Tên chương này là ‘Hứa Thanh chăm chỉ’. Tại hạ cũng cố gắng chăm chỉ dịch để phục vụ mọi người a. Cầu Đề cử Ngọc Phiếu!
Tu hành, cần tài nguyên.
Nhất là sau khi nửa khuôn mặt của Thần Linh đến, khiến cho vạn vật bị dị chất ảnh hưởng, những tài nguyên còn dùng được trở lên cực kỳ khó kiếm, vả lại phần lớn mang theo máu tanh.
Trong ánh Hứa Thanh mắt lộ ra sự suy tư, hắn cần số lượng linh thạch và tài liệu cực lớn, mà luyện chế Bạch Đan xa xa chưa đủ.
– Bộ Hung ti mỗi một tháng cho 3 viên linh thạch, về phần Bạch Đan…
Nếu ta nỗ lực cố gắng, có lẽ một tháng cũng có thể kiếm được 20 khối linh thạch, cứ như vậy tính, một tháng có 23 khối.
Hứa Thanh nhăn mày lại.
Hắn bây giờ muốn duy trì tốc độ tu hành, mỗi ngày đều phải tốn một khối linh thạch, lại muốn tài liệu luyện chế bên trong cửa hàng của đệ tử ngọn núi thứ sáu, giá cả cũng không thấp hơn 10 linh thạch.
– Mỗi tháng cần trả phí cập bến 30 linh thạch, vậy thì một tháng ta phải thu vào ít nhất 60 khối linh thạch, mới có thể miễn cưỡng duy trì cho ta tu hành, muốn luyện chế Pháp Chu, thì nhu cầu lại càng lớn hơn.
Hứa Thanh nghĩ tới đây, mở túi trữ vật thoáng nhìn qua một chút. Linh thạch bên trong còn có 20 khối, đây là khi hắn đánh chết Thanh Vân Tử được Bộ Hung ti ban thưởng.
– Có ba phương pháp để kiếm thêm, một là đi cấm khu săn bắn, hai là là đánh chết tội phạm truy nã, cái cuối cùng là dựa vào thực lực của bản thân ra biển kiếm tài liệu.
Hứa Thanh suy nghĩ một chút, phương pháp đầu tiên cần hắn đi tới ngọn núi thứ nhất, bởi vì ra vào cấm khu bên cạnh tông môn đều phải nhận được cho phép của ngọn núi thứ nhất, vả lại đệ tử của ngọn núi khác đi vào, cần phải giao nộp phí tổn nhất định.
Về phần phương pháp thứ ba là ra biển săn bắn, dĩ nhiên là thích hợp nhất, nhưng cái này ngoại trừ yêu cầu đối với tu vi, còn có yêu cầu đối với Pháp Chu nữa, nếu như Pháp Chu không đạt được cường độ nhất định, sợ là có đi không có về.
Hứa Thanh tự nhận tu vi của mình có thể, nhưng cấp bậc Pháp Chu lại quá thấp, mà muốn tăng Pháp Chu lên cần linh thạch và tài liệu, cái này chính là một vòng tuần hoàn chết.
– Cho nên biện pháp nhanh nhất, vẫn là đánh chết tội phạm truy nã, hoặc là cướp đoạt của đồng môn, dùng biện pháp này mau chóng tăng Pháp Chu và tu vi lên, sau đó liền có thể ra biển săn bắn, từ đó cứ như thế lăn cầu tuyết cho đến khi thế càng ngày càng không thể ngăn lại được nữa!
Ánh mắt Hứa Thanh lộ ra hàn mang, so với việc cướp đoạt và trêu chọc đồng môn của mình, hắn cảm thấy đánh chết tội phạm truy nã vẫn thích hợp hơn.
Sau khi quyết định, Hứa Thanh khoanh chân ngồi bên trong Pháp Chu cấp 2 của mình, đặt một khối linh thạch vào trong trận tụ linh, bắt đầu tu hành.
Không tu luyện bao lâu, Hứa Thanh mở mắt ra, nghi ngờ xuất ra lệnh bài thân phận của mình, ở trên hiện ra một tin nhắn truyền âm.
– Hứa Thanh sư đệ, ta là Chu Thanh Bằng, người lần trước ta gặp ở tiệm thuốc chính là ngươi phải không, ngươi biến hóa thật lớn nha, ta suy nghĩ thật lâu mới chắc hẳn người đó là ngươi. Ta thấy ngươi hình như rất có hứng thú đối với cái Quỷ Dục Hấu kia, vật ấy ta biết, nhà ta cũng kinh doanh dược liệu, nếu như ngươi cần, ta có thể sai người tìm đến giúp ngươi, chỉ là giá cả hơi quý.
Hứa Thanh đọc xong, như có điều suy nghĩ, nhìn ra Chu Thanh Bằng hình như là muốn kiếm thêm chút linh thạch từ phía hắn, mà hắn thật sự là rất muốn một cái Quỷ Dục Hấu để nghiên cứu kỳ độc, vì vậy đã đồng ý.
Thời gian qua đi, sáu ngày rất nhanh trôi qua.
Trong sáu ngày, mỗi ngày Hứa Thanh đi tới Bộ Hung ti điểm danh đều lưu ý về danh sách tội phạm truy nã, mật thám ở dưới yêu cầu của hắn, cũng tăng thêm chú ý ở phương diện này.
Chỉ là…
Bên trong Bộ Hung ti, người dùng cách này để được lợi không ít, bí mật giữ một phần lớn tình báo cho riêng phần mình, cho nên thỉnh thoảng Hứa Thanh nhận được tin tức, nhưng khi đi đến thường thường đều là vồ hụt. Việc này khiến cho Hứa Thanh phải cải biến phương pháp. Đồng thời, sau khi Hứa Thanh đến Bộ Hung ti, mấy ngày nay cũng có người mới đến đây.
Nhưng những người mới này hiển nhiên là có bối cảnh, không cùng một bộ phận với Hứa Thanh, sau khi đến không cần phải làm đội viên, mà trực tiếp được bổ nhiệm làm đội trưởng đội 3 bộ chữ Địa.
Vả lại người này giống như có một chút thủ đoạn, tiền nhiệm chưa tới hai ngày, hơn 20 đội viên dưới trướng đều trở nên rất dễ bảo.
Nhưng mà bốn bộ phận bắt hung đồ, bởi vì Ti trưởng phía trên khác nhau, ngoại trừ nhiệm vụ cỡ lớn cần phối hợp xuất kích ra, ngày bình thường phần lớn đều làm theo ý mình, thậm chí có khi còn xuất hiện xung đột.
Cho nên việc đội trưởng đội 3 bộ chữ Địa đổi mới, những bộ khác nghe một chút liền bỏ qua, căn bản sẽ không để trong lòng, duy chỉ có người đương nhiệm mới này là đưa tới một chút gợn sóng. Bởi vì…
Đội trưởng mới của đội 3 bộ chứ Địa không phải nhân tộc.
Hứa Thanh đã gặp một lần từ xa, liền lập tức nhận ra người đội trưởng đội 3 bộ chữ Địa này, chính là người thiếu niên dị tộc đi theo phía sau Tam điện hạ trở về mấy ngày trước. Hôm ấy thiếu niên dị tộc tận mắt thấy Tam điện hạ ôm hai người tỷ tỷ đồng tộc của mình, trong mắt lộ ra khinh thường, bị Hứa Thanh lưu ý đến.
Mà thân phận của người thiếu niên này cũng rất nhanh bị người có tâm ở trong Bộ Hung ti đào ra, Hứa Thanh nghe đội viên đội 6 nói, biết được đối phương là nhân ngư tộc.
Tuy nhân ngư tộc là dị tộc, nhưng là minh hữu với Thất Huyết Đồng, hai bên còn có rất nhiều giao dịch vãng lai với nhau, mà nghe nói vị này cũng có thân phận tôn quý ở trong nhân ngư tộc.
Sau khi được Tam điện hạ mang về, bởi vì có ý bái nhập Thất Huyết Đồng, cho nên Tam điện hạ an bài đưa đến Bộ Hung ti.
Về phần thân phận Tam điện hạ, Hứa Thanh cũng đó có suy đoán, cũng từng hỏi người bên ngoài, xác nhận suy nghĩ của mình. Phong chủ ngọn núi thứ bảy của Thất Huyết Đồng có ba vị đệ tử thân truyền, hai nam một nữ.
Ba người này, từng người đều như thái tử hay công chúa ở bên trong ngọn núi thứ bảy, chỉ nói câu đầu tiên liền có thể khiến cho vô số đệ tử ngọn núi thứ bảy cúi đầu, thậm chí ở bên trong toàn bộ Thất Huyết Đồng cũng đều như vậy. Thuộc về danh sách thân truyền của Thất Huyết Đồng.
Cũng bởi vì phong chủ của ngọn núi thứ bảy có tư chất kinh diễm tuyệt luân, danh khí truyền khắp toàn bộ Nam Hoàng Châu, chiến lực ngập trời, quyền thế cũng là như thế, cho nên thân là đệ tử thân truyền của lão ở bên trong danh sách của Thất Huyết Đồng cũng có địa vị cực cao.
Trong đó Đại điện hạ bế quan trùng kích bình cảnh quanh năm, nhiều năm không thấy người rồi, nhưng Hứa Thanh nghe đồng đội thảo luận nói, vị Đại điện hạ này cực kỳ thần bí, chiến lực cũng cực kỳ kinh khủng.
Khi Trúc Cơ kỳ đã có chiến lực vượt cảnh giới chém giết nhiều người cùng cảnh, vả lại còn có chiến tích máu tanh giết mấy cái tiểu dị tộc, phóng tầm mắt bên trong toàn bộ Thất Huyết Đồng, Đại điện hạ có bài danh thứ hai ở bên trong danh sách đệ tử thân truyền của các ngọn núi.
Trong lúc thảo luận, đội trường đội 6 vừa ăn táo vừa nói một câu trúng tim đen.
– Nói như vậy đi, người như thế này phần lớn đều không phải hạng người khát máu, nhưng mà tính cách có chỗ cực đoan, nếu bị sờ phải nghịch lân, tất nhiên sẽ đuổi cùng giết tận.
Hứa Thanh nghe được câu này, chấp nhận sâu sắc.
Về phần Nhị sư tỷ, trong lúc những người đồng đội nói, thần sắc từng người đều có chút sợ hãi, so với Đại điện hạ thần bí những năm này có rất ít người gặp được, thì người gặp được Nhị điện hạ lại quá nhiều.
Nàng ngày bình thường sẽ ở đi bộ tới bến cảng, tính cách cũng rất là cường thế, ra tay càng quả quyết, hành động vô cùng bá đạo, nhưng hết lần này tới lần khác lại có một thân quái lực, một khi nổi giận, ngay cả những trưởng lão của ngọn núi thứ bảy cũng đau đầu.
– Cái đó của nàng được gọi là bệnh, phải trị.
Đội trưởng ngồi một bên nhỏ giọng mở miệng.