Hạ Hầu Lệnh híp mắt nói:
– Nếu lời đồn thực sự không đầu không đuôi như vậy, lại không có kết quả. Vậy cũng chỉ có một khả năng, ai được lợi. Vậy đó chính là người đang gây sóng gió!
Vệ Xu chần chừ nói: – Lão gia hoài nghi Ngưu Hữu Đức?
Người khác không rõ, bên này lại biết Ngưu Hữu Đức là người Lục đạo, người khác không biết ai có thể được lợi, bên này lại biết Ngưu Hữu Đức muốn phá sự khống chế của Hạ Hầu gia. Sau đó gật đầu.
– Đúng là có khả năng này, chỉ là sao Ngưu Hữu Đức lại đột nhiên tụng tin đồn ra vào lúc này? Chẳng lẽ hắn đã biêt chúng ta biết được nội tình của hắn?
Hạ Hầu Lệnh cười lạnh nói:
– Lão tam đều sắp mặc chung một quần với hắn, để lộ bí mật cũng không phải là không thề.
Vệ Xu nghi hoặc nói:
– Chuyện này không đến mức đi, bây giờ Ngưu Hữu Đức thế lực lớn vậy, bằng nhược điểm này chúng ta có thể khống chế lại thế lực lớn này, tam gia dù thế nào đi nữa cũng không đến mức tự hủy căn cơ Hạ Hầu gia đi.
Hạ Hầu Lệnh chắp tay đi vòng quanh đại thụ:
– Hi vọng là không phải, ta chỉ đang suy đoán. Thế lực của Ngưu Hữu Đức hiện giờ chỉ e không phải Lục đạo có thể khống chế, cũng có thể là tung tin đồn ra muốn chặt đứt quan hệ với Lục đạo để tự lập, nói chung mặc kệ như nào, những lời đồn này vừa ra đã giúp Ngưu Hữu Đức quét sạch nỗi lo ngầm. Ngưu Hữu Đức đã thoát khỏi khống chế của chúng ta!
Hắn lắc lắc đầu:
– Việc này trước tiên để xuống, sau này hầy tính toán món nợ này, trước tiên giải quyết chuyện của Yêu tăng Nam Ba điều tra Doanh gia thế nào rồi?
Vệ Xu:
– Từ tình hình này xem ra, sau khi Yêu tăng Nam Ba thoát vây, dư nghiệt Doanh gia đúng là sinh động hơn nhiều, hiện giờ vẫn chưa xác nhận chúng có quan hệ với Yêu tăng Nam Ba hay không, vẫn đang điều tra! Lào gia yên tâm, toàn bộ thế lực Hạ Hầu gia đoàn kết chuyển động, có phương hướng ra tay, trừ phi dư nghiệt Doanh gia đoạn tuyệt liên hệ với bên ngoài, bằng không sớm muộn cũng tìm ra được Yêu tăng, hắn chạy không thoát đâu!
Hạ Hầu Lệnh.
– Điều khiến ta hoài nghi hiện giờ là sao lão tam lại biết Yêu tăng và dư nghiệt Doanh gia cấu kết cùng một chỗ, lão tam có chuyện gạt chúng ta!
Vệ Xu:
– Ít nhất có một điều có thể khẳng định. Yêu tăng lớn mạnh cũng là uy hiếp với Tam gia, Tam gia không thể xằng bậy về chuyện này được. Huống chi nếu suy nghĩ một chút, Yêu tăng nếu đơn độc ở tình thế hiện giờ nhất định không làm nên chuyện, khẳng định sẽ phải tìm kiếm thế lực có thể lung lạc, thế lực Doanh gia là thế lực tuyển chọn phù hợp nhất, phương hướng Tam gia cung cấp điều tra không sai, huống chi sau khi Yêu tăng Nam Ba thoát vây, dư nghiệt Doanh gia đúng là nhiều hoạt động hơn hẳn, đây chính là điểm khả nghi!
– Không sợ họa ngoại xâm, chỉ sợ nỗi lo bên trong!
Hạ Hầu Lệnh ngửa mặt lên trời buông tiếng thở dài. Trong mắt lóe lên sát cơ.
Vệ Xu trầm mặc, tuy rằng gia chủ không nói nhưng hắn sớm đã cảm giác được gia chủ đã động sát cơ với Tam gia, gia chủ phí hết tâm tư lật đổ Doanh Cửu Quang, nhưng lại không đủ uy vọng để thống nhất thế lực nhà Hạ Hầu đã khiến gia chủ có lòng căm hận với các vị huynh đệ, đặc biệt là Tam gia bằng mặt không bằng lòng ở ngoài mặt khiến cho Ngưu Hữu Đức lớn mạnh an toàn ở U Minh chỉ địa, còn Ngưu Hữu Đức thì cũng có câu trả lời, không chiếm đoạt quyền khống chế Quỷ thị, rõ ràng hai bên đã cấu kết thành một khối, gia chủ hẳn đã sớm muốn hạ sát thủ, thế nhưng muốn dựa vào sát thủ để thẩm thấu vào Tín Nghĩa các mà Tam gia kinh doanh nhiều năm không khỏi quá không hiện thực, lấy vũ lực tiến công thì đại quân U Minh sẽ lập tức ra tay, gia chủ khó lòng tìm được cơ hội cho nên mới không thể không nhẫn nhịn.
Quỷ thị, Tín Nghĩa các, thân hình Tào Mãn cô đơn chìm đắm trong bóng tối, nhìn đèn đuốc lập lóe ngoài cửa sổ, ánh mắt mờ mịt.
– Đông gia! Thất Tuyệt gõ cửa gọi.
Tào Mãn khôi phục tinh thần lại, ánh mắt lập túc khôi phục vẻ thâm thúy:
– Vào đi!
Thất Tuyệt và Tào Phượng Trì tiến vào, đóng cửa lại, hành lễ với Tào Mãn đứng quay lưng nhìn ra cửa sổ.
Tào Mãn xoay người đi tới sau án, ngồi xuống, ánh mắt nhìn hai người hồi lâu, từ tốn nói:
– Tin đồn sôi sục gần đây hẳn là các ngươi đều nghe thây, các ngươi thây như nào?
Hai người nhìn nhau, Thất Tuyệt nhẹ giọng nói:
– Đông gia, lời đồn này vừa ra, những nhược điểm chúng ta không chê Ngưu Hữu Đức lập tức bị phá.
Tào Phượng Trì trầm mặc không nói, Tào Mãn nhìn chăm chăm vào nàng.
Trong phòng im lặng hồi lâu, Tào Mãn đột nhiên lên tiêng:
– Phượng Trì, ta đối với ngươi như nào? Tào Phượng Trì cung kính nói: – Coi Phượng Trì như cháu gái ruột.
Tào Mãn:
– Đúng là ta coi ngươi như cháu gái ruột, ta trốn ở nơi người không ra người quỷ không ra quỷ này, một đời không con không cháu. Tín Nghĩa các sớm muộn gì cũng sẽ do ngươi làm chủ, vì lẽ đò ta mới luôn dân ngươi theo bên người, ngươi hiêu chưa?
Tào Phượng Trì trong lòng vui vẻ mặt ngoài vội vàng kinh hoảng nói:
– Tam gia gia, tôn nữ năng lực có hạn, xin tam gia gia chọn người tài có năng lực khác.
Tào Mãn giơ tay cảm lại, hỏi:
– Ngươi cảm thấy gia chủ đối với ta như thế nào?
Tào Phượng Trì có chút do dự, chậm rãi lắc đầu nói: – Phượng Trì không biết đánh giá sao, Tào Mãn tham thở:
– Ngoài miệng nói không biết vậy trong lòng ngươi đà rõ ràng, nếu như ta và Ngưu Hữu Đức không giúp đỡ hỗ trợ lần nhau, chỉ e sớm đã chết từ lâu, nhưng cuộc sống như vậy có thể kéo dài bao lâu? Sớm muộn gì gia chủ cũng ra tay với ta, chuyện này người ngoài có thể không biết, nhưng người trong nội bộ đều hiểu rõ trong lòng!