Hiện tại chính Miếu Nghị cũng muốn biết rõ việc này, bèn gật đầu ra hiệu với Dương Triệu Thanh một cái, Dương Triệu Thanh lập tức tuân mệnh làm theo, gọi tới một người, là một tên thợ mộc!
Nhưng người xuất thân từ Phong Vân Khách Sạn cũng tính là nước lên thuyền lên theo Vân Tri Thu, then chốt là mấy năm nay những người này một mực theo gót Vân Tri Thu, độ trung thành có thể nói là được sự khảo nghiệm của thời gian, dùng rất yên tâm. Tuy những người này không chiếm cứ chức vị trong quân phương, Vân Tri Thu cũng khắc ý ngăn ngừa ngươi bên này đi lại quá gần với quân phương, nhưng đại đa số những lúc Vân Tri Thu giúp Miêu Nghị xử lý sự vụ lớn nhỏ thương dựa những người này sủng làm lực lượng cốt cán, vẫn là câu nói kia, dùng rất yên tâm.
Có một số động tác bình thường nhìn không thấy, cần ngầm ra ngoài bôn ba, không thích hợp để Thiên Nhi, Tuyết Nhi ra mặt, nhưng lại cần có nhận thủ tín nhiệm đi làm, Vân Tri Thu cũng sẽ khiến những thân tín này đi làm tại mắt cùng tay chân, đồng thời phải thêm nhân thủ phụ trợ bọn họ. Như thế, đại bộ phận những kẻ hầu nay đã thành cốt cán mặt dưới trong lực lượng của Miêu Nghị, đặc biệt là bốn vị thủ hạ đáng tin nho sinh, thợ mộc, thợ đá cùng đầu bếp.
Mà Miêu Nghị đi đến bước này, tựa hồ ở một trình độ nào đó Vân Tri Thu cũng đang chủ động giao quyền, nàng biết một nữ nhân như mình, nếu tiếp tục cầm giữ quyền lực lớn như vậy thì cũng không thích hợp, dễ dàng hình thành nên cục diện phân định khang lễ cùng Miêu Nghị, có lẽ nàng không hi vọng loại cục diện này xuất hiện, nhưng nàng rõ ràng biết thời gian lâu dần, nói không chừng người mặt dưới sẽ làm ra chuyện, mọi chuyển giao toàn bộ bộ sậu dưới tay cho Dương Triệu Thanh, ngăn ngừa tình huống giữa phu thê bởi vì tranh giành quyền lực mà xuất hiện mâu thuẫn.
Việc này tự nhiên là được Miêu Nghị đồng ý, mới đầu Miêu Nghị cảm thấy nàng làm thế là vẽ thêm chuyện, không cần thiết, ý là giành sự tín nhiệm tuyệt đối với nàng. Những lý do thuyết phục của Vân Tri Thu là, nàng làm chủ hậu cung, quyền lực bên ngoài không nên quá lớn, dễ dàng xảy ra chuyện, hi vọng quan hệ giữa phu thê là thuần túy phu thê, mà quyền lực đại tổng quản Thiên cung cũng không nên quá lớn, cần một ít chế hành, nàng suy yếu quyền lực bản thân cũng là vì sản sinh chế hành ở một trình độ nhất định với Dương Triệu Thanh, nàng giao những người này cho Dương Triệu Thanh không đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ triệt để thoát ly quyền khống chế của nàng. Có nàng can dự, chí ít đại tổng quản Thiên Cung Dương Triệu Thanh sẽ không thể muốn làm gì thì làm, ngược lại chính nàng vứt bỏ trực tiếp quản khống, thì thiên hầu như nàng cũng không thể muốn làm gì thì làm.
Mà trên thực tế hành động chủ động vứt bỏ quyền lực của Vân Tri Thu là hành vi rất có trí tuệ, kỳ thực sự tín nhiệm Miêu Nghị giành cho nàng mới là quyền lực lớn nhất!
Trên thực tế Miêu Nghị cũng rất cao hứng với điều này, cao hứng phi thường, loại cao hứng này người ngoại không cách nào hiểu được. Mà kết quả của việc Miêu Nghị thật lòng cao hứng là, tuy Vân Tri Thu vứt bỏ quyền lực thực chất, nhưng Miêu Nghị lại có đi có lại, vô hình chung đưa cho Vân Tri Thu quyền càng lớn, nhưng đây là nói sau.
Mà Vẫn Tri Thu vừa thôi tiến đám người thợ mộc, Dương Triệu Thanh cũng đã hiểu ý của nàng, rất tự giác, để người này trở thành phố thủ của mình, trực tiếp hiệp trợ mình làm việc.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc này thợ mộc lại xuất hiện tại Tinh thần điện.
Thợ mộc xuất hiện, khiến Dương Khánh không khỏi chú ý, lại len lén liếc mắt quan sát Vân Tri Thu, trong lòng ngấm ngầm cảm khái, thủ đoạn của nữ nhân này so với Vi Vi cao minh không chỉ một điểm nửa điểm, trong cương có nhu, đời này sợ là quan Miêu Nghị nghiêm lắm, Miêu Nghị lấy thủ đoạn tinh phong huyết vũ chinh phục thiên hạ, nữ nhân này lại binh không huyết nhận chinh phục Miêu Nghị!
Thợ mộc gọi ra Tư Mã Vấn Thiên.
Đối với Tinh thần điện, Tư Mã Vấn Thiên rất là quen õ thuộc, huống hồ hết thảy bày biện trong này tinh chưa có biến động gì, há có thể không biết bản thân mình đang ở nơi nào, chỉ có điều cảnh vẫn như xưa mà người đã đổi khác.
Nói ra thì hai tên võ tường hàng đầu dưới tay Thanh chủ đều chiến tử, hai tên giám sát sử lại đều phản bội, không thể không nói là châm chọc cực lớn.
– Tiểu nhân tham kiến bệ hạ, tham kiến thiên hậu nương nương!
Tư Mã Vấn Thiên rụt rè hành lễ, tư vị đắng chát trong lòng chỉ có chính hắn mới rõ ràng nhất.
Miêu Nghị hỏi:
– Lục bà bà trong Lục ương viên chắc ngươi cũng không xa lạ, trẫm hỏi ngươi, Lục bà bà này rốt cuộc là có lại lịch gì, mà có thể khiến Thanh chủ hạ đao lưu người, bỏ qua nhiều cung phi như vậy?
Không ngờ là bị gọi ra để hỏi điều này, Tư Mã Vấn Thiên ngẩn ngơ một lúc, khẽ thở dài nói:
– Bà ta hẳn là nữ nhân mà đừi này Thanh chú hỗ thẹn nhất.
Mấy người trong điện nhìn nhau, Miêu Nghị kỳ quái nói:
– Chẳng lẽ là nữ nhân của Thanh chủ?
Tư Mã Vấn Thiên gật đầu:
– Hẳn có thể tính là nữ nhân đầu tiên của Thanh chủ, khi đó Thanh chỉ còn trẻ, thanh danh còn chưa nổi, quen với Lục bà bà, hai người yêu nhau. Lúc đó Lục bà bà còn mỹ mạo như hoa, thực lực cũng mạnh hơn Thanh chủ, một lần vì cứu Thanh chủ, mặc dù cứu được, nhưng nàng lại bị người hủy đi linh căn, tu vi khó mà tiến thêm, già nua chỉ trong một đêm. Một người thanh niên cùng một lão thái bà, cho dù có lòng ở chung, chỉ sợ cũng quá gượng gạo, bởi thế Lục bà bà dần dần xa lánh Thanh chủ, Thanh chủ cũng dần dần giữ thái độ trầm mặc với quan hệ của hai người. Tuy như thế, đừng thấy bình thương Lục bà bà không lẫn vào chuyện gì, nhưng nếu nàng mở miệng yêu cầu, chỉ sợ Thanh chủ rất khó cự tuyệt. Chuyên đại khái là như vậy, ngoài ra chắc không còn ẩn tình nào khac.
Nghe được lời ấy, mấy người ngấm ngầm cảm khái, không nghĩ tới trong người Lục bà bà còn có cố sự như thế, khó trách có thể khiến cho Thanh chủ hạ đao lưu tình, bỏ qua nhiều người như vậy, loại chuyện này chị sợ ngay cả tâm phúc bên người Thanh chủ cũng khó mà ảnh hưởng được.
Thân làm nữ nhân, càng dễ bị ảnh hưởng cảm xúc ở phương diện này, trong thần sắc Vân Tri Thu có vài phần cảm thương thay cho Lục bà bà, nàng có thể tưởng tượng. Lục bà bà mỹ mạo như hoa năm đó đột nhiên biến thành lão thái bà, không thể không tránh đi người mà mình yêu thương thì sẽ đau khổ đến thế nào, huống hồ sau này còn phải trơ mắt nhìn Thanh chủ lấy người khác.
Miêu Nghị từ từ nói:
– Nói như vậy kỳ thực quyền lực mềm của Lục bà bà là rất lớn?
Tư Mã Vấn Thiên gật đầu lần nữa:
– Đúng vậy, chỉ là trước nay một mực chưa từng sử dụng qua mà thôi.
Đợi đến thợ mộc thu Tư Mã Vấn Thiên vào trong túi, cúi chào rời đi, Miếu Nghị thấy bộ dạng Vân Tri Thu khá là cảm thương, không khỏi ê răng, xem ra nữ nhân này có vẻ đồng tình với Lục bà bà, hắn cũng không muốn khiến Vân Tri Thu đau lòng, nhưng chuyện này đúng là hơi khó xử.
Dương Khánh tựa hồ phát giác được, trầm ngâm nói:
– Kỳ thực những tội phi kia không trọng yếu, then chốt là Lục bà bà từng có công với bệ hạ, thái độ nàng kẹp ở chính giữa khiến bệ hạ hai đầu đều khó xử, nương nương, không biết thần nói đúng hay không?
Lời này nói khá là uyển chuyển. Vân Tri Thu mắt sáng nhìn lại, nói:
– Đúng là như thế, không biết tiên sinh có cao kiến gì?
Dương Khánh ngập ngừng nói:
– Nếu nương nương không ngại, việc này cứ giao cho thần xử lý, có lẽ không thể khiến cho mọi người đều mãn ý, nhưng nói không chừng có thể đưa ra được kết qủa mà mọi người đều có thể tiếp thu.
Nghe hắn nói như vậy, biết hắn chắc đã có tính toán riêng, Vân Tri Thu lập tức nhìn sang Miếu Nghị, đợi cậu trả lời.
Miêu Nghị không khói cười khổ:
– Ngươi đứng nhìn trẫm như vậy, trẫm đáp ứng ngươi là được chứ gì.