Chương 226: Máu nhuộm đảo Hải Tích (1)

Máu nhuộm đảo Hải Tích (1)

Biển khơi vào ban đêm, phong vân biến hóa, thời tiết thâm sâu như là nước biển, không cách nào nắm bắt được.

Bốn phía trên bầu trời của đảo Hải Tích giờ phút này có bỗng tiếng lôi đình nổ vang, từng đạo tia chớp ẩn hiện. Bão tố, đã ập đến nơi này.

Trong khi những tia chớp này chiếu rọi vào hòn đảo, thì trên đỉnh dãy núi cao nhất của hòn đảo đang có một màn giết chóc điên cuồng. Ba phần bộ da hải tích có Thần Tính, giá trị của nó đủ để cho tất cả tán tu liều mạng.

Cùng với tiếng nổ vang của lôi đình, giờ phút này sát cơ đậm đặc trong ánh mắt Hứa Thanh cũng như muốn tràn ra, cả người hung hăng đâm vào trên thân thể của một tu sĩ Ly Đồ Giáo, trùng kích cực lớn khiến cho thân thể của đối phương bị đẩy lui ra.

Hứa Thanh bỏ qua phản kích đến từ người này, bỏ qua những cái pháp thuật đang rơi vào trên người, que sắt trong tay liên tiếp đâm 6 phát vào ngực, vào trung tâm trái tim của đối phương.

Mỗi một lần đâm đều khiến thân thể người tu sĩ Ly Đồ Giáo này run rẩy, cho đến trong nháy mắt tiếp theo, theo pháp thuật bốn phía ập đến, thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái bỗng nhiên tránh đi, thi thể vị tu sĩ Ly Đồ Giáo đã tử vong kia lập tức chia năm xẻ bảy dưới pháp thuật đánh tới.

Cùng lúc đó, trong nháy mắt khi Hứa Thanh rút lui tránh đi, bốn tên dị tộc của tổ chức Hải Quỷ dựa vào luyện thể cường hãn, chợt vọt tới rồi vây quanh, sau đó liều lĩnh đánh tới hắn.

Trong này cũng có đại hán có gương mặt dữ tợn trên ngực, hai tay gã bấm niệm pháp quyết hình thành một cái huyết cầu thật lớn, sau đó hóa thành con dơi bằng máu trực tiếp bay về phía Hứa Thanh, mở miệng lộ ra hàm răng sắc bén, hình như một khi bị nó cắn trúng, không chết cũng phải trọng thương.

Mắt thấy nguy cơ đã đến, Hứa Thanh phất tay dùng phù bảo hình thành lớp phòng hộ, ngạnh kháng con dơi bằng máu cùng mấy người tu sĩ Hải Quỷ ra tay, sau đó thân thể mượn lực rút lui, thẳng đến khi sau lưng giờ phút này vọt tới ba tên tu sĩ Ly Đồ Giáo. Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, trước hết giết Ly Đồ Giáo! Sở dĩ lựa chọn Ly Đồ Giáo, là bởi vì đối phương tạo cho hắn uy hiếp lớn nhất.

Ly Đồ Giáo luôn lạnh lùng đối với sinh mệnh, cái này không chỉ là nhằm vào người ngoài, mà đối với bản thân bọn họ cũng là như thế, điều này khiến cho lực chiến đấu của bọn họ rất mạnh.

Ngay khi Hứa Thanh rút lui, hắn đã bí mật mang theo biển lửa của Bạt, nhưng sắc mặt của ba tên tu sĩ Ly Đồ Giáo cũng không hề biến một chút nào, vẫn vọt tới như trước, muốn ngay lập tức va chạm với nhau, ý đồ đổi cái chết lấy tổn thương.

Từng tiếng oanh oanh oanh truyền ra, trong ba tu sĩ Ly Đồ Giáo này, ngực một người lõm xuống, nhưng vẫn ôm chặt phần eo Hứa Thanh, trán một người bị que sắt xuyên thấu, nhưng lại gắt gao giữ chặt que sắt, không cho Hứa Thanh cơ hội rút về.

Người cuối cùng, trong mắt lần đầu tiên lộ ra cảm xúc chấn động, đó là vẻ cuồng nhiệt.

– Ly Đồ!

Gã hô to một tiếng, trong nháy mắt thiêu đốt thân thể, hóa thành một đạo mâu lòe loẹt lóa mắt, bằng tốc độ kinh người lao thẳng đến Hứa Thanh.

Nháy mắt đã đến, mắt thấy sẽ đâm thẳng vào người Hứa Thanh. Hàn mang trong mắt Hứa Thanh hiện ra, linh hải hơn 90 trượng trong cơ thể ầm ầm bộc phát, huyễn hóa ra bên ngoài thân thể, bay về bát phương.

Hai thi thể tu sĩ tử vong của Ly Đồ Giáo ngay lập tức bị đụng vào, trực tiếp tan vỡ, tu sĩ ở bốn phía chạy tới cũng đều không thể tránh đi, bị đánh ra toàn diện. Mượn nhờ cơ hội này, thân thể Hứa Thanh bỗng nhiên tránh qua bên cạnh, ngọn mâu mang theo ánh sáng nóng rực và hủy diệt bay qua ngay trước ngực hắn.

Mặc dù không bị xuyên thấu, nhưng vẫn bị chạm vào một chút, quần áo vỡ vụn, máu thịt mơ hồ.

Hô hấp Hứa Thanh dồn dập, thân thể liên tục rút lui ra ngoài năm trượng, sau đó dừng lại, cả người giống như con mèo, chân phải hung hăng đạp mạnh vào trên mặt đất, như mũi tên rời cung, lần nữa lao ra. Nơi mặt đất còn hiện ra tàn ảnh, nhưng chân thân đã đến trước mặt tên tu sĩ khác của Ly Đồ Giáo rồi, trong mắt tên tu sĩ Ly Đồ Giáo này cũng tràn ra vẻ cuồng nhiệt.

– Ly Đồ!

Gã gầm nhẹ một tiếng, thân thể vào thời khắc này lại trực tiếp lựa chọn tự bạo.

Mà giờ khắc này, Ly Đồ Giáo còn lại ba người. Ba người này ngoại trừ vị chính giữa không nhúc nhích, hai vị khác giờ phút này đều nhanh chóng lao ra, bay thẳng đến phía Hứa Thanh.

Ánh mắt dưới áo bào của bọn họ đồng dạng là vẻ cuồng nhiệt, vậy mà vào thời khắc này, đều lựa chọn tự bạo.

Cùng lúc đó, đám tu sĩ bên Hải Quỷ nhìn thấy màn nãy cũng đỏ mắt, bây giờ chỉ còn lại mười một mười hai vị, lập tức liền riêng phần mình ra tay, triển khai đòn sát thủ, đồng thời còn có ba kiện phù bảo tạo thành sát cơ, trấn áp đánh về phía Hứa Thanh.

Không chỉ như thế, nguyên bản tán tu ngồi xem ở bốn phía còn có những người chạy đến từ dãy núi khác, trong mắt cũng đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt, nhao nhao tới gần, dĩ nhiên muốn ra tay.

Quang Âm Chi Ngoại

Quang Âm Chi Ngoại

Score 8.5
Status: Ongoing Author:
Bạn đang đọc truyện Quang Âm Chi Ngoại của tác giả Nhĩ Căn. Như vậy siêu việt sinh tử, đã vượt ra thiên địa, tại quang âm bên ngoài , chờ đợi chúng ta là cái gì? Tháng 3, đầu mùa xuân. Một góc phía đông Nam Hoàng Châu. Bầu trời là một mảnh nâu đen, hiện ra áp lực nặng nề, phảng phất có người vẫy mực nước lên giấy tuyên chỉ, mực ngâm hết bầu trời, nhuộm ra cả tầng mây.
Tầng mây nhìn như núi non trùng điệp, giao hòa lẫn nhau, phóng ra từng đạo tia chớp màu đỏ nương theo tiếng sấm ù ù ầm ầm. Tựa như thần linh gầm nhẹ, vang vọng ở nhân gian. Nước mưa huyết sắc, mang theo bi thương mà hạ xuống phàm trần. Đại địa mông lung, có một tòa phế tích thành trì, trầm mặc yên ắng dưới cơn mưa huyết sắc, không hề có sức sống.
Nội thành tường đổ, vạn vật khô bại, tùy ý có thể thấy được nhà cửa sụp xuống, cùng với vô số cỗ thi thể màu xanh đen, thịt nát bấy, tựa như lá mùa thu rơi rụng, im lặng mà tàn lụi. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nhất Niệm Vĩnh Hằng hay Thập Thế Ác Nữ của cùng tác giả.Ngày xưa là đầu đường náo nhiệt, bây giờ lại một mảnh đìu h

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset