– Bệ hạ, thần có lời muốn nói.
Thiên Đình triều hội vừa bắt đầu, liền có người bước ra, lớn tiếng nói:
– Thiên Đình thành lập đã lâu, bệ hạ đến nay vẫn chưa có con nối dõi, vì an lòng người trong thiên hạ, thần xin hệ sớm lập con nối dõi để dẹp yên lòng người trong thiên hạ.
Lời này vừa nói ra, Thanh Chủ đang tỉnh bơ mặt không biết sắc cũng nhíu mày một cái, việc ông ta đau đầu nhất lại đến rồi.
Chúng quần thần bổng nhiên cũng quay đầu lại nhìn, bất ngờ phát hiện ra là người cấp dưới của Khấu Thiên Vương, mọi người lại nhanh chóng quay sang nhìn Khấu Thiên Vương, không biết Khấu Thiên Vương đột nhiên ném ra cái này ra là có ý gì, lẽ nào là vì việc của Ngưu Hữu Đức mà cố ý ác tâm với Thanh Chủ sao?
Khấu Thiên Vương lão thần khắp nơi đứng ở đó tỉnh bơ mặt không biến sắc, Hạ Hầu Thác ngồi ở một góc cũng nhíu mày một cái, chậm rãi nhắm hai mắt lại dưỡng thần, bộ dạng giống như việc không liên quan gì đến mình.
Trong Càn Khôn Điện trở nên yên tĩnh không tiếng động, Thanh Chủ quét ánh mắt lạnh lẽo nhìn người phía dưới, thấy không có ai lên tiếng, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi đích thân trả lời:
– Việc này trẫm sẽ tự có cân nhắc, không cần ngươi nhiều lời.
Lời này vừa dứt, lập tức lại có người của Khấu gia đứng ra nói:
– Bệ hạ, không thể nói như vậy được việc này bệ hạ đã cân nhắc rất nhiều năm rồi, vẫn luôn kéo dài, cứ cân nhắn thêm nữa không biết đến lúc nào mới xong, xin bệ hạ hãy cho chúng thần một thời gian cụ thể.
Sắc mặt Thanh Chủ trầm xuống. nói:
– Đây là chuyện riêng của trẫm, không cần nói mãi không thôi ở trên triều đường.
Ai biết lại có người của Khấu gia đứng ra, chắp tay nói:
– Bệ hạ, lời này sai rồi, việc riêng của bệ hạ cũng là thiên hạ đại sự, đặt ở trên triều đường bàn luận đường đường chính chính, tại sao lại nói là nói mãi không thôi?
Hết người này đến người khác mãi không xong, không giống như là nói vui đùa một chút. Khấu gia bên này hình như muốn toàn khai hỏa lực.
Quả nhiên, tiếp theo lại có người đứng ra, nói:
– Thần tán thành, Thiên Hậu nương nương đã hầu hạ bệ hạ nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao, mặc dù hiện nay đang lúc phương hoa đang tốt, nhưng cũng có thời, cứ kéo dài tiếp bệ hạ đương nhiên sẽ không có vấn đề gì, nhưng nương nương thì sao, cứ kéo dài đến khi nương nương hoa tàn ít bướm, bảo nương nương làm sao chịu nổi?
Không phải đang ác tâm với Thanh Chủ, mà là Vì Hạ Hầu Thừa Vũ mà bàn luận.
Mọi người cả kinh, nhanh chóng nhìn sang Khấu Lăng Hư, lại nhìn phản ứng của Hạ Hầu Thác, hai nhà này lại câu kết với nhau, Hạ Hầu gia cho Khấu gia lợi ích gì, mà đáng để Khấu gia đứng ra vì việc này mà nói chuyện?
Doanh Cửu Quang nhanh chóng quay đầu nhìn người của mình nháy mắt một cái, đùa cái gì vậy, một khi Hạ Hầu Thừa Vũ sinh con trai cho Thanh Chủ, không nói Thanh Chủ phải nể mặt Hạ Hầu Thừa Vũ, ít nhất cũng phải chiếu cố đến con trai bên đó, một chút liền muốn đem Chiến Như Ý ép bức đến chết, huống chi tương lai Thiên Đế ở đó, kẻ ngốc cũng biết phải đứng đội nào.
Lập tức có người của Doanh Cửu Quang đứng ra, nói:
– Bệ hạ, thần cũng cảm thấy bệ hạ nên sớm sinh con nối dõi đi, thế nhưng con nối dõi của bệ hạ là chuyện lên quan đến thiên hạ, bất luận là đạo đức hay là trí tuệ đều phải đảm nhận, hậu cung có vô số giai lệ, bệ hạ quả thực là phải lựa chọn kỹ một chút, cần phải lựa chọn một người có thể phù hợp với những điều kiện trên, cũng có thể khiến bệ hạ hài lòng vì bệ hạ sinh con nối dõi.
Cái gì gọi là để bệ hạ hài lòng, hiện nay trong hậu cung nữ nhân mà bệ hạ yêu thích nhất chính là Thiên Phi không còn nghi ngờ gì nữa, đây là muốn gạt trừ Thiên Hậu ra. Hạ Hầu Thác nhắm mắt dưỡng thần sao có thể nghe lời này, nhanh chóng mở mắt ra.
– Thối lắm! – Lúc này có người củà Hạ Hầu gia tức giận mắng một tiếng: – Cái gì là con cả, cái gì là con thứ lẽ nào ngươi không hiểu sao? trưởng ấu hữu tự (lớn nhỏ được xếp theo thứ tự), con nối dõi đầu tiên của bệ hạ chỉ có thể là con do vợ cả sinh ra, ngoại trừ Thiên Hậu nương nương ra, ai có thể tranh phong được, phàm nhân thế gian rối loạn tam cương ngũ thường, cũng chỉ là tai họa một nhà, nếu như bệ hạ làm loạn tam cương ngũ thường, đến lúc đó người người đều noi theo bệ hạ, nhà nhà người người đều đích thứ tranh đoạt (đích thứ: Con vợ cả và con vợ lẽ), nhà nhà đều loạn, đó chính là thiên hạ đại loạn, tội danh này ngươi có gánh nổi không?
Người của Khấu gia lại đứng ra nói lớn:
– Không sai, nếu có người ngông cuồng vọng đồ lấy con vợ thứ mà ôm lòng gây rối. Dịch mô là người đầu tiên không đông ý!
Người của Doanh gia nói:
– Bệ hạ đương nhiên có suy nghĩ riêng của bệ hạ!
Vấn đề bây giờ đã không phải là vấn đề sinh hay không sinh nữa, mà đã trở thành vấn đề Thanh Chủ sinh với ai. Người của Quảng gia và Hạo gia im lặng không lên tiếng, bọn họ cũng sẽ không phải đối Thanh Chủ sớm sinh con nối dõi, bảo nói là Thanh Chủ không có người nối dõi nói không ai cũng không nói, Thanh Chủ sớm sinh con nối dõi đối với mọi người đều có lợi, ở trên điểm này, là nhận thức chung của cả Thiên Đình, chỉ có một mình Thanh Chủ ám muội không rõ trước sau mãi không quyết định mà thôi.
Người của Doanh gia cũng toàn khai hỏa lực. cùng với người của Khấu gia ầm ĩ thành một đoàn, thế nhưng người của Khấu gia và Hạ Hầu gia cuối cùng vẫn được một điểm quan trọng là con Vợ cả chính thống, áp chế Doanh gia bên đó có chút từ ngữ tranh cãi.
Thanh Chủ sắc mặt đen lại, đường đường là Thiên Đế mà ngay cả quyền lựa chọn cùng ai sinh con trai cũng không có, ông ta thực muốn làm thịt hết toàn bộ đám hỗn đản này, nhưng việc này không thể nào, người ta khuyên ngươi sinh con trai ngươi liền đem đại thần ra giết hết ư?
Mắt thấy người của Doanh gia rơi vào thế hạ phong. Doanh Cửu Quang có chút gấp gáp, không thể để triều hội lần này khiến cho Thanh Chủ nhả ra, lúc này lên tiếng áp xuống trọng tâm câu chuyện:
– Bệ sẽ nói sẽ cân nhắc, đương nhiên sẽ cân nhắc, các ngươi đang muốn làm gì, muốn bức cung sao? Khấu Lăng Hư, đây là ý tứ của ông sao? – Ánh mắt bốc lên vẻ nghiêm nghị, muốn bức Khấu Lăng Hư biểu hiện thái độ.
Khấu Lăng Hư bị chụp mũ quy kết, lại thêm bị trực tiếp điểm đến trên đầu, tức khắn khiến cho không khí trong điện đang âm ĩ lại trở lên yên tĩnh.
– Có việc bàn việc, các đại thần đang nghị sự sao lại thành bức cung, nếu như không dám nói, còn cần mọi người đứng ở đây làm gì? – Khấu Lăng Hư chầm chậm lên tiếng: – Ý tứ của các đại thần ta cũng đang suy nghĩ. Tả chỉ huy sứ, việc này ngươi thấy thế nào?