Chương 155: Giải dược

Giải dược

Edit: gau5555

Beta: dark Angel (Bella Ngân)

Dựa theo thuyết pháp của Vô Ưu lão nhân, năm đó, sư phó “Quỷ kiến sầu”của hắn và Lạc Băng võ công cao cường, hơn nữa y thuật cao minh, độc thuật lợi hại, đã từng để lại một bộ 《sách thuốc 》, một bộ 《độc tập 》, bên trong đều là sở học suốt đời của hắn, nhất là 《độc tập 》kia, đưa độc thuật tập hợp suốt đời của hắn, nghiên cứu chế ra một loại phương pháp chăn nuôi độc trùng, chỉ là, bởi vì giải dược thuốc rất khó có được, vì thế, vẫn luôn chưa từng chân chính sử dụng quá.

“Ai, đều là vi sư sơ sẩy a.” Vô Ưu lão nhân thở dài, “Hai năm trước, vi sư phát hiện Phong Tuyệt tâm thuật bất chính, đã đem hắn trục xuất khỏi sư môn, lại không nghĩ rằng hắn thế nhưng trộm 《độc tập 》của sư tôn các ngươi lưu lại…”

“Sư phụ ý là, độc trùng này là Phong sư huynh làm ra?” Long Ngâm chân mày cũng nhíu lại. Phong sư huynh này là đệ tử thời gian sư phụ vân du thu nhận, cũng không có chính thức bái sư, vì thế, bọn họ đối với hắn cũng chưa quen thuộc.

“Nhìn đầu khớp xương này nhan sắc hòa khí vị, hẳn là.” Vô Ưu gật đầu.

Lạc Băng cũng thở dài: “Năm đó lúc sư phụ lâm chung đã từng căn dặn lần nữa, phải đem 《độc tập 》kia tiêu hủy, thế nhưng…” Nói xong, lại hơi lắc đầu, vẻ mặt ảo não.

Lãnh Hạo Nguyệt nhíu mày, đại sư huynh đi Liệt Nhật quốc tìm kiếm độc trùng chăn nuôi, nhưng vẫn không có tin tức, xem ra, tình cảnh này không cho lạc quan đâu.

Thôn này khi có tin tức bị dịch, tuy rằng bị Lãnh Hạo Nguyệt trước tiên phong tỏa, bách tính môn cũng không biết chuyện, thế nhưng, độc trùng tồn tại này, lại để cho tất cả mọi người lâm vào khủng hoảng chưa từng có.

“Sư huynh, hay là, chúng ta có thể thực nghiệm trước một chút giải dược này.” Lạc Băng đề nghị.

“Đây cũng là ý kiến hay.” Vô Ưu cũng gật đầu, “Hãy chuẩn bị bất cứ tình huống nào đi.”

Hai người nói làm là làm, lập tức bắt tay vào nghiên cứu chế tạo tội phạm bị áp giải thuốc tới.

“Quá ghê tởm.” Nhạc Du Du càng nghĩ càng tức giận, khuôn mặt như bảng pha màu kia cũng có vẻ dữ tợn, “Nhìn hắn bình thường người khuông cẩu dạng, không nghĩ tới thế nhưng lại như vậy ác độc a.”

“Hắn sẽ không thực sự đem độc trùng tản ra.” Lãnh Hạo Nguyệt vẻ mặt cũng yên lặng.

“Vì sao?” Nhạc Du Du nhất thời không sáng tỏ nhức đầu.

“Bởi vì bọn họ không có giải dược, vạn nhất độc này trùng không bị khống chế tản ra quy mô lớn, vạn nhất truyền đến nơi của bọn họ, như vậy, bọn họ cũng sống không được.” Nam Cung Duệ cho Nhạc Du Du một biểu tình “Ngươi cú bản”, “Hơn nữa, dù cho chúng ta ở đây, hắn cũng không có khả năng tản ra quy mô lớn.”

“Thế vừa rồi tại sao lại vậy chứ?” Nhạc Du Du lúc này hoàn toàn là một bộ dáng “Không ngại học hỏi kẻ dưới” tuyệt đối không quan tâm Nam Cung Duệ cười nhạo.

“Đó là bởi vì môt khi bị độc trùng cắn bị thương, làn da rất nhanh sẽ thối rữa như vậy, hơn nữa người khỏe mạnh chỉ cần dính vào một chút nước mủ thối rữa, cũng sẽ bị nhiễm, vì thế, nhất định phải hỏa thiêu mới có thể triệt để tiêu trừ độc tố.” Nam Cung Duệ nhíu mày, “Hắn nghĩ đến thiên hạ này, thế nhưng, cũng sẽ không muốn không có gì cả toàn đất khô cằn.”

“A.” Nhạc Du Du bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, sau đó bỗng nhiên một đánh một cái vào đầu Nam Cung Duệ, “Ngươi thật thông minh a? Ngươi nghĩ rằng ta không biết sao? Thế nhưng, ngươi cũng không phải Lãnh Phi Nguyệt, làm sao có thể biết hắn là loại tâm lý biến thái này đâu? Trừ phi…” Nói xong, Nhạc Du Du không có hảo ý nở nụ cười.

“Này, nữ nhân, ngươi sao lại đánh ta?” Nam Cung Duệ là lần đầu tiên bị người ta ở trước mặt nhiều người đập đầu như vậy, thế nhưng, cũng không dám đánh trả trong lòng quấn quýt a, “Nói cho rõ đi, trừ phi cái gì?”

“Muốn đánh nhau liền đánh.” Nhạc Du Du rất vô tội chớp chớp ánh mắt, “Trừ phi ngươi biến thái giống hắn…”

“Ngươi…” Nam Cung Duệ chán nản.

Nhưng vào lúc này, Lãnh Phi Nguyệt phái người đưa thư tới, rất rõ ràng tỏ vẻ, nếu như Lãnh Hạo Nguyệt không đầu hàng, như vậy, hắn sẽ làm cho cả U Châu đều biến thành một mảnh than cốc.

“Xem đi? Không đánh sai ngươi đi?” Nhạc Du Du còn một ánh mắt “Ngươi mới ngốc” cấp cho Nam Cung Duệ, “Bất quá đâu? Cái này chứng minh ngươi cũng không biến thái.”

Nam Cung Duệ tức khắc nổi hắc tuyến.

Nhưng vào lúc này, Vô Ưu lão nhân lại bỗng nhiên hét to một tiếng: “Đừng nhúc nhích thư kia.” Thế nhưng, gắn liền với thời gian đã tối, tay Lãnh Hạo Nguyệt thư sứ thần giao tới mở ra, nghe Vô Ưu lão nhân nói, Lãnh Hạo Nguyệt lập tức ném vào trên bàn, thế nhưng, ngón tay cũng đã bắt đầu xuất hiện cảm giá ma dương.

“Ghê tởm.” Long Ngâm lập tức kịp phản ứng, vừa muốn xuất thủ, sứ thần kia miệng cũng đã phun máu ngã xuống đất bỏ mình, hơn nữa, rất nhanh, thi thể kia đã bắt đầu tím bầm sau đó biến thành đen…

Vô Ưu lão nhân lập tức móc ra một cái bình tím, sau đó ngã một ít bột phấn ở thi trên thi thể kia, rất nhanh, thi thể kia liền hóa thành một bãi nước đen, sau đó chậm rãi xông vào dưới đất, Vô Ưu lão nhân lại sai người che vải lên, lúc này mới thở dài một hơi.

“Tất cả mọi người cách ta xa một chút.” Lãnh Hạo Nguyệt bình tĩnh ban bố mệnh lệnh, hắn biết, Lãnh Phi Nguyệt là đem nước mủ của người trúng độc vẽ loạn lên ở thư này, sau đó phái tử sĩ qua đây, mục đích chính là vì muốn giết chết mình.

“Tướng công (Hạo nhi)…” Nhạc Du Du cùng Long Ngâm cơ hồ là đồng thời muốn đi qua, thế nhưng, lại bị Vô Ưu lão nhân cùng Lạc Băng chặn lại.

“Đều chớ làm loạn.” Vô Ưu lão nhân sắc mặt trầm xuống, sau đó ném một viên thuốc cho Lãnh Hạo Nguyệt, “Cái này tuy rằng không phải giải dược, thế nhưng lại có thể tạm thời khắc chế tiến trình làm da ngươi thối rữa, vi sư sẽ mau chóng đem giải dược chế ra.”

Lãnh Hạo Nguyệt gật gật đầu, sau đó đem dược hoàn nuốt vào, lại hướng về phía mọi người

Nhạc Du Du tâm cũng hơi yên ổn một chút: “Lão đầu, ngươi nhất định có thể cứu hắn có được hay không?”

Vô Ưu lão nhân chỉ là ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, nhưng không nói chuyện.

Chế tác giải dược kỳ thực đã đến một bước cuối cùng, chỉ là, theo hồi ức của Vô Ưu lão nhân trong 《độc tập 》kia ghi lại giải dược là cần đào tạo một loại sâu khác, cùng độc trùng kia tương khắc, thế nhưng, bọn họ không kịp lại chăn nuôi sâu, chỉ có thể chế tác nước thuốc, chỉ là, điều chỉnh hơn mười thứ phối phương, thuốc nước kia cho vào hắc cốt vẫn không thay đổi gì, màu đen vẫn như cũ, thẳng đến một lần cuối cùng, xương đen kia rốt cuộc cũng biến hóa, nhưng cũng chỉ là biến thành cạn hôi mà thôi, cũng chưa chuyển trắng hoàn toàn.

“Xem ra, là thật phải có máu của ‘Dị nữ’ mới có thể đâu.” Vô Ưu lão nhân cùng Lạc Băng liếc mắt nhìn nhau.

“Dị nữ là cái gì?” Nam Cung Duệ kỳ quái hỏi.

“Sư phụ đã từng giải thích qua, vi sư cũng từng đối với mấy người bọn hắn nói qua, thế giới này có thể sẽ tồn tại không gian bất đồng, chúng ta đều nhìn không thấy, thế nhưng, lại cùng lúc tồn tại, dị nữ này, phải là là dị thế chi nữ…”

“Thế nhưng, nàng làm sao có thể sẽ đến đây cùng chúng ta?” Nam Cung Duệ kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

Bất quá, Vô Ưu lão nhân nói lại làm cho Long Ngâm ánh mắt chuyển hướng về phía Nhạc Du Du.

Nhạc Du Du biểu hiện sửng sốt, sau đó trong lòng thậm chí có điểm nhảy nhót, đi từ từ qua đây, đưa ngón tay vươn: “Lão đầu, có muốn thử một chút hay không?”

Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Score 6
Status: Completed Author:

Độ dài: 197 chương (hoàn) + 7 ngoại truyện
Edit: LuckyAngel
Nguồn:meoconvuichoi.wordpress.com, bachanh.wordpress.com

Nhạc Du Du là một cô gái trẻ, đang sống trong thế giới hiện đại. Trong một lần tai nạn khi đang đi dạo bị một đám người bán đĩa lậu va phải làm cô ngã xuống đường, tưởng như bị xe cán nhưng không ngờ vào thời khắc ấy cô lại xuyên không vào thời cổ đại.
Cô xuyên không vào phủ vương gia. Tại đây cô gặp rất nhiều rắc rối, nhưng may mắn khi luôn có Tiểu Vương gia đứng ra bảo vệ.

Nhưng với điều kiện Nhạc Du Du phải cùng Tiểu Vương gia “sáu tuổi” này bái đường thành thân.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset