Chương 2898: Tuyển người tiến vào nằm vùng (2)

Tuyển người tiến vào nằm vùng (2)

Tới đây một chuyến như thế, lại có chuyện trước đây từng bị cách chức, bị biến ước chừng mười vạn năm rồi a, ai có thể nghĩ tới hắn là người của Hạ Hầu gia? Ai có thể nghĩ tới một trong nhân vật chưởng sự của Hạ Hầu gia chuyên nắm và khống chế thế lực ngầm không ngờ lại sẽ ở U Minh Đô Thống phủ nhận chức vị cao chứ?

Sau này vô luận là ai có nghi ngờ tra xét lai lịch hắn, thế nào tra xét cũng tra xét không ra sơ hở nào. Thân phận này thay đổi quả thực có thể nói là quá hoàn mỹ, nếu không phải bị Từ Đường Nhiên vạch phá rồi, vị này quả thực ẩn tàng không hề có dấu vết…

Có thể nói sẽ không có bất kì kẻ nào có thể hoài nghi đến trên đầu hắn. Mà qua bên này lại nằm ở bên trong phạm vi thế lực của Tín Nghĩa các, đối với sự an toàn của hắn cũng có sự bảo đảm. Mà U Minh Đô Thống phủ lại thuộc về Thiên Tẫn cung bên đó quản, hơi sáng tạo cơ hội một chút là có thể điều hắn đến Thiên Nhai nhậm chức. Đến nơi này hoàn toàn có các loại không gian có thể cung cấp cho Nguyên Công này xoay sở. Huống chi ở U Minh Đô Thống phủ cũng có thể nhân cơ hội dò xét hư thật của đại nhân.

Một câu cuối cùng giọng của nàng mang theo một chút khác thường, âm thầm đề cập chỉ điểm một chút.

Miêu Nghị chậm rãi gật đầu, biết nàng chỉ chính là cái gì. Hạ Hầu gia muốn biết quan hệ giữa hắn và Lục đạo, không khỏi hừ lạnh nói:

– Hay cho Hạ Hầu gia mưu tính sâu xa.

Trong bụng hắn có chút bốc lửa, có sự kích động trực tiếp giết chết vị chưởng sự khống thế lực ngầm, một trong đại nhân vật của Hạ Hầu gia này. Để xem Hạ Hầu gia còn có thể đắc ý đến đâu.

Quay đầu lại nhìn về phía Từ Đường Nhiên ngẩn người hồi lâu khó có thể tỉnh hồn lại:

– Cái tên Sở An Thiên đó là thế nào bị Hạ Hầu gia khống chế?

Hắn đối với Hạ Hầu gia làm thế nào khống chế người có vẻ cảm thấy hứng thú.

Từ Đường Nhiên tỉnh hồn lại cười khổ nói:

– Cũng không có thủ đoạn đặc biệt gì, Hạ Hầu gia nắm giữ một nhược điểm của Sở An Thiên, Sở An Thiên vào thời trẻ phạm qua một chuyện đại sự rất đáng chết. Hắn ấy ấy một phi tử của bệ hạ rồi, sau đó lại giết phi tử đó diệt khẩu.

Mấy người trố mắt, Miêu Nghị ngạc nhiên nói:

– Phi tử của Bệ hạ? Sở An Thiên hắn có thể tiếp xúc đến phi tử bệ hạ? Tình huống gì?

Từ Đường Nhiên thở dài:

– Thật ra hắn ngay từ đầu cũng không biết nữ nhân kia là phi tử của bệ hạ, chỉ biết là là một vị nữ nhân vô cùng xinh đẹp, cưỡng đoạt đi giày vò chơi đùa xong sau đó vốn định thu làm thiếp thất. Bởi vì cô gái kia quá đẹp rồi, hắn quá thích rồi, ai ngờ sau chuyện ấy Thiên đình bên đó động tĩnh rất lớn, đang tung người khắp nơi tìm nữ tử này. Hắn thế mới biết là Thiên đế phi tử về nhà thăm viếng gia đình, đi ra ngoài du ngoạn bị hắn cướp bắt cóc đi.

Hắn tự nhiên sợ hãi không gì hơn, liền giết nữ tử đó đi. Thời gian lâu dài Thiên Đình không tìm được phi tử đó sự tình cũng không giải quyết được gì. Sở An Thiên vốn tưởng rằng sự tình đã qua rồi, ai ngờ rõ ràng chuyện thần không hay quỷ không biết thế nào lại để cho thần bí nhân kia biết được, từ đó về sau bị lọt vào vòng khống chế.

Hắn sau đó cảm thấy chuyện đó có chút kỳ quặc. Đường đường là Thiên đế phi tử cho dù không được cưng chiều đi nữa, bên cạnh cũng không đến mức không có ai bảo vệ a? Sao lại bị bỏ lại đơn độc một mình như thế để cho hắn bắt dễ dàng đắc thủ vậy? Hắn có chút hoài nghi mình có phải bị trúng bẫy rập của Hạ Hầu gia rồi hay không. Nhưng mà điều này hắn cũng không bất kỳ chứng cớ nào.

Nói như vậy, mấy người ngược lại cảm thấy Sở An Thiên hoài nghi không phải là không có lý, bị trúng bẫy rập của Hạ Hầu gia có khả năng rất lớn. Hạ Hầu gia này đối với mọi người coi như là hết chỗ nói rồi, thật là gan lớn bằng trời rồi, ngay cả Thiên đế phi tử cũng dám tùy tiện biến thành quân cờ để bài bố.

Trầm ngâm một trận, Miêu Nghị cuối cùng làm ra quyết định, truyền âm nói với Vân Tri Thu:

– Chuyện của Tinh Hải minh, nàng trao đổi thêm với Dương Khánh xem xét mà làm. Ta hiện tại không có tinh lực quản được đến đây.

Vân Tri Thu gật gật đầu.

Miêu Nghị lại hướng sang Từ Đường Nhiên nói:

– Ngươi cũng cực khổ rồi, phân biệt với Tuyết Linh Lung mấy năm không gặp. Sớm một chút đi về nghỉ ngơi đi, có chuyện gì quay trở về rồi nói sau.

Đừng nha! Chuyện chính còn chưa nói xong mà. Ta khổ cực bỏ tiền lại xuất lực như vậy chính là vì cái gì à nha! Từ Đường Nhiên trong lòng kinh hô, ở mặt ngoài lại nghiêm túc nói:

– Không khổ cực, vì đại nhân cống hiến là chuyện bổn phận của thuộc hạ. Đúng rồi, đại nhân, đội ngũ mười vạn này tuyển vào rồi dù sao cũng phải an bài chứ, không biết Thiên Tẫn cung bên đó đối với thiết trí các chức của Đô Thống phủ có hạn chế gì hay không? Thuộc hạ tự biết tu vi so ra không hơn những kẻ tinh nhuệ kia. Sở dĩ bất luận đại nhân an bài thuộc hạ ở vị trí nào, thuộc hạ cũng đều tuyệt đối sẽ không nói hai lời.

Lời nói nói thật dễ nghe, nhưng trong hai mắt lộ ra vẻ mong đợi ngay cả hắn cũng không có biện pháp che giấu.

Vân Tri Thu liếc xéo nhìn một cái rồi nhoẻn miệng cười.

Miêu Nghị hơi nhướn mi. Hắn hiểu rất rõ người này có cái tính tình gì rồi, ban đầu ở Thiên Nhai vì bò hướng lên trên chuyện gì cũng làm nhưng chuyện đã qua cũng không nhắc lại nữa. Hắn xem như đã nhìn ra rồi, hôm nay nếu như không cho tảng đá trong lòng người này rơi xuống đất, xem chừng không có tâm tình “tiểu biệt thắng tân hôn” (xa nhau gặp lại vợ chồng ăn ở với nhau còn hơn mới cưới về) cùng Tuyết Linh Lung rồi.

Nhưng mà tên khốn này vốn là tay phó của mình, tài vỗ mông ngựa làm cho thư thái khỏi phải nói rồi, làm việc cũng đích xác có một bộ, mặc dù có chút không từ thủ đoạn ngay cả hầm cầu cũng có thể chui, nhưng không thể không thừa nhận chỉ cần là chuyện dặn dò giao xuống, tên khốn này đều có thể hoàn thành cho mình. Huống chi cũng đều đã hỏi tới rồi, chuyện vị trí của Đô Thống phủ cũng không cần phải giấu diếm hắn, nên đem chuyện vị trí quá nhiều cùng với quyết định của chính mình nói ra.

Được biết mười vạn tinh nhuệ đó còn kém mình một đoạn cự ly lớn. Từ Đường Nhiên liều mạng chạy về cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.

– Ta đang ở suy nghĩ chuyện làm thế nào tranh thủ chỉnh thể đề thăng một cấp… Miêu Nghị lại đem sự kiện Long Tín đề xuất kia nói ra, cuối cùng chỉ đến trên đầu Từ Đường Nhiên:

– Đẳng cấp của ngươi quay trở về chiếm vị trí tổng trấn là không thành vấn đề. Nếu như lại tăng một cấp, ngươi chính là tử giáp bốn đoạn rồi, làm đẳng cấp phó Đô Thống cũng đủ rồi. Nếu như chuyện đề thăng một cấp có thể tranh thủ được, Triệu Thanh bọn chúng đẳng cấp không đủ, toàn bộ Đô Thống phủ cũng chỉ có ngươi là đủ đẳng cấp này, quay trở về ta sẽ báo lên Thiên Tẫn cung, tận lực giúp ngươi tranh thủ được vị trí phó Đô Thống.

Phi Thiên

Phi Thiên

Status: Completed Author:

Truyện Phi Thiên nói về một nam tử có lai lịch thần bí, phong hoa tuyệt đại.

Ngoái đầu nhìn lại, tư thái bễ nghễ thiên hạ, trong đó lại chứa biến hoá kỳ lạ khó lường. Trong đại trận 'Vạn Trượng Hồng Trần' , một thủ chích kinh tâm động phách, đàn cổ đứt dây, tĩnh lặng đợi người hữu duyên !

Ngộ ra, mới biết, dưới khung trời lòng người dễ thay đổi, yêu ma quỷ quái không bằng nhân tình ấm lạnh!

Tay trong tay, thanh mai trúc mã, mỹ nhân như ngọc, tiếc rằng lúc đó thiên địa kiếm khí như hồng!

Ân huệ lang, anh dương võ liệt, nhiệt huyết hướng lên trời cao, chỉ thẳng sao đêm!

Tinh không rộng lớn, thất tình lục dục, tham niệm sân si, Phật đế Như Lai, mặc ngươi pháp lực vô biên!

Chúng sinh, nhất khang thành nguyện lại đổi lấy biển máu dâng trào!

Quỷ khóc thần sầu, biển máu không bờ, xin hỏi đường đi ở phương nào?

Nếu không đường, mặc khổ hải biển máu, bạch cốt hóa thuyền, Nhất Phi Trùng Thiên!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset