không của chỉ riêng ai, mà là của đội ngũ. Càng bắt được nhiều đào phạm, công lao càng lớn, hắn chiếm tiện nghi càng nhiều.

Hai mươi bảy, hai mươi tám, hai mươi chín…

Đào phạm vẫn còn tiếp tục lấy ra thẩm tra đối chiếu. Chỉ là không biết bao nhiêu người lúc này trong lòng đang thầm nói dừng lại. Không biết bao nhiêu người đang hò hét trong lòng, còn chưa ngừng sao?

Trừ Khấu Văn Lam ra, những đại thống lĩnh khác quả thực có chút không chịu nổi. Đều chờ mong không nên vượt qua chiến tuyến ba mươi đào phạm kia. Con số kia là con số khiến cho trong lòng mọi người không có cách nào thừa nhận.

Nhưng mà sự thực luôn rất tàn khốc, khi đào phạm thứ ba mươi lôi ra, không ít người quay đầu nhìn về phía đám người vẫn còn chém giết trong tinh không. Cơ mặt của Khấu Văn Hoàng thì run rẩy, có cảm giác muốn phát điên. Ánh mắt nhìn về phía Khấu Văn Lam như hận không thể nuốt sống hắn.

Khấu Văn Lam thì mỉm cười, lẳng lặng nhìn qua đám đào phạm đang được thẩm tra, đối chiếu.

Khấu Văn Thanh quay sang nhìn hắn, dường như đã hiểu vì sao lão Lục lại có thể quyết đoán không thèm để ý tới áp lực của lão Tam. Thì ra là có lực lượng phân cao thấp với lão tam, không cần nhìn sắc mặt lão Tam nữa.

Cao Quan đứng trên bậc thang trước điện cũng có chút kinh ngạc. Quả thực hắn không ngờ bên Khấu Văn Lam lại có thể bắt được nhiều đào phạm như vậy.

Ba mươi mốt, ba mươi hai, ba mươi ba…

Những thanh âm này không chỉ khiến cho Khấu Văn Hoàng phát điên, mà khiến cho Đại thống lĩnh các nơi khác cũng có cảm giác muốn điên. Nếu như tiếp tục thì mọi người còn tranh giành cái rắm.

Thành tích này tự nhiên khiến cho trong lòng Mộ Dung Tinh Hoa cao hứng, nhưng mà nàng cũng coi như bình tĩnh.

Mà khóe miệng Từ Đường Nhiên thì toe toét cười, cười lộ ra nửa hàm răng. Trong lòng đã cười ha hả, khảo hạch trăm năm chẳng những bảo vệ được mạng. Còn có thể có được thành tích như vậy thực sự là ngoài ý liệu. Trở về thăng quan phát tài không nói, ít nhất vị trí của hắn sẽ vững vàng. Chỉ cần không phạm phải sai lầm gì, có thành tích mạnh mẽ như vậy nói chuyện, không phải ai muốn động là có thể động. Bất kể là ai muốn động vào vị trí của lão tử đều phải nghĩ lại. Cẩu hùng thối Hạ Hầu Long Thành cũng không dám công khai làm gì lão tử, vinh hoa phú quý muốn thế nào có thế đó.

Trên thực tế quả thực cũng là như vậy, đây là chiến công của hắn, chiến công huy hoàng. Hơn nữa lại là chiến công thành lập trong khảo hạch mà thiên đình tự mình tổ chức. Chiến công huy hoàng như vậy là dùng mạng mà liều ra, nếu như để cho công thần huyết chiến vì thiên đình thất vọng, đau khổ. Ngày sau Thiên đình cũng đừng mơ khiến cho người khác bán mạng cho mình nữa, hậu quả rất nghiêm trọng. Cho nên đối với công thần như vậy thiên đình luôn luôn ưu ái và an ủi.

Mà Từ Đường Nhiên thì đang âm thầm cân nhắc, mang theo công huân này trở về, ít nhất trong thời gian ngắn Hoàng Phủ Quân Nhu cũng phải tránh lùi ba thước. Sau khi trở về hắn sẽ cưỡng ép Tuyết Linh Lung trong Thiên Hương lâu ngủ với hắn. Nữ nhân kia hắn đã sớm thèm chảy nước miếng, chỉ là không dám lộn xộn gì. Lần này lão tử huyết chiến vì thiên đình, dốc sức liều mạng lập nhiều đại công, ngủ với nữ nhân thì bên trên cũng không nói gì được. Bên trên không có đạo lý chỉ vì con hát mà chỉ trích công thần thiên đình. Đoán chừng cho dù Hoàng Phủ Quân Nhu có tố cáo lên trên cũng vô dụng.

Nghĩ vậy, vừa nghĩ tới dung mạo khuynh quốc khuynh thành của Tuyết Linh Lung, còn có thân thể thướt tha mềm mại kia về sau tùy thời sẽ hầu hạ dưới háng mình. Từ Đường Nhiên đột nhiên phát hiện vết thương của mình không còn đau nữa. Bụng dưới còn có chút nóng lên, phát nhiệt, cảm giác thương thế như biến mất.

Khi đào phạm thứ ba mươi lăm được kiểm tra đối chiếu hoàn tất, không có đào phạm tiếp theo, trong lòng Từ Đường Nhiên cười như sắp phát điên. Điên cuồng hô, ba mươi lăm, ba mươi lăm nha. Vượt quá ba thành đào phạm truy nã lần này. Đây là dấu hiệu có thể nắm được vị trí thứ nhất.

Đám đại thống lĩnh quanh thân thấy vậy sắc mặt khó coi quay người rời đi. Khấu Văn Hoàng gắt gao nhìn chằm chằm vào Khấu Văn Lam.

Mà Chuy Viễn và Khấu Văn Lam câu thông một phen, Khấu Văn Lam lại trở lại bên người ba người Miêu Nghị rồi hỏi:

– Chấp sự đại nhân hỏi, Dương Thái và Trịnh Như Long cùng một tổ với các ngươi sao?

Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên nhìn nhau, xem ra nếu như nói một tổ, Dương Thái và Trịnh Như Long cho dù chết cũng được truy công, nếu có gia quyến cũng được thiên đình ưu đãi và an ủi. Đây là quy củ cũ của thiên đình.

Miêu Nghị không chút khách khí, lạnh nhạt nói:

– Dương Thái và Trịnh Như Long vừa mới tham dự khảo hạch đã phản bội rời khỏi đội ngũ. Đào phạm bắt được không có chút quan hệ nào với bọn chúng.

Chân tướng của mọi việc hắn đã báo cho Khấu Văn Lam biết. Mà Khấu Văn Lam tới hỏi ý của bọn hắn chính là muốn dựa theo ý của bọn hắn mà xử lý. Bất quá đối với Miêu Nghị mà nói, hai gia hỏa kia, một người phản bội hắn, một người muốn giết hắn. Nếu như có gia quyến hắn không diệt cỏ tận gốc là tốt rồi, nào còn có thể để cho hai kẻ này dính công lao chứ?

Khấu Văn Lam lại nhìn về phía hai người khác, Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên lập tức đáp:

– Ngưu thống lĩnh nói không sai.

Hai người hiện tại coi Miêu Nghị như thiên lôi sai đâu đánh đó, hơn nữa là tâm phục khẩu phục. So với lúc trước khi tham dự khảo hạch cách biệt một trời một vực.

Khấu Văn Lam gật gật đầu, không có nói gì thêm, mà quay người báo cáo với Chuy Viễn một tiếng.

– Bẩm tổng giám đại nhân, Trong đội ngũ khảo hạch của Thiên Nguyên tinh thuộc Ất Tử vực, Ngưu Hữu Đức, Mộ Dung Tinh Hoa, Từ Đường Nhiên truy bắt được tổng cộng ba mươi lăm đào phạm. Thẩm tra đối chiếu không sai một ai.

Chuy Viễn lên đài, cầm khối ngọc ghi chép thẩm tra dâng lên. Ở phía trên đã đánh xuống pháp ấn của hắn, thành tích của ba người Miêu Nghị coi như đã xác minh xong, chính thức xác nhận. Đợi thành tích của mọi người tới là có thể luận công ban thưởng.

Trước mắt tạm thời không có chuyện của mấy người Miêu Nghị. Những thống lĩnh khác trở về còn phải phục mệnh, không dễ chống đỡ. Sau khi hành lễ với Cao Quan trên bậc thang, mấy người lui ra.

Phi Thiên

Phi Thiên

Status: Completed Author:

Truyện Phi Thiên nói về một nam tử có lai lịch thần bí, phong hoa tuyệt đại.

Ngoái đầu nhìn lại, tư thái bễ nghễ thiên hạ, trong đó lại chứa biến hoá kỳ lạ khó lường. Trong đại trận 'Vạn Trượng Hồng Trần' , một thủ chích kinh tâm động phách, đàn cổ đứt dây, tĩnh lặng đợi người hữu duyên !

Ngộ ra, mới biết, dưới khung trời lòng người dễ thay đổi, yêu ma quỷ quái không bằng nhân tình ấm lạnh!

Tay trong tay, thanh mai trúc mã, mỹ nhân như ngọc, tiếc rằng lúc đó thiên địa kiếm khí như hồng!

Ân huệ lang, anh dương võ liệt, nhiệt huyết hướng lên trời cao, chỉ thẳng sao đêm!

Tinh không rộng lớn, thất tình lục dục, tham niệm sân si, Phật đế Như Lai, mặc ngươi pháp lực vô biên!

Chúng sinh, nhất khang thành nguyện lại đổi lấy biển máu dâng trào!

Quỷ khóc thần sầu, biển máu không bờ, xin hỏi đường đi ở phương nào?

Nếu không đường, mặc khổ hải biển máu, bạch cốt hóa thuyền, Nhất Phi Trùng Thiên!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset