Chương 2520: Không cần đi nữa (1)

Không cần đi nữa (1)

Câu Việt thản nhiên nói:

– Việc này của ngươi Vương phi cũng có nghe nói, chính là có hảo cảm với tình nghĩa của tướng quân, cảm thấy đem ái nữ giao phó cho tướng quân, tướng quân chắc chắn sẽ không bạc đãi nàng, đây chính là nguyên nhân chủ yếu mà vương phi nhìn trúng tướng quân. Vương phi cũng là người trọng tình nghĩa, tuyệt đối sẽ không làm kẻ xấu ép buộc người khác, sẽ thành toàn cho ngươi và vị Vân chưởng quỹ kia, nếu ngươi nạp nàng ta làm tiểu thiếp, Vương phi cũng sẽ không có ý kiến gì.

Lời nói này khiến Miêu Nghị không khỏi nhìn đối phương, quả nhiên không phải là một người bình thường, lời lẽ trôi chảy chặt chẽ đến giọt nước cũng không lọt được, nếu không phải là được Khấu gia nhắc nhở cho sớm biết nội tình, sợ rằng thật sự sẽ bị đánh lừa mà đem lòng cảm kích. Hắn khẽ lắc đầu nói:

– Được Vương phi đột nhiên xem trọng, thực sự là khiến cho mạt tướng trở tay không kịp, mạt tướng cũng chưa chuẩn bị trước tâm lý, thực sự không dám đáp lại việc tốt này.

Câu Việt hỏi:

– Vì sao không thể đáp ứng? Lẽ nào dáng dấp của tiêu thư nhà ta không đủ động lòng người ư?

Miêu Nghị trả lời:

– Tiểu thư chính là là tuyệt thế giai nhân, nhưng không liên quan đên tướng mạo, mà quả thực là mạt tướng không với nổi.

Câu Việt nói:

– Tại sao lại với cao? Vương phi và tiểu thư đối xử với người khác vẫn luôn rất bình đẳng, chỉ trọng tình nghĩa, không trọng xuất thân, vừa rồi Vương phi và tiểu thư đối với tướng quân có chỗ nào kiêu căng ư? Lẽ nào là lo lắng tiểu thư gả cho tướng quân là có ẩn tình gì sao? Có một điểm ta có thể bảo đảm với tướng quân, gia giáo của Vương phủ không đến mức để tiểu thư làm ra chuyện gì hữu nhục môn phong, đến nay tiểu thư vẫn còn một thân băng thanh ngọc khiết, không có sự đồng ý của Vương phủ, tiểu thư sẽ không có cơ hội nhiễm phải tình ngay lý gian gì đó đâu.

Ông ta lo lắng Miêu Nghị cho rằng đột ngột xảy ra việc tốt như thế này, là vì biết được Miêu Nghị hắn ngay cả quả phụ cũng không ngại, muốn để cho hắn nuốt phải nỗi niềm khó nói gì đây, cho nên mới đặc biệt ở đây lên tiếng thanh minh.

Miêu Nghị trả lời:

– Tiên sinh nói quá lời rồi, chỉ là không dám trèo cao mà thôi.

Câu Việt:

– Tướng quân, có vài chuyện vẫn cần phải suy nghĩ thực tế một chút, ngươi đang có cửa ải khó khăn, Vương phi tuyệt đối có thể nói tốt cho ngươi trước mặt Vương gia.

Miêu Nghị trầm mặc hồi lâu, cuối cùng trầm ngầm nói: – Việc này thực sự là đến quá đột ngột rồi, có thể để ta suy nghĩ một chút hay không?

Tiếp theo đây bất kể Câu Việt có nói gì, Miêu Nghị cũng vẫn có ý tứ đó, chính là muốn quay về suy nghĩ cho tốt một chút.

Uy hiếp, dụ dỗ không có tác dụng, cuối cùng Câu Việt chỉ có thể thành thực, nói:

– Có vài chuyện không dám giấu tướng quân, lần này vốn dĩ ta phụng mệnh Vương gia đưa tiểu thư đến một mình, không ngờ Vương phi cũng theo tới, Vương phi và tiểu thư đều không biết mục đích của chuyến đi lần này, trên thực tế không cần Vương phi hỏi việc này, Vương gia cũng có ý đem tiểu thư gả cho tướng quân. Ta đến đây chính là để phụng mệnh tác hợp cho việc tốt của tiểu thư và tướng quân, tướng quân có biết là vì sao không?

Miêu Nghị có vẻ kinh ngạc nói:

– Vương gia muốn gả tiểu thư cho ta ư? Ta ở Tây Đinh Vực xảy ra chuyện lớn như vậy, làm sao có thể chứ? Vì sao?

Câu Việt nói:

– Nghe nói lệnh sư (chỉ sư phụ của Miêu Nghị) chính là Hỏa Tu La đã hoành hành thiên hạ nhiều năm trước đây.

Miêu Nghị hơi sững sờ nói:

– Làm sao ông biết được?

Câu Việt nói:

– Làm sao biết được không quan trọng, quan trọng là Vương gia rất kính trọng Hỏa Tu La, nhân tiện cũng nhìn trúng tướng quân, đây mới là nguyên nhân gả tiểu thư cho tướng quân. Tướng quân đồng thời nhận được thiệp mời của mấy nhà, chỉ sợ mấy nhà khác cũng có ý tứ này.

Ông ta cũng không còn cách nào nữa mới nói ra việc này, Miêu Nghị sống chết cũng không đồng ý, không phải là quay về suy nghĩ một chút rồi nói, quay về rồi Miêu Nghị sẽ không tránh được việc sẽ phải tiếp xúc với ba nhà khác, mà lần tiếp xúc này ở bên này diễn trò chắc chắn sẽ phải lộ tẩy, vẫn không bằng ở đây trực tiếp nói ra.

Tránh để trở về rồi Miêu Nghị sẽ tức giận ở bên này lừa gạt hắn.

Miêu Nghị cau mày lẩm bẩm:

– Lại là vì cái này….

Câu Việt lại nói:

– Mặc dù tình hình giống nhau, như phải luận đến thành ý, tiểu thư của chúng ta chính là đích nữ (con νợ cả), những nhà khác đều là do vợ lẽ sinh ra, nhan sắc của tiểu thư so với những nhà khác chỉ mạnh hơn chứ không kém. Mà Vương phi cũng đích thực là ở đây không biết chuyện đã nhìn trúng tướng quân, đây chính là duyên phận. Bất kể là tương lai sau này như thế nào, Vương phi có một người con gái như vậy, cho dù thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không đứng nhìn con gái, con rể của mình chịu khổ đâu. Còn Ngô gia nữa, mấy nhà chúng ta đến là tổng quản làm mối, Ngô gia chỉ phái một Đại chấp sự đến, trọng lượng của tướng quân ở trong lòng Ngô gia có thể tưởng tượng được. Doanh gia đó, ân oán giữa tướng quân và Doanh gia cũng không cần ta phải nói nhiều, bọn họ chính là muốn lộ liễu lợi dụng tướng quân, tướng quân thoát không khỏi liên quan tới cái chết của Doanh Diệu, lẽ nào tướng quân cho rằng bản thân mình đi theo Doanh gia, trước nỗi đau mất con, phụ mẫu của Doanh Diệu có thể làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra sao? Tướng quân đi Khấu gia cũng không thể sống yên ổn được!

Đây chính là liên quan đến việc Vân Tri Thu trở

thành nghĩa nữ của Khấu gia, Miêu Nghị không nhịn được hỏi một câu:

– Ta và Khấu gia cũng không có ân oán, vì sao đi Khấu gia lại không thể sống yên ổn được?

– Không có ân oán, thật sao? – Câu Việt cười “khà khà” hai tiếng, hỏi lại: – Chẳng lẽ tướng quân đã quên chuyện sát hạch Vô Sinh Chi Địa rồi sao? Tướng quân thân là bộ hạ của Khấu Văn Lam, lại đấu pháp với bộ hạ của Khấu Văn Hoàng đến mức ta sống ngươi chết, nội tình trong đó có thể giấu được người khác, nhưng không thể giấu được người có mắt (ý chỉ không giấu người minh mẫn, sáng suốt).

Không biết tướng quân thật sự không biết hay là giả vờ không biết, vốn dĩ Khấu Văn Lam đang có địa vị như thế nào ở Khấu gia chắc hẳn tướng quân ít nhiều cũng biết một chút, đó là cùng với Hạ Hầu Long Thành cái loại hỗn nhân đó quấn lấy nhau, thế nhưng tướng quân giúp Khấu Văn Lam một tay khảo sát Vô Sinh Chi Địa, khiển cho Khấu Văn Lam giành được sự nâng đỡ của Khấu gia, nhưng lại loại trừ Khấu Văn Hoàng ra khỏi hàng ngũ được bồi dưỡng, ngươi cảm thấy Khấu Văn Hoàng sẽ thật lòng thật rạ coi ngươi là muội phu (phu quân của muội muội) hay sao?

Ta biết tướng quân có giao tình với Khấu Văn Lam, nhưng Khấu Văn Hoàng và Khấu Văn Lam lại không tránh khỏi việc cạnh tranh ngầm trong nội bộ gia tộc, không biết sau khi tướng quân đi theo Khấu gia rồi sẽ chuẩn bị đứng ở bên nào? Muốn cuốn vào nội đấu của con cháu Khấu gia không? Là giúp đỡ Khấu Văn Lam tiếp, cuối cùng lại đối phó với Khấu Văn Bạch ư? Không những là Khấu gia, bất kể tướng quân vào Doanh gia hay là Ngô gia hoặc là Khấu gia, lấy con gái của ai cũng không tránh khỏi việc tham gia nội đấu, hung hiểm trong đó tướng quân có lẽ không biết, ta cũng là biết rõ trong lòng, duy chỉ có tiểu thư nhà ta không giống như vậy, Vương phi chỉ có duy nhất một cô con gái là tiểu thư, Vương phi địa vị siêu nhiên, không cần tham dự vào những tranh đấu của con cháu trong nhà, tướng quân chỉ cần đứng sau Vương phi, những cái khác không cần phải quản gì hết, tướng quân là người hiểu biết, nên đi con đường nào vẫn cần phải nghĩ nữa sao?

Phi Thiên

Phi Thiên

Status: Completed Author:

Truyện Phi Thiên nói về một nam tử có lai lịch thần bí, phong hoa tuyệt đại.

Ngoái đầu nhìn lại, tư thái bễ nghễ thiên hạ, trong đó lại chứa biến hoá kỳ lạ khó lường. Trong đại trận 'Vạn Trượng Hồng Trần' , một thủ chích kinh tâm động phách, đàn cổ đứt dây, tĩnh lặng đợi người hữu duyên !

Ngộ ra, mới biết, dưới khung trời lòng người dễ thay đổi, yêu ma quỷ quái không bằng nhân tình ấm lạnh!

Tay trong tay, thanh mai trúc mã, mỹ nhân như ngọc, tiếc rằng lúc đó thiên địa kiếm khí như hồng!

Ân huệ lang, anh dương võ liệt, nhiệt huyết hướng lên trời cao, chỉ thẳng sao đêm!

Tinh không rộng lớn, thất tình lục dục, tham niệm sân si, Phật đế Như Lai, mặc ngươi pháp lực vô biên!

Chúng sinh, nhất khang thành nguyện lại đổi lấy biển máu dâng trào!

Quỷ khóc thần sầu, biển máu không bờ, xin hỏi đường đi ở phương nào?

Nếu không đường, mặc khổ hải biển máu, bạch cốt hóa thuyền, Nhất Phi Trùng Thiên!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset