Doanh Cửu Quang lớn tiếng nói, hiển nhiên nghẹn một bụng tức giận:
– Ta vốn đang hoài nghi Ngưu Hữu Đức làm sao có thể lôi kéo người của La Sát Môn đến ra tay? Hoài nghi có phải mình phán đoán sai lầm? Giờ này duy chỉ để lại một mình Doanh Dương không có chuyện gì, thì mục tiêu nhằm vào rất rõ ràng. Nhưng không chỉ riêng tấn công Doanh Dương, thì chuyện này sợ đúng là không thoát khỏi quan hệ với tên Ngưu Hữu Đức kia. Nếu như Doanh Dương rơi vào trong tay Ngưu Hữu Đức, ngươi cảm thấy Ngưu Hữu Đức có thể bỏ qua hắn sao?
Trên mặt Doanh Vô Mãn hiện lên sát khí, cắn răng nói:
– Ta tự mình đi Quỷ Thị tìm Ngưu Hữu Đức đòi người!
– Chậm đã!
Tả Nhi đưa tay cản lại ra hiệu an tâm một chút
chớ nóng vội, rồi hỏi ngược lại:
– La Sát Môn làm sao có khả năng vì một Doanh Dương mà giúp Ngưu Hữu Đức làm loại chuyện này? Còn nữa, nếu như Ngưu Hữu Đức muốn giết Doanh Dương, tại sao lại để lại Doanh Dương không giết? Điều này quả thực không hợp với lẽ thường! Đại gia không cảm thấy chuyện này có điều kỳ quặc sao?
Doanh Vô Mãn lập tức lộ vẻ mặt không hiểu, nhiều người đều không hiểu chuyện như vậy, làm sao mà hắn biết được!
Doanh Cửu Quang cũng đầu óc rối beng, suy nghĩ nát óc đều nghĩ không ra là chuyện gì xảy ra, chuyện xảy ra ở săn thú U Tuyền thật sự là quá quỷ dị! Bày bẫy rập không biết có phải gài Ngưu Hữu Đức hay không, dù sao là gài trúng Doanh gia tự mình đi vào. Giờ này Nguyên soái, Tinh Quân các loại phía dưới đều đang đợi hắn giải thích, nhưng hiện tại hắn còn mơ hồ không rõ, lấy cái gì để giải thích?
Hắn thật hận không thể trực tiếp phái người đi Quỷ Thị bắt Ngưu Hữu Đức mang về, nhưng La Sát Môn lại to gan lớn mật tại cảnh nội thiên đình dám ra tay với Doanh gia hắn, chuyện xảy ra đột ngột, một chút dấu hiệu cũng không có, đúng là không giống bình thường, ai cũng không biết rõ. Cộng thêm nhiều người đột ngột mất đi liên hệ như vậy, càng thêm không bình thường! Không biết có phải nhận được ngầm cho phép của vị Thiên Cung kia hay không? Nếu đúng như thế, vị Thiên Cung kia muốn làm gì? Dưới tình huống hai mắt bị bôi đen không thể làm ra bất kỳ phán đoán gì, quả thật hắn không dám tùy tiện hành động, bởi vì một khi làm không xong chính là giao phong với vị Thiên Cung kia, không thể khinh thường!
Nếu thật giao chiến với vị Thiên Cung kia, làm không tốt một cái là có thể cây đổ bầy khỉ tan, hết thảy vinh hoa phú quý đều sẽ hóa thành hư không… Cùng so sánh với cái này, cái mạng của Doanh Dương, hoặc là tính mạng của những đội ngũ kia, thậm chí là Ngưu Hữu Đức… đều không trọng yếu!
Chẳng những là hắn, những nhà khác cũng giống như vậy, giờ này đều đang tạo áp lực với Khấu gia, hy vọng dựa vào quan hệ giữa Khấu gia và Ngưu Hữu Đức, nhìn xem có thể làm rõ ràng đến tột cùng đây là chuyện gì xảy ra hay không?
Khấu gia tự nhiên là phái Khấu Tranh tự mình đi tới tìm hiểu chi tiết, lần này là do Ngưu Hữu Đức không thành thật nói rõ.
Mặc dù như thế, nhưng bốn nhà cũng không dám buông lỏng, đều cấp bách lệnh cho các bộ đội ngũ dưới trướng khẩn cấp đi vào tình trạng giới bị, để ngừa vạn nhất! Trong lúc nhất thời cả thiên hạ nơi nơi đều điều binh khiển tướng, rất nhiều đội ngũ tập kết, hoặc chiếm lĩnh yếu địa ở phụ cận, vận sức tùy thời chờ phát động!
Cực Lạc Giới, Ngọc Phật Tự trong chủ điện trên đỉnh núi, một đám đệ tử La Sát Môn cầm tinh linh khẩn cấp liên hệ với bên ngoài.
Ngọc La Sát mặt đẹp như ngọc phật, áo tơ trắng như tuyết, tinh thuần như thiếu nữ, đứng trước mặt chúng đệ tử, mặt trầm như nước, trầm mặc im lặng.
Chuyện xảy ra tại tầng năm U Tuyền nàng đã nhận được bẩm báo, biết Doanh gia tao ngộ công kích, sau lại gặp phải đội ngũ Tứ Đại Thiên Vương liên thủ tấn công, nàng bên này đang nổi lên làm khó dễ quật ngược lại thiên đình bên kia, ai nghĩ tới đám người Tuyết Ngọc lại đột nhiên mất đi liên hệ, đứt đoạn rất đột ngột, có thể nói làm nàng trở tay không kịp!
Nàng đoán chừng người của mình đã toàn quân bị diệt, đã làm xong chuẩn bị cãi nhau với thiên đình bên kia.
Chúng đệ tử lục đục ngừng liên hệ với tinh linh trên tay, Ngọc La Sát bình thản hỏi:
– Vẫn không liên lạc được một người nào sao?
Chúng đệ tử đều lắc đầu, tất cả đều không thể giải thích được, cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Ngọc La Sát trầm mặc một lúc sau, nói:
– Đệ tử Tuyết Ngọc bên cạnh Mị Cơ mới dìu dắt một tên đệ tử cảnh giới Thải Liên theo hầu hạ bên cạnh, tên là Thương Hồng, hỏi phía dưới xem ai có thể liên lạc với nàng ta?
Chúng đệ tử không biết vì sao nàng lại hỏi tới một tên đệ tử Thải Liên, nhưng vẫn đều làm theo, lập tức dùng tinh linh truyền tin hỏi phía dưới.
Không bao lâu, một gã đệ tử cho ra lời đáp:
– Ngọc Phật! Phía dưới đã có liên lạc sư phó của Thương Hồng, sư phó hắn liên hệ sau đó phát hiện Thương Hồng kia đã cắt đứt liên lạc, liên lạc không được, không biết đã xảy ra chuyện gì!
– Cắt đứt liên lạc?
Ngọc La Sát lộ vẻ sợ hãi lập lại câu hỏi.
Tên đệ tử kia không biết vì sao nàng có phản ứng lớn như vậy, gật đầu nói:
– Đúng vậy, là lời đáp như vậy!
Ngọc La Sát trên gương mặt thanh lịch điềm tĩnh không nao núng hơi đổi sắc. Nếu nàng nhớ không lầm, Thương Hồng kia là làm thám tử lặng lẽ trà trộn với thủ hạ tâm phúc của Ngưu Hữu Đức cùng nhau đánh cắp tin tức, hành trình U Tuyền lần này chính là Thương Hồng cung cấp tin tức, Thương Hồng căn bản không có đi U Tuyền, thế nào lại cùng mất đi liên hệ?
Trong chớp nhoáng này, rốt cuộc nàng hiểu rõ Tuyết Ngọc các nàng tại sao lại đột nhiên bị tập kích, đó là một cái bẫy! Nàng ý thức được có người đào cái hố để cho mình nhảy xuống!
– Ngươi lưu lại trấn giữ!
Ngọc La Sát vừa nói vừa chỉ một gã đệ tử trước mặt, ngay sau đó vung tay áo một cái:
– Những người khác đi theo ta!
Rất nhanh, từ trong Ngọc Phật Tự, một đám bóng người cấp tốc vọt lên trời bay đi, rồi biến mất trên trời cao…