Chương 105: Có thù tất báo (2)

Có thù tất báo (2)

Trong lúc Hứa Thanh không ngừng bay tới gần phía Kim Cương tông, cho đến khi ánh nắng ban mai hiện lên, ánh mặt trời chiếu rọi trên mặt đất, Hứa Thanh đã thấy được mục đích của hắn ở phía xa. Sơn môn Kim Cương tông! Kim Cương tông xây dựng trên một ngọn núi, kiến trúc vờn quanh khắp thân núi, đại điện trên đỉnh núi ở ngay dưới ánh mặt trời, hình như có quang huy tản ra, từ xa nhìn vào có phong thái phi phàm.

Chỉ là bây giờ tu sĩ trong tông phần lớn đã ra ngoài tìm kiếm chưa về, vì vậy đệ tử lưu thủ bên trong sơn môn không phải rất nhiều, trong sáng sớm, thỉnh thoảng mới thấy một thân ảnh.

Trong thần sắc của bọn họ mang theo sự kiêu căng, dường như đứng ở nơi đây liền có thân phận cao quý, trên một cái cầu hình vòm trong sơn môn còn có ba đến năm tên đệ tử đang đàm tiếu.

Trong câu chuyện phần lớn là nói về việc lão tổ ra ngoài tìm kiếm tiểu hài tử, trong ngôn từ biểu lộ lão tổ có chút chuyện bé xé ra to. Còn có một vài người khác, thì ở riêng chỗ ở của mình khoanh chân thổ nạp, đang trong quá trình tu luyện.

Mà tông chủ Kim Cương tông, giờ phút này đang ngồi trong đại điện, thần sắc lạnh nhạt đọc một quyển ghi chép về lễ vật mà thành trì cùng doanh địa gần đó đưa lên. Đáy lòng của gã cũng giống như những đệ tử bên ngoài kia vậy, đối với việc lão tổ ra ngoài, có chút lơ đễnh.

– Một tên thập hoang giả mà thôi, coi như là có chút bổn sự, nhưng cử hai vị trưởng lão cũng đủ để trấn áp rồi, lão tổ thật sự không cần phải đích thân ra tay, làm cho tông môn hiện giờ trở nên trống trải.

Tông chủ Kim Cương tông lắc đầu, thầm nghĩ việc này không có biện pháp, lời nói của lão tổ, không người nào dám ngỗ nghịch.

Mà vào thời điểm toàn bộ tông môn rơi vào trạng thái lười nhác, ở trên không trung, không có ai phát giác được Hứa Thanh, hắn cúi đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua. Đầu tiên hắn cảm thụ một chút phương hướng gió thổi, sau đó vòng một vòng đến một khu vực thuận gió, cân nhắc tốc độ gió cùng với khoảng cách khuếch tán.

Cuối cùng lựa chọn một vị trí, không cho bất kỳ tu sĩ Kim Cương tông chút cơ hội phản ứng, lấy ra rất nhiều phấn độc, mặt không cảm xúc vung tay vẩy ra. Phấn độc trên người Hứa Thanh có rất nhiều, giờ phút này hắn trực tiếp dùng tám phần. Nhiều phấn độc như vậy hỗn hợp cùng một chỗ, trong đó có cái đã có độc tính cực kỳ kinh người, giờ phút này liền theo gió phiêu tán về phía Kim Cương tông.

Hứa Thanh cũng không lập tức ra tay, mà là đang chờ đợi.

Thời gian từng chút một trôi qua, bởi vì phấn độc quá nhiều, cho nên trong lúc khuếch tán, bầu trời cũng dường như dần bị lây nhiễm màu sắc, mơ hồ biến thành màu đen, ngay khắc này ánh mắt Hứa Thanh liền lóe lên hàn mang.

– Không sai biệt lắm.

Ngay khi màn trời màu đen này xuất hiện, rất nhanh liền khiến cho tu sĩ Kim Cương tông chú ý.

Người đầu tiên thấy là mấy cái đệ tử đang nói chuyện với nhau, bọn họ kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn qua màn trời màu đen, nhao nhao sững sờ.

– Đó là cái gì?

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, một đám màu đen này thổi qua một thân cây ở xa, khiến cho cái cây này lập tức héo rũ, thần sắc của mấy người đệ tử này bỗng nhiên đại biến.

– Độc!

Theo tiếng kinh hô truyền ra, đệ tử trong tông môn phát hiện một màn này liền nhao nhao chấn động, từng đạo thân ảnh nhanh chóng từ trong tông bay ra, thần sắc từng kẻ đều biến hóa, vừa muốn thi pháp tản ra độc phong.

Nhưng vào lúc này, thân ảnh Hứa Thanh trên bầu trời bỗng nhiên dùng tốc độ cực nhanh lao ra, hóa thành một đạo thiểm điện, một đường sấm sét, lao thẳng đến sơn môn Kim Cương tông.

Từ xa nhìn lại, thân ảnh của hắn giống như một đạo thiên lôi bổ xuống nhân gian, trực tiếp nhảy vào bên trong Kim Cương tông.

Trong sự kinh sợ của những tu sĩ Kim Cương tông, trong lúc tiếng chuông cảnh báo vang vọng toàn bộ tông môn, tiếng nổ vang truyền khắp bốn phương, thân ảnh Hứa Thanh bỗng nhiên rơi xuống đất. Chỗ hắn đạt chân chính là vị trí sườn núi giữa Kim Cương tông.

Mặt đất truyền ra tiếng nổ mạnh, từng đạo khe hở khuếch tán, Hứa Thanh chợt ngẩng đầu, sát cơ trong mắt trở lên mãnh liệt, trực tiếp phóng về phía đông đảo tu sĩ Kim Cương tông đang có biểu cảm hoảng sợ! Tiếng nổ mạnh vang lên.

Hứa Thanh ra tay mạnh mẽ, tốc độ kinh người, những nơi đi qua hễ là ai đụng chạm cùng hắn, nhất định sẽ vang lên tiếng kêu thảm thiết, vô số cỗ thi thể rơi lả tả.

Tuy số lượng để tử còn trong Kim Cương tông không nhiều lắm, nhưng số lượng cũng có kha khá.

Cho nên rất nhanh, trong từng tiếng rống giận dữ, từng đạo thân ảnh từ bát phương hội tụ lại, lao thẳng đến phía Hứa Thanh.

– Địch tập kích!

– Chết tiệt, lại có người dám tập kích Kim Cương tông chúng ta!

– Giết!

Giờ phút này tông chủ Kim Cương tông ở trong đại điện cũng lập tức phát hiện, hoảng sợ bước nhanh ra ngoài, thấy tông môn náo loạn, càng thấy được cả ngọn núi tràn ngập gió độc.

– Các đệ tử, lập tức ăn vào Tị Độc Đan, ra tay xua tán gió độc!

Thần sắc gã bỗng nhiên biến hóa, nhanh chóng hạ lệnh xuống.

Đồng thời gã tập trung vào vị trí phát ra tiếng nổ vang ở giữa sườn núi, hàn ý tràn ngập trong mắt, lập tức phóng đi.

Nhưng mà Hứa Thanh ra tay vô cùng nhanh, hắn không dây dưa cùng những đệ tử Kim Cương tông này, mà vừa chạy vừa phất tay, ném từng miếng hắc đan ra ngoài.

Những viên hắc đan này có viên rơi xuống đất, có viên vẫn còn ở trên không trung, đều cùng lúc nổ tung, tạo thành những vòng xoáy thu hút dị chất, khiến cho dị chất không chỗ nào không có giữa thiên địa tựa như sống lại vậy, lập tức bị thu hút tới đây.

– Dị chất!

Đệ tử bốn phía của Kim Cương tông đang muốn xông lên, sau khi phát hiện một màn này, liền nhao nhao biến sắc, theo bản năng lui về phía sau, nhưng vẫn có mấy người rơi vào vị trí trung tâm của vòng xoáy, trong đám dị chất nồng đậm, toàn thân bọn họ nhanh chóng hiện ra một màu xanh đen.

– Lớn mật!

Tiếng gầm giận dữ từ phía trên đỉnh núi truyền ra, thân ảnh tông chủ Kim Cương tông bỗng nhiên lao đến. Tu vi Ngưng Khí đại viên mãn chấn động, đã vượt qua tên trưởng lão mà Hứa Thanh giết chết, đây là cường giả thứ hai trong Kim Cương tông ngoại trừ lão tổ.

Giờ phút này áo bào màu vàng của gã phồng lên, sắc mặt âm trầm, sát cơ trong mắt vô cùng mãnh liệt, nhưng khi thấy được trang phục thập hoang giả cùng với tuổi của Hứa Thanh, toàn thân gã liền chấn động.

– Là ngươi!

Gã không cần đoán, trong lòng cũng đã có đáp án.

Mà ngay một khắc đán án hiện ra, đáy lòng tông chủ Kim Cương tông liền dấy lên một cơn sóng lớn.

Quang Âm Chi Ngoại

Quang Âm Chi Ngoại

Score 8.5
Status: Ongoing Author:
Bạn đang đọc truyện Quang Âm Chi Ngoại của tác giả Nhĩ Căn. Như vậy siêu việt sinh tử, đã vượt ra thiên địa, tại quang âm bên ngoài , chờ đợi chúng ta là cái gì? Tháng 3, đầu mùa xuân. Một góc phía đông Nam Hoàng Châu. Bầu trời là một mảnh nâu đen, hiện ra áp lực nặng nề, phảng phất có người vẫy mực nước lên giấy tuyên chỉ, mực ngâm hết bầu trời, nhuộm ra cả tầng mây.
Tầng mây nhìn như núi non trùng điệp, giao hòa lẫn nhau, phóng ra từng đạo tia chớp màu đỏ nương theo tiếng sấm ù ù ầm ầm. Tựa như thần linh gầm nhẹ, vang vọng ở nhân gian. Nước mưa huyết sắc, mang theo bi thương mà hạ xuống phàm trần. Đại địa mông lung, có một tòa phế tích thành trì, trầm mặc yên ắng dưới cơn mưa huyết sắc, không hề có sức sống.
Nội thành tường đổ, vạn vật khô bại, tùy ý có thể thấy được nhà cửa sụp xuống, cùng với vô số cỗ thi thể màu xanh đen, thịt nát bấy, tựa như lá mùa thu rơi rụng, im lặng mà tàn lụi. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nhất Niệm Vĩnh Hằng hay Thập Thế Ác Nữ của cùng tác giả.Ngày xưa là đầu đường náo nhiệt, bây giờ lại một mảnh đìu h

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset