Một điệu múa tuyệt mỹ chấn động cả toàn trường.
Tiếng nhạc ngừng, Mộng Hàm Yên dừng múa.
Toàn trường yên tĩnh chốc lát, tiếng vỗ tay như thủy triều vang lên.
– Hay! Hay! Thật sự rất hay! Nguyệt tộc có hai vị giai nhân, đều khiến bổn đế vô cùng vui vẻ. Bổn đế sắc phong Nguyệt Thiển Mi là Nguyệt quý phi, ngoài ra…
Lời Mặc Cẩn Tà chưa hoàn toàn dứt thì bị Quỷ vương ngắt ngang:
– Kỹ thuật múa của vương phi bổn vương đúng là tuyệt diệu vô song!
Quỷ vương vỗ tay, đi đến bên cạnh Mộng Hàm Yên, nắm lấy tay nàng.
Tất cả mọi người đều cảm thấy dường như có một trận sấm sét đánh xuống khiến bọn họ ngoài khét trong sống.
Từng đôi mắt kinh ngạc đến ngây người nhìn hai người họ.
– Vương huynh đừng đùa, sao nàng lại là vương phi của huynh?
Mặc Cẩn Tà siết chặt nắm đấm, cười lạnh nói.
– Bệ hạ có điều chưa biết, ta và phu quân hôm nay mới bái đường thành thân, đây là ấn tỷ vương phi của ta.
Mộng Hàm Yên mỉm cười, lấy ra ấn tỷ Tuyết phi của nàng. Ấn tỷ thạch anh hồ điệp sống động như thật phát ra ánh sáng dưới ngọn đèn, vô cùng mỹ lệ.
Lúc này không chỉ Mặc Cẩn Tà kinh ngạc mà ngay cả Thanh Ý Dao và Nguyệt Thiển Mi đều giật mình.
Hai người họ vậy mà đã bái đường thành thân, sự thực này khiến người ta không dám tin tưởng.
Quỷ vương là một sự tồn tại khiến người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật, lời hắn nói ra không ai dám chất vấn, dù là hoàng thân quốc thích và vương gia công chúa ở đây đều không dám nói gì.
– Tỷ tỷ vừa biết tin tốt này, chúc mừng nghĩa muội và Quỷ vương điện hạ kết mối lương duyên.
Nguyệt Thiển Mi biết mình được sắc phong, trong lòng không hề có chút vui sướng nào, ngược lại vô cùng khó chịu.
Nhưng nàng không thể biểu hiện ra, chỉ có thể miễn cưỡng vui cười.
Biết Mộng Hàm Yên bây giờ có Quỷ vương bảo vệ, nàng an tâm hơn rất nhiều.
Kỳ thực nàng biết lần đầu tiên muội ấy vào xe mình là vì trốn Quỷ vương. Không ngờ cuối cùng hai người họ vẫn thành thân, kết cục này thực khiến nàng bất ngờ.
– Nghĩa muội?
Mặc Cẩn Tà nghiến răng nghiến lợi nói, hắn không sắc phong Mộng Hàm Yên làm phi được như ý nguyện, ngược lại còn bị Quỷ vương giành trước một bước, lúc này trong lòng hắn rất không thoải mái.
– Khởi bẩm bệ hạ, ta và Nguyệt tỷ tỷ là tỷ muội kết nghĩa, tỷ tỷ luôn đối đãi với ta như muội muội ruột, thật sự rất hiếm có.
Mộng Hàm Yên lên tiếng nói, khiến quân cờ Mặc Cẩn Tà vốn dùng để uy hiếp nàng lập tức không còn tác dụng.
Dù hắn chứng minh nàng không phải người Nguyệt tộc thì cũng không thể nào định tội Nguyệt Thiển Mi.
Tiểu nữ nhân giảo hoạt này đúng là khiến hắn vừa tức vừa bó tay, hiện tại hắn thật bị kích thích muốn bóp chết nàng!
– Vương phi của bổn vương sức khỏe yếu, bổn vương đưa vương phi về nghỉ ngơi trước.
Quỷ vương không thích hợp ở lại quá lâu, bằng không nơi này sẽ gặp phải tai ương.
Đêm xuống, hắn sẽ bị ma quỷ quấn người, đến lúc đó sẽ dọa chết mấy nữ tử này mất.
Không chờ Mặc Cẩn Tà lên tiếng, Tuyết Trần Phong đã mang Mộng Hàm Yên rời đi.
– Bần đạo cáo từ.
Thanh Ý Dao cũng rời khỏi đại điện, đuổi theo Quỷ vương và Mộng Hàm Yên.
– Thần khí Thái Hư đâu?
Quỷ vương hỏi, rõ ràng hắn thấy chiếc quạt thời gian rơi vào tay nàng.
Mộng Hàm Yên nhìn Tuyết Trần Phong, xòe tay ra, vẻ mặt vô tội:
– Không có.
– Không có là sao?
Tuyết Trần Phong nhìn dáng vẻ vô tội của nàng, mở miệng truy hỏi.
– Chính là ý trên mặt chữ.
Mộng Hàm Yên không hề sợ sệt uy nghiêm của hắn, ban đầu nàng đã không sợ hắn, bây giờ ký ức của nàng đã khôi phục, nàng thân là thiên nữ càng không sợ hắn.
– Trên đời này đã không còn chiếc quạt thời gian nữa, nó biến mất rồi.
Đó là mảnh vỡ linh hồn của nàng ngưng tụ mà thành, linh hồn về thân thể nàng, thần khí sẽ biến mất.