Chương 124: Tranh đoạt nam nhân (1)

Tranh đoạt nam nhân (1)

Editor: Mai Tuyết Vân

“Phụ hoàng, nhi thần có một yêu cầu quá phận.’’ Tuyết Phi Văn vừa nói xong, mọi người đều nhìn hắn, chẳng lẽ hắn muốn thứ trong tay hoàng thương? Điều này không phải không có khả năng, ngay cả Tuyết Phi Ngang cũng nghĩ vậy. “Hả? Văn Nhi muốn thứ gì?’’ Hỏi thì hỏi vậy, nhưng hắn nhất định sẽ không đưa thứ kia.

“Phụ hoàng, nhi thần muốn nạp nàng ấy làm phi.’’ Theo tay hắn chỉ, mọi người đều nhìn người bên cạnh Long Thiên Việt, Qúy Tinh nhìn Nam Cung Hi một chút, suýt nữa đã nghẹn nước miếng sặc chết. Nếu không có nhiều người ở đây, nhất định nàng sẽ ngửa đầu cười to, Tuyết Phi Bằng nhìn nàng, sao nàng lại có vẻ mặt này?

Tuyết Phi Ngang nhìn sang, suýt chút nữa đã tức đến mức hộc máu. “Hồ đồ!’’ Đường đường là một hoàng tử, lại muốn giành phu nhân nhà người ta, còn ra thể thống gì? Nam Cung Hi biết mình trở thành tiêu điểm, nếu có thể hắn thật sự muốn nhừ tử tên Tuyết Phi Văn, chuyện này có thể nói ở đây sao? Qủa thực là muốn hại chết hắn mà!

“Đại hoàng tử, nàng là thê tử của mạt tướng.’’ Long Thiên Việt đứng lên, xung quanh xôn xao, cái gì? Sao Đại hoàng tử lại có thể coi trọng nữ nhân của Long phó tướng? Phải biết là Đại hoàng tử rất thủ đoạn, không biết Long phó tướng có thể giữ nữ nhân của hắn không.

“Ha ha!’’ Qúy Tinh vội vàng che miệng, may là không có ai chú ý đến nàng. Long Thiên Việt cũng thật biết đùa, còn nói Nam Cung Hi là phu nhân của hắn. “Sao cô nương lại cười?’’ Tuyết Phi Bằng tò mò nhỏ giọng hỏi, Qúy Tinh lắc đầu, suýt chút nữa đã quên còn có người bên cạnh. Tuyết Phi Ngang nhìn nữ nhân bên cạnh Long Thiên Việt, chẳng lẽ Qúy Tinh biết được điều gì?

“Long phó tướng, Văn Nhi chỉ nói giỡn với ngươi thôi, phải không Văn Nhi?’’ Tuyết Phi Ngang nói xong nhìn Tuyết Phi Văn chằm chằm. Bây giờ vẫn không thể đắc tội với hai huynh đệ Long gia, hơn nữa bây giờ còn có cao thủ chế tạo ám khí ở đây. “Vâng, phụ hoàng, nhi thần đang đùa với Long phó tướng!’’ Biết tâm tình Tuyết Phi Ngang không tốt, Tuyết Phi Văn cũng sửa lại.

Nhưng Long Thiên Việt biết, Đại hoàng tử sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy. “Long phó tướng, đầu của ngươi?’’ Tuyết Phi Ngang nhìn hắn, mấy ngày trước còn bình thường, sao hôm nay lại quấn vải? Hắn không nhắc đến còn đỡ, nhắc đến Nam Cung Hi lại cúi đầu, ai bảo đây là kiệt tác của Nam Cung Hi chứ.

“Bẩm hoàng thượng, mạt tướng không cẩn thận vấp ngã, bị đụng đầu.’’ Hắn nói xong, mọi người đều hoài nghi nhìn hắn, không phải là xung đột với Đại hoàng tử rồi bị thương chứ? Qúy Tinh nhìn hai người ở đó, xem ra Long Thiên Việt rất bảo bọc Nam Cung Hi, chỉ là đến lúc đó làm sao để Nam Cung Hi thoát thân đây?

“Sao ngươi lại không cẩn thận thế, nếu không Bằng Nhi lại cho rằng ta ngược đãi ngươi đấy!’’ Tuyết Phi Ngang nói xong nhìn Tứ Nhi, bây giờ hắn không thể không cẩn thận. “Phụ hoàng, con hiểu rõ không phải vậy.’’ Tuyết Phi Bằng trả lời, lúc này Long Thiên Hạo mới đứng lên.

“Hoàng thượng, mạt tướng muốn hỏi, khi nào thì có thể tấn công Tử Nguyệt quốc?’’ Càng nhắc đến nơi phải chịu sỉ nhục, hắn không kiềm được nắm chặt quyền. Nếu không phải như vậy, nt sẽ giữ khoảng cách với hắn như bây giờ sao? Lời nói của Long Thiên Hạo khiến động tác của người đang ngồi hơi khựng lại.

“Chuyện này à, ha ha, Long tướng quân, không vội, tạm thời chúng ta không cần thiết phải vạch mặt bọn chúng.’’ Nếu không biết bên cạnh Bằng Nhi còn có người kia, thì hắn sẽ không từ chối lời đề nghị hôm nay của Long Thiên Hạo. Nếu như cuộc chiến này thắng, như vậy hắn sẽ phải thoái vị, hắn còn chưa ngồi đủ.

Hoàng thượng nói xong, mấy hoàng tử đều nhìn hắn, không hiểu sao hắn lại bất ngờ đổi lời. Trước kia không phải đã vạch mặt với Tử Nguyệt quốc rồi sao? Vẫn là hắn kiêng kỵ người bên cạnh Tứ hoàng tử, hoặc là vốn không có ý định thoái vị? Nghĩ đến vế sau, tất cả đều đổi sắc mặt.

“Hoàng thượng, Long tướng quân nói không sai, trước giờ nào có nữ nhân trị quốc. Nước Tử Nguyệt, nên diệt!’’ Lúc này có một đại thần đứng ra, rõ ràng cố ý nâng Tứ hoàng tử, sau đó có mấy người liên tục đứng ra. Tuyết Phi Bằng rất bất ngờ, hắn nhìn Qúy Tinh, phát hiện nàng vẫn nhìn nơi Long Thiên Việt đứng.

“Chuyện này, để trẫm suy nghĩ cẩn thận đã.’’ Tuyết Phi Ngang nói xong, mọi người đều bất mãn. “Phụ hoàng! Chuyện này không thể chờ được, ngộ nhỡ Tử Nguyệt quốc biết được ý định của chúng ta, nhất định sẽ có phòng bị.’’ Nhị hoàng tử nói xong, tốt nhất là đánh khi địch trở tay không kịp.

“Đúng vậy, phụ hoàng không thể đợi thêm nữa.’’ Tam hoàng tử cũng mở miệng, có lẽ nên nhân dịp chiến tranh loạn lạc giải quyết một số người. Như vậy không còn ai tranh giành ngai vàng với hắn rồi, cũng không uống công nuôi đám sĩ tử, thấy mấy hoàng tử buộc hắn phải quyết định, Tuyết Phi Ngang mất hứng.

Ngược lại Tuyết Phi Văn và Ngũ hoàng tử cùng im lặng không nói gì, Thất hoàng tử còn nhỏ vốn nghe không hiểu. Tuyết Phi Bằng cũng không mở miệng, tất cả đều chờ vào quyết định của Tuyết Phi Ngang. Tuyết Phi Văn một lòng một dạ suy nghĩ làm cách nào có thể đoạt được Nam Cung Hi. Còn Ngũ hoàng tử thì yên lặng theo dõi biến hóa, không muốn làm chim đầu đàn. Tuyết Phi Bằng càng không cần phải nói, dù sao Long Thiên Hạo cũng chính là người của hắn.

“Các ngươi muốn bức trẫm thoái vị sao?’’ Tuyết Phi Ngang hét lớn, thấy hắn tức giận, các đại thần quỳ đầy đất, mấy vị hoàng tử cũng không ngoại lệ. “Phụ hoàng, nhi thần biết tội.’’ Tam hoàng tử mở miệng, “Hoàng thượng bớt giận!’’ Đại thần phía dưới trăm miệng một lời.

“Trẫm mệt rồi, đi trước đây, các ngươi cứ tiếp tục.’’ Nói xong Tuyết Phi Ngang đứng lên, để mấy người bên cạnh đỡ đi, không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của bọn họ. Nhìn hắn rời đi, mấy hoàng tử liếc nhau: “Đại hoàng huynh, sao huynh không nói gì?’’ Nhị hoàng tử nhìn theo tầm mắt của hắn, đáng chết! Lúc nào rồi còn nghĩ cái này.

“Huynh cảm thấy cứ từ tốn cũng không tệ!’’ Như thế thì hắn mới có thời gian theo đuổi mỹ nhân, Nhị hoàng tử nghe lời hắn nói, cái gì không tệ? Rõ ràng là bản thân có lòng riêng, Qúy Tinh chú ý đến Đại hoàng tử vẫn nhìn Nam Cung Hi, nghĩ đến lời hắn nói khi nãy, nạp phi? Nàng không khỏi run lên.

“Cô làm sao vậy?’’ Tuyết Phi Bằng khó hiểu nhìn nàng, “Đại hoàng huynh của ngài có phải khi nhìn trúng nữ nhân nào thì nhất định phải có cho bằng được?’’ Tuyết Phi Bằng nhìn nàng, không biết sao nàng lại hỏi thế, nhưng vẫn gật đầu. “Vậy nếu đối phương là nam nhân?’’ Tuyết Phi Bằng không hiểu, nam nhân sao? “Huynh ấy cũng sẽ không bỏ qua, vì đại ca cũng mê nam sắc.’’ Tuyết Phi Bằng nói xong, Qúy Tinh lảo đảo suýt chút nữa ngã xuống.

Nói nửa ngày, Đại hoàng tử lại là tên ăn tạp, tốt rồi, phải làm sao đây? Ở nơi xa, Nam Cung Hi nháy mắt với Qúy Tinh, Qúy Tinh thấy được, nhưng nhìn thấy khuôn mặt đen như Bao công của Long Thiên Việt, nên nàng cũng không dám đáp lại ánh mắt của Nam Cung Hi.

“Hi Nhi!’’ Long Thiên Việt lên tiếng, coi hắn là người mù à? Trước mặt hắn sao lại có thể liếc mắt đưa tình với tên ẻo lả đó. Nghe lời này, Nam Cung Hi tối mặt, khó trách Tinh Nhi không để ý đến hắn, thì ra hắn đã quên bên cạnh còn có nhân vật số một này.

Hoàng thượng đi, các quan đại thần cũng đứng dậy rời đi, có mấy người đi tới chỗ Tuyết Phi Bằng, ý tứ như thế không cần nói cũng biết. Long Thiên Hạo và Long Thiên Việt bước đến chỗ Tuyết Phi Bằng, “Tứ hoàng tử!” Sau khi Tuyết Phi Bằng đuổi mấy đại thần kia về thì nhìn bọn họ, “Khổ cực cho các ngươi!’’ Đây là lời nói thật lòng.

“Cũng may, hoàng thượng không làm khó chúng ta, ngược lại Đại hoàng tử…Tứ hoàng tử, ta muốn xin ngài khi trở về cho đệ đệ ta và cô nương đây thành thân.’’ Nói xong hắn chỉ vào Nam Cung Hi, Nam Cung Hi sững sờ, cái gì? Qúy Tinh cũng xoay người lại, hai vai không ngừng lay động, thành thân? Cười chết nàng.

“Thiếp…’’ Nam Cung Hi muốn phản đối, lại bị Long Thiên Việt cướp lời trước, “Mong Tứ hoàng tử thành toàn!’’ Thấy dáng vẻ Long Thiên Việt thành khẩn như vậy, nào có đạo lý Tuyết Phi Bằng không đồng ý. Chờ đến khi Qúy Tinh muốn ngăn cản đã không kịp rồi, “Tốt!’’ Mội chữ của hắn, giải quyết gọn gàng.

Mặt Nam Cung Hi xám như tro, nhìn Qúy Tinh bằng ánh mắt hận không ăn được nàng, đều tại nàng, nếu không phải vì giúp nàng, sao hắn có thể chịu cảnh này? Tức chết hắn!

“Thì ra hai người còn chưa thành thân? Lúc nãy không phải là khi quân rồi sao?’’ Tuyết Phi Văn đột nhiên xuất hiện, sắc mặt Long Thiên Việt khó coi nhìn hắn. “Đại hoàng tử, đây là chuyện giữa ta và Hi Nhi.’’ Thái độ của hắn rõ ràng, nhưng Tuyết Phi Văn nào dễ buông tha như thế.

“Hả? Nhưng ta cũng có ước hẹn với Hi Nhi, phải không?’’ Nói xong, mọi người đều nhìn Nam Cung Hi, hắn muốn khóc nhưng khóc không được. “Hi Nhi, có phải hắn uy hiếp nàng không?’’ Long Thiên Việt nghĩ chỉ có khả năng này.

Nam Cung Hi lắc đầu, hay cho Đại hoàng tử, nói chuyện mà cũng mập mờ như thế! Qúy Tinh tò mò, hắn và Đại hoàng tử có thể ước hẹn cái gì? Giống như Nam Cung Hi cảm nhận được ánh mắt của nàng, ngẩng đầu ném cho nàng một ánh mắt, hóa ra là như vậy, thật sự đã làm khó hắn.

“Hi Nhi, sinh thần của phụ hoàng đã xong, ngày mai nhớ đến tìm ta, không phải vậy…’’ Tuyết Phi Văn ném cho Nam Cung Hi một ánh mắt, sau đó mang người rời đi, Long Thiên Việt tức giận nắm chặt quyền, “Hi Nhi, nàng đừng đi!’’ Hắn vội vàng mở miệng.

“Tướng quân, thiếp nhất định phải đi.’’ Nam Cung Hi nhìn hắn, Long Thiên Việt sững sờ, rốt cuộc Tuyết Phi Văn đã dùng cách gì uy hiếp Nam Cung Hi? “Hi Nhi, ta có thể…’’ Long Thiên Việt còn chưa nói xong, Nam Cung Hi đã tiếp lời: “Thiếp muốn tự mình giải quyết, không muốn tướng quân bị liên lụy.’’ Nghe được lời Nam Cung Hi nói, Long Thiên Việt càm thấy mình rất vô dụng.

“Long phó tướng không cần lo lắng như thế, ta tin tưởng Hi Nhi cô nương.’’ Lúc này Qúy Tinh mới mở miệng, thâm ý liếc nhìn Nam Cung Hi, Long Thiên Việt nhìn nàng, hắn không biết chuyện gì à? Nhưng hắn không thể đi hỏi chỉ có thể đần mặt nhìn hai người kia.

“Được rồi, ta thấy cứ đứng ở đây cũng không làm được gì, chúng ta cùng về, vậy các ngươi có muốn ở cùng ta không?’’ Tuyết Phi Bằng nhìn Qúy Tinh, hắn có cảm giác hình như nàng muốn ở lại. “Được, ở đâu?’’ Nàng gật đầu, “Tẩm cung của ta.’’ Tuyết Phi Bằng nói xong, sắc mặt ba người trước mắt đều khác nhau.

“Không được!” Nam Cung Hi bất ngờ lên tiếng, ngoại trừ Qúy Tinh ra, ba người kia đều nhìn hắn. “Hi Nhi?’’ Long Thiên Việt nhìn hắn, Nam Cung Hi lúng túng ho một tiếng. “Thiếp không phải là sợ người khác hiểu lầm Tứ hoàng tử sao?’’ Hắn nói ra tiếng lòng của Long Thiên Hạo và Long Thiên Việt.

“Yên tâm, bản hoàng tử sẽ không để tâm những điều đó, Qúy phó tướng cũng thế.’’ Nói xong hắn dẫn đầu đi trước, sau đó Qúy Tinh theo sau, Nam Cung Hi nhìn hai người rời đi, suýt chút nữa xông lên kéo Qúy Tinh lại, hắn nhịn!

“Hi Nhi, chúng ta cũng đi thôi.’’ Long Thiên Việt kéo Nam Cung Hi đi, sao Hi Nhi lại nhìn Qúy phó tướng và Tứ hoàng tử bằng vẻ mặt đó? Tức giận nhưng tại sao? Chẳng lẽ Hi Nhi vẫn chưa từ bỏ tên ẻo lả đó? Không thể được! Xem ra hắn phải mau chóng trở về thành thân với Nam Cung Hi.

Hôm sau, khi Long Thiên Việt tỉnh giấc đã không nhìn thấy Nam Cung Hi, xem ra đã đi tìm Đại hoàng tử rồi. Hắn thở dài, hi vọng Hi Nhi không chịu uất ức, mới sáng sớm Nam Cung Hi đã đến bên ngoài cung Đại hoàng tử. Còn chưa vào đã nghe thấy tiếng động khiến tim đập tai đỏ, đây là ban ngày đấy…

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo

Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo

Status: Completed Author:

Thể loại: Xuyên không, hài, HE
Editor:Venus Thần, Di Phong Cô Ảnh
Số chương:132 chương

Nhảy lên cực điểm cũng có thể xuyên không?

Đứng ở giữa chợ, cô nhìn xung quanh. Chỉ là người ở nơi này không chú ý đến cô, mà bọn họ đều chú ý đến tờ cáo thị bên cạnh.

Cô đi tới, kéo áo một người ở phía sau đám người kia, hỏi đây là đâu, nhưng người đó lại không chú ý đến cô, vẫn hứng thú nhìn tờ giấycáo thị kia. Nếu như tờ giấy đó có thể hấp dẫn nhiều người như vậy, được rồi....

"Tôi hỏi, các người có nghe tôi hỏi được không?" Cầm tờ giấy trong tay, cô nhìn bọn họ, ai ngờ.....Cư nhiên, bọn họ lập tức giải tán, còn có một vài người quay lại nhìn cô, mặt đầy vẻ đồng tình. Cô nhíu nhíu mày, giơ tờ giấy đến trước mặt, nhìn qua, nhưng là....

Gợi ý chọn rể: Nam Cung Hỉ của phủ Nam Cung tuyển thê. Tuổi dưới hai mươi năm, chiều cao không giới hạn, cân nặng không giới hạn, diện mạo không giới hạn, chỉ cần là nữ, mời ghi danh.

Này, chọn rể là cái quỷ gì vậy? Chỉ có một yêu cầu về số tuổi? Còn lại đều không giới hạn? Chẳng lẽ, người nọ là kẻ ngu? Si ngốc? Hay là người thực vật?

Thật là nhàm chán! Cô tiện tay ném tờ giấy kia, muốn đi, thì đột nhiên có mấy người đàn ông cường tráng cản lại....

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset