Chương 2791: Miêu Nghị trợn tròn mắt (1)

Miêu Nghị trợn tròn mắt (1)

– Liên hệ với ai?

Khấu Tranh vung tay lên, dùng pháp lực kéo đến một cái ghế, ngồi ở đối diện Miêu Nghị, hỏi dò:

– La Sát Môn ư?

Miêu Nghị ngẩng đầu kinh ngạc:

– Đại ca làm sao biết được?

Có thể không biết sao? Đều đánh ra hình dáng vận dụng phân thân! Khấu Tranh âm thầm ngứa hàm răng:

– Ngươi đừng quản ta làm sao biết được, nếu ngươi còn muốn nhờ ta tìm Văn Bạch, thì nói hết ra mọi chuyện, miễn cho người một nhà tổn thương tình cảm!

Miêu Nghị lần nữa cúi đầu:

– Văn Bạch nếu xảy ra chuyện gì sợ là ta khó tránh khỏi tội này!

Khấu Tranh trầm giọng nói:

– Bây giờ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, mà phải nghĩ biện pháp để Khấu gia ta thoát khỏi trách nhiệm! Chuyện náo loạn lớn như vậy, chỉ bằng bả vai của ngươi còn không gánh nổi trách nhiệm này. Nói! Ngươi làm thế nào có thể sai sử điều động La Sát Môn đối phó Doanh gia?

Miêu Nghị do dự một hồi, Khấu Tranh quát:

– Chẳng lẽ cho tới bây giờ còn muốn che giấu? Ngươi tiếp tục giấu sao? Có phải muốn cho người khác đến đây cạy miệng của ngươi ra mới chịu nói? Những người khác cũng không khách sáo giống như ta đâu! Khấu gia không biết tình huống thế nào, làm sao giúp ngươi che đậy?

Miêu Nghị thở dài một tiếng:

– Quả thực là không giải thích được, làm sao lại trở thành như vậy? Đại ca! Ta thật ra cũng không phải muốn đối phó Doanh gia. Chính ta bao nhiêu cân lượng tự mình còn không biết rõ sao, lý nào có thể đối phó Doanh gia, ta chỉ là muốn lấy tánh mạng Doanh Dương mà thôi, điểm này ta đã nói trước với nghĩa phụ, thật sự không nghĩ tới lại làm lớn chuyện như vậy!

– La Sát Môn!

Khấu Tranh vỗ vỗ tay vịn ghế.

– Nói điểm trọng yếu, ngươi sao có thể sử dụng La Sát Môn giúp ngươi làm việc?

Miêu Nghị nói:

– Nói đến chuyện sai sử La Sát Môn, ta cũng không giải thích được. Đại ca còn nhở lúc ở Cực Lạc Giới gặp Mị Cơ kia không?

Khấu Tranh gật đầu, biết nói vào chính đề liền tập trung tinh thần:

– Tự nhiên nhớ! Tại sao lại dính dáng tới nàng?

Miêu Nghị lắc đầu:

– Có quỷ mới muốn dính dáng tới nàng, là nàng không chịu bỏ qua ta! Sau chuyện ở Cực Lạc Giới, ta trở về Quỷ Thị, thường đi Địa Tàng Tự bên kia tìm hiểu tình huống. Muốn hỏi một chút chuyện Phật giới bên kia bắt được Đa Lực La Hán thế nào, dù sao Đa Lực La Hán rơi vào kết quả như vậy ta lo lắng người ta sẽ trả thù ta. Ai nghĩ tới, có một lần Tịch Không pháp sư của Địa Tàng Tự thần thần bí bí dẫn ta tới một chỗ trong Phật Điện trên lầu Địa Tàng Tự. Đợi sau khi ta vào phát hiện không đúng muốn chạy cũng không kịp. Má nó, Mị Cơ kia dẫn một đám người chờ ta trong Phật Điện!

Khấu Tranh ánh mắt lóe sáng:

– Còn có chuyện như vậy, Mị Cơ kia không khỏi cũng quá to gan đi! Ngươi nói thế nào đều là con rể của Khấu gia, nàng dám làm loạn bậy với ngươi ư?

Miêu Nghị thở dài:

– Đương nhiên là có chuyện như vậy. Nếu đại ca không tin, có thể tìm Tịch Không của Địa Tàng Tự đối chất, đó chính là con lừa ngốc gài ta!

Khấu Tranh nói:

– Vậy sau đó tại sao ngươi không nói cho trong nhà biết để trong nhà ra mặt?

Miêu Nghị lại thở dài một tiếng:

– Tự nhiên là có nguyên nhân, ta cũng không biết Mị Cơ kia là sao nữa, nói thế nào cũng nhận định ta từng đi vào Độc Tinh, nói là Nam Vô Môn di chỉ bị người động tới, còn nhất quyết nhận định chính là ta làm. Ta giải thích thế nào đều vô dụng. Thật ra lúc đó nàng cũng không làm gì ta, chỉ là tìm ta ép hỏi chuyện có quan hệ với Nam Vô Môn, người ta dùng lời nói hỏi mà thôi… Ta tìm trong nhà cáo trạng có ích gì? Chỉ sợ tìm trong nhà nói cũng không có tác dụng gì, vì chút ít chuyện mà làm phiền trong nhà, ta đến mức như vậy sao?!

– Nam Vô Môn?

Lần này đến phiên Khấu Tranh ngạc nhiên, hơi suy tư một chút, lấy làm lạ nói:

– Là Nam Vô Môn ở Độc Tinh, trước kia rất lâu đã bị diệt môn ư?

– Liên lụy đến Độc Tinh, hẳn là nó, chẳng lẽ còn có mấy cái Nam Vô Môn hay sao?

Miêu Nghị hỏi ngược một câu, Khấu Tranh kinh nghi không chừng:

– Chuyện kỳ hoặc như thế ngươi nên sớm báo trong nhà biết!

Miêu Nghị nói:

– Báo hay không báo lúc khác nói, còn có chuyện kỳ hoặc hơn. Lúc đó ta rời Phật Điện kia đi tới cửa Mị Cơ đột nhiên nói một câu. Nói cái gì bảo tàng của Nam Vô Môn một mình ta là nuốt không được, nói ta có cũng vô ích, bảo ta không cần làm chuyện không an phận… nói đến ta rất là khó hiểu!

– Bảo tàng của Nam Vô Môn ư?

Khấu Tranh ngạc nhiên, lần nữa gương mặt kinh nghi nói:

– Bảo tàng cái gì của Nam Vô Môn?

– Đại ca! Ta nào biết bảo tàng của Nam Vô Môn gì đâu!

Miêu Nghị dang hai tay, gương mặt cười khổ, nói tiếp:

– Đương nhiên, chuyện này với ta không trọng yếu, quan trọng là Mị Cơ kia lại nói tiếp một câu thực tế: nói là chỉ cần ta giao ra địa điểm bảo tàng Nam Vô Môn kia, điều kiện gì đều dễ nói chuyện, bảo ta cứ suy nghĩ cho tốt. Sau đó ta đang suy nghĩ chuyện bảo tàng Nam Vô Môn, ai nghĩ tới đại ca gửi tin cho ta, nói là Doanh Dương muốn đi U Tuyền săn thú, vừa lúc, ta hiểu rõ Doanh Dương đi U Tuyền săn thú, bên cạnh khẳng định có không ít người, nói không chừng còn có cao thủ bảo hộ, Mị Cơ không phải muốn nói chuyện điều kiện sao? Ta liền lấy chuyện này coi như điều kiện, chỉ cần nàng có thể giao tánh mạng của Doanh Dương cho ta, ta sẽ nói cho nàng biết địa điểm bảo tàng Nam Vô Môn, song phương một lời liền hợp, rất dễ dàng nói chuyện thỏa đáng?

Khấu Tranh á khẩu không nói gì, không trách cả Khấu gia đều không nghĩ ra tên này làm sao có thể sai sử La Sát Môn, hóa ra sau lưng còn có chuyện như vậy. Thật đúng là tên này gọi ra La Sát Môn đi đối phó đội ngũ của Doanh gia… hắn vừa sợ vừa giận nói:

– Ngươi điên rồi sao, chuyện lớn như vậy cũng không nói cho trong nhà biết! Ngươi có nghĩ tới không, một khi dính dáng tới Phật giới, chẳng khác nào ngươi bị người ta nắm nhược điểm trên tay! Mà sau này ngươi không nộp ra địa điểm bảo tàng thì làm sao?

Phi Thiên

Phi Thiên

Status: Completed Author:

Truyện Phi Thiên nói về một nam tử có lai lịch thần bí, phong hoa tuyệt đại.

Ngoái đầu nhìn lại, tư thái bễ nghễ thiên hạ, trong đó lại chứa biến hoá kỳ lạ khó lường. Trong đại trận 'Vạn Trượng Hồng Trần' , một thủ chích kinh tâm động phách, đàn cổ đứt dây, tĩnh lặng đợi người hữu duyên !

Ngộ ra, mới biết, dưới khung trời lòng người dễ thay đổi, yêu ma quỷ quái không bằng nhân tình ấm lạnh!

Tay trong tay, thanh mai trúc mã, mỹ nhân như ngọc, tiếc rằng lúc đó thiên địa kiếm khí như hồng!

Ân huệ lang, anh dương võ liệt, nhiệt huyết hướng lên trời cao, chỉ thẳng sao đêm!

Tinh không rộng lớn, thất tình lục dục, tham niệm sân si, Phật đế Như Lai, mặc ngươi pháp lực vô biên!

Chúng sinh, nhất khang thành nguyện lại đổi lấy biển máu dâng trào!

Quỷ khóc thần sầu, biển máu không bờ, xin hỏi đường đi ở phương nào?

Nếu không đường, mặc khổ hải biển máu, bạch cốt hóa thuyền, Nhất Phi Trùng Thiên!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset