Chương 76: Sắc phong Mộng quý phi

Sắc phong Mộng quý phi

Nghe tiếng vang lớn bên tai, khóe môi Mặc Cẩn Tà cong lên nụ cười đắc ý, cúi người hôn về phía đôi môi đỏ của Mộng Hàm Yên.

Bên môi chạm phải cảm giác lạnh lẽo, hắn định thần nhìn lại thì thấy nàng cầm một tấm gương chắn lên mặt mình.

Nụ hôn này của hắn vững vàng rơi vào trên gương.

Rõ ràng hắn đã định chú thân thể nàng, không biết tại sao nàng có thể thoát được khống chế?

Hắn lập tức bỏ thêm linh lực khóa lại thân thể nàng, đỡ cho nàng chạy trốn.

– Mặc Cẩn Tà! Ngươi lập tức lăn xuống khỏi nàng!

Quỷ vương thấy cảnh Mặc Cẩn Tà đè lên Mộng Hàm Yên muốn hôn nàng, con ngươi nơi đáy mắt co lại, toát ra vẻ nguy hiểm.

– Quỷ vương điện hạ! Đây là tẩm cung của bệ hạ, xin dừng bước!

Ảnh vệ xuất hiện trước mặt Quỷ vương, thấy dáng vẻ như muốn giết người của hắn thì lên tiếng khuyên can.

– Cút!

Ống tay áo Quỷ vương vung lên, ảnh vệ bị đập thẳng vào tường.

Bóng dáng hắn lóe lên như ma quỷ, một giây sau liền xuất hiện trước mặt Thiên Vũ đế quân Mặc Cẩn Tà.

– Tự ngươi cút? Hay là bổn vương giúp ngươi?

Giờ khắc này tâm trạng hắn vô cùng tồi tệ, lửa giận trong lòng hầu như muốn nổ tung, ánh lửa hừng hực trong mắt hắn, toàn thân toát ra hơi thở nguy hiểm.

– Quỷ vương, ngươi đừng quá càn rỡ! Đây là ái phi bổn đế mới nạp, lẽ nào vương huynh muốn ở đây xem bổn đế lâm hạnh ái phi?

Mặc Cẩn Tà không đứng dậy mà xoay người nằm nghiêng trên giường bên cạnh Mộng Hàm Yên, một tay chống đầu, tư thế biếng nhác mà quyến rũ, tay còn lại đang vuốt ve khóa trường mệnh phượng hoàng treo trước ngực nàng.

Dung nhan tuấn tú lạnh lùng nở nụ cười khoe khoang đắc ý.

Nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Quỷ vương, hắn cảm thấy tâm trạng vô cùng vui sướng.

– Nàng sao có thể là phi tử của ngươi?

Quỷ vương kéo Mộng Hàm Yên lại, nhìn dáng vẻ nàng tay cầm kính chiếu yêu đặt trên mặt khiến hắn đau lòng muốn chết.

Nàng yếu đuối như vậy, căn bản không thể nào phản kháng Mặc Cẩn Tà. Nếu hắn đến muộn, chẳng phải nàng sẽ bị sàm sỡ hay sao?

– Bổn đế nói nàng là phi tử thì nàng đương nhiên là phi tử. Nữ tử trong hậu cung này đều là nữ nhân của bổn đế, chỉ xem xem bổn đế có muốn hay không mà thôi!

Mặc Cẩn Tà chăm chú nhìn Mộng Hàm Yên, nữ nhân này hắn không thể không muốn!

Quỷ vương quan tâm nàng như vậy, sao hắn có thể không muốn chứ?

– Tôi không phải nữ nhân trong hậu cung của ngài, tôi chỉ tới chơi thôi, lập tức đi ngay!

Mộng Hàm Yên thật muốn đem kính chiếu yêu trong tay đập vào mặt hắn, cho hắn biết tại sao hoa lại đỏ.

Cái tên này uống lộn thuốc rồi! Lại còn muốn phong nàng làm phi!

Nàng vẫn là một cô nhóc mà hắn cũng không buông tha, quá cầm thú!

– Muốn đi? Không được! Hoàng cung này nàng vào thì dễ nhưng ra thì khó như lên trời. Bổn đế đã đưa ý chỉ hòa thân đến Nguyệt tộc các nàng, việc này cứ thế mà quyết định đi.

Mặc Cẩn Tà từng bước từng bước đi tới trước mặt Mộng Hàm Yên, khóe môi mang theo nụ cười không có ý tốt.

– Bổn đế phong nàng làm quý phi, phong hào là Mộng. Nàng có hài lòng không?

Lời hắn vừa dứt, thân thể Mộng Hàm Yên khẽ run lên.

Hắn biết thân phận của nàng, chữ “Mộng” ý tứ sâu xa này chính là lời cảnh cáo hắn dành cho nàng.

– Mộng quý phi mới vào hoàng cung có lẽ chưa biết tội khi quân sẽ phạt thế nào nhỉ? Đó là tội chết!

Mặc Cẩn Tà cười gian lạnh lùng khiến Mộng Hàm Yên cảm thấy lạnh lẽo sâu sắc.

– Nghe nói Nguyệt công chúa trở về từ cõi chết, nếu nàng ấy biết tin muội muội mình trở thành quý phi, nhất định sẽ rất vui mừng.

– Ngươi!

Mộng Hàm Yên nghe được ý của hắn chính là dùng Nguyệt Thiển Mi để uy hiếp nàng.

Nếu nàng chạy trốn, tội khi quân này sẽ rơi xuống đầu Nguyệt Thiển Mi, sẽ liên lụy tỷ ấy bị xử tử.

Tên khốn này thực quá đáng ghét!

Phi Tuyết Mộng Hoa

Phi Tuyết Mộng Hoa

Status: Completed Author:

Tác giả: Tiên Mị
Editor: Thùy Lam
Độ dài: 100 chương

Đêm động phòng hoa chúc lại chẳng thấy tân nương trên tường lại dán mấy chữ vô cùng nổi bật:"Quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Nữ tử báo thù một ngày đã muộn"
Hoàng Thiên Ngọc nàng tỉnh dậy sau giấc ngủ vạn năm. Nàng rốt cuộc là ai?

Mặc giá y đỏ thẫm, dung nhan khuynh thành, nơi trước kia nàng sống là cổ đại nay một giấc mộng thiên cổ, bãi bể hóa nương dâu.

Khi nàng gặp được nửa kia trong sinh mệnh, được hắn dốc hết yêu thương cưng chiều trong thiên hạ, băng tuyết trong lòng dần dần tan ra.

Rung động chẳng qua là chuyện của một giây, chỉ cần gặp đúng người.

Một thoáng kinh hồng, nàng đã mê hoặc ánh mắt ai? Lại rối loạn tâm ai?

Khi tầng tầng sương mù trong mộng được vạch ra, nàng lại đi đâu về đâu?

Hắn không nhiễm bụi trần, làm say đắm muôn nghìn nữ tử nhưng chỉ độc sủng một mình nàng.

Hắn phụ hết người trong thiên hạ, cam nguyện vì nàng mà bước vào hồng trần tử mạch (2), dốc hết mọi cưng chiều.
Hắn nắm cả thiên hạ, chỉ nở nụ cười tao nhã vì nàng.

Cả đời này hắn chỉ yêu một người, để bảo vệ nàng bình yên, dù muôn lần chết hắn cũng không nề hà.

Một điệu múa nghiêng nước nghiêng thành, một khúc nhạc thiên hoang địa lão.

Tam sinh tam thế luân hồi khổ, chỉ nguyện cùng chàng lại gặp nhau.

Nửa bầu tuyết hoa mai, một ly lệ ráng bình minh.

Cả đời này, người nguyện cùng ta mơ một giấc mơ dài, say hoài không tỉnh…….

Giải thích tên truyện:

‘Phi’ đại diện cho thân phận của nữ chính. ‘Tuyết’ đại diện cho nam chính. ‘Mộng’ đại diện cho nữ chính.

‘Mộng hoa’ là chỉ một giấc mộng Hoa Tư (3). ‘Phi Tuyết’ (妃雪 – tên truyện) đồng âm với ‘Phi Tuyết’ (飞雪 – nghĩa là ‘tuyết bay’), có cảm giác tuyết bay như mộng ảo.

(3) Giấc mộng Hoa Tư: theo ghi chép trong “Liệt tử - Hoàng đế”, vua Hoàng buồn phiền vì quốc gia đại loạn, đêm chiêm bao chu du đến nước Hoa Tư nhìn thấy một vương quốc lý tưởng, khi tỉnh giấc ông trị vì đất nước theo những gì nhìn thấy trong mộng, khiến thiên hạ thái bình, đất nước phồn vinh. Về sau, “giấc mộng Hoa Tư” dùng để chỉ một giấc mộng ảo.

Thông tin về tác giả:

Tiên Mị, sinh năm 1990, là tác giả rất nổi tiếng của Tiêu Tương, tốt nghiệp khoa Kinh tế chính quy, bắt đầu ký hợp đồng với Tiêu Tương ngày 15/5/2011. (Theo baike.baidu.com)

Trên baike chỉ có nhiêu đó thông tin, tác giả này viết tổng cộng chín truyện (đến thời điểm này được biết), chủ yếu là cổ đại và huyền huyễn.

Truyện "Phi Tuyết Mộng Hoa" này được đăng chương 1 vào ngày 5/5/2016 và chương cuối (chương 100) ngày 21/12/2016.

Lời tác giả:

Người bất mãn với tác giả, xin tự trồng một chậu thủy tiên, ở nhà từ từ ngược!

Người ném gạch, toàn bộ cấm phát ngôn! Delete, không giải thích!

Các người chỉ thấy văn chương của tôi mà không thấy sự kiên trì của tôi;

Các người có chất vấn của các người, tôi có ý chí của tôi;

Các người phủ định con đường của tôi, tôi quyết định cứ tiến về phía trước;

Các người cười nhạo tôi không có tài văn chương, vừa nhàm chán vừa tiểu bạch,

Tôi thương hại các người vạch lá tìm sâu không đáng yêu;

Các người có thể khinh thường tôi viết nhi nữ tình trường không sắc bén,

Tôi sẽ chứng minh ba tấc bút cũng viết nên chỗ đặt chân,

Sáng tác đã định là con đường lữ hành cô độc, dọc đường sẽ không thiếu lời chửi mắng và phê bình,

Vậy thì sao chứ, dù cho sét đánh cũng phải sống thật xinh đẹp!

Tôi là Tiên Mị, tôi phát ngôn cho chính mình!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset