Chương 308: Cầm đèn độc tu (1)

Cầm đèn độc tu (1)

Hứa Thanh phải cực kỳ cẩn thận để lựa chọn địa phương Trúc Cơ, phương diện hắn phải suy tính có rất nhiều, ví dụ như phải kiểm tra xem có người nào bí mật theo dõi hắn hay không, đồng thời lựa chọn nơi mà bốn phía không tồn tại thế lực nào cường đại. Còn có chính là phương diện linh năng, cái này cũng phải cân nhắc thật kỹ, linh năng không thể quá nồng, cũng không thể quá mức thưa thớt.

Mặt vị trí địa lý thì không thể tới gần cấm khu, cũng không thể tới gần thành trì, hoang dã là lựa chọn ưu tiên của hắn.

Nhưng tổng hợp những thứ bên trên lại thì địa phương có điều kiện phù hợp cũng không còn nhiều lắm.

Cuối cùng, hắn còn phải cân nhắc xem nơi mình lựa chọn dựa theo những yếu tố kia có thể đã từng cũng bị người khác lựa chọn qua hay chưa.

Tất cả những thứ này đều hiện ra ở trong đầu của hắn, hắn cũng đã nghĩ tới thần miếu ở cấm khu doanh địa thập hoang giả, nhưng bốn phía trong này quá nguy hiểm, còn có tiếng ca quỷ dị kia cũng làm cho Hứa Thanh do dự, cuối cùng hắn vẫn là bỏ qua lựa chọn này.

Giờ phút này, theo truyền tống trận rời đi, nơi đầu tiên hắn đi là một phân thành của Tử Thổ dựa vào gần Thất Huyết Đồng, nơi đây nằm trong khu vực nội địa của nhân tộc ở Nam Hoàng Châu, rất ít cấm khu, đồng thời tính an toàn cũng tương đối cao hơn một chút.

Nhưng mà đồng dạng, người ở nơi này cũng càng hỗn tạp hơn địa phương khác nhiều.

Giờ phút này theo tia sáng trong truyền tống trận tan biến, Hứa Thanh đi ra khỏi trận pháp, hắn cũng không lập tức rời khỏi thành trì mà tìm một khách sạn, cảnh giác quan sát và nghỉ ngơi một đêm, sau đó mới lấy phù bảo cải biến bộ dáng tiếp tục truyền tống rời khỏi.

Cứ như vậy, hắn liên tiếp truyền tống bảy tám lần trong vòng nửa tháng, mỗi lần đều biến hóa thành một bộ dạng khác biệt, đại khái đã đi qua khắp các khu vực ở Nam Hoàng Châu một lần, sau khi xác thực chắc chắn là không có người nào đi theo phía sau mình, Hứa Thanh liền thở dài một hơi từ đáy lòng.

Đồng thời trong nửa tháng này thì thương thế của hắn cũng đã khôi phục được bảy tám phần, bây giờ phương diện chiến lực của hắn đã không kém bao nhiêu so với lúc ở trên Nhân Ngư Đảo.

Mà thương thế khôi phục cũng khiến cho Hứa Thanh sau khi truyền tống bắt đầu đi ra bên ngoài thành trì, đi vào hoang dã tìm kiếm nơi thích hợp để Trúc Cơ.

Cho đến khi Hứa Thanh lại tìm thêm nửa tháng, rốt cuộc hắn đã tìm được một vị trí. Nơi đây thuộc về khu vực phía Đông Nam của Nam Hoàng Châu, là một vùng núi. Nơi đây có rất nhiều dãy núi, mà giữa hai ngọn núi thường thường đều có rừng rậm, nhưng không phải là cấm khu mà như một khu rừng rậm thông thường, chỉ là tồn tại rất nhiều chướng khí và bùn lầy mà thôi.

Điều này cũng khiến cho gần đây có rất ít thành trì, từ thành trì muốn đi tới đây cũng phải mất lộ trình bảy tám ngày. Dị chất cũng không phải rất đậm, nhưng linh năng cũng tương tự như thế, cho nên ở đây cũng không có thế lực lớn nào chiếm đóng cả, nhưng đối với Hứa Thanh mà nói, mặc dù tổng thể nơi này không phải đặc biệt phù hợp với yêu cầu, nhưng sau khi hắn xem xét nhiều địa phương, vẫn cảm thấy nơi đây cũng khá thích hợp.

Hắn lựa chọn nơi không phải vì dãy núi, mà là vì khu rừng rậm ở giữa hai ngọn núi. Dựa theo kinh nghiệm từng vào trong rừng rậm, Hứa Thanh tìm một vị trí sau đó bắt đầu đào hầm.

Dưới mặt bùn là đất xốp nên không dễ đào móc thành động, nhưng Hứa Thanh có Hóa Hải Kinh, hắn rút ra hơn phân nửa lượng nước ở phạm vi này, cuối cùng vẫn có thể đào thành một cái động ở sâu trong lòng đất.

Vị trí cửa vào đã bị hắn che lấp, Hứa Thanh lại hạ xuống đủ loại phấn độc ở bốn phía, cuối cùng khoanh chân ngồi trong động quật, sau khi cảm thụ bốn phía một hồi, hắn lấy ra năm bộ trận pháp trùm lên nhau, mở ra toàn bộ.

Đồng thời còn xuất ra một bộ trận pháp che lấp khí tức và chấn động, sau khi để linh thạch vào liền bày ra, làm xong những thứ này thì Hứa Thanh liền khoanh chân ngồi trong động quật, thở ra một hơi thật sâu.

Một cảm giác an toàn từ rất lâu mới có nổi lên trong lòng của hắn.

– Trúc Cơ ở ngay chỗ này.

Hứa Thanh cúi đầu nhìn túi trữ vật của mình, hắn đã mua số lượng thức ăn khá lớn với đủ loại món ăn khác nhau từ những thành trì khác biệt, những thức ăn này đầy đủ để sinh tồn ở nơi này nửa năm.

Hắn không biết lần này mình Trúc Cơ cần phải mất thời gian bao lâu, nhưng Hứa Thanh đã chuẩn bị kế hoạch xong xuôi hết rồi, từ giờ trở đi hắn quyết định không ra ngoài nữa, cũng sẽ không suy nghĩ về bất cứ chuyện gì bên ngoài nữa.

Hắn muốn dùng toàn bộ thân xác và tinh thần để đắm chìm vào bên trong việc đột phá.

Nhưng mà trước khi tu hành, Hứa Thanh cảm thấy mình cần phải xử lý trước hai chuyện.

Vì vậy hắn lấy ra que sắt màu đen, tay trái bấm niệm pháp quyết, linh năng lập tức tràn vào bên trong, hướng về phía lão tổ Kim Cương Tông đang ngủ say, hung hăng trấn áp một chút, tiếng kêu thảm thiết lập tức từ bên trong que sắt truyền ra.

– Chủ tử, xảy ra chuyện gì vậy.

– Ta sai rồi, ta sai rồi, đừng giết ta.

– Ngài hãy nói cho ta biết ta sai ở đâu, để ta sửa đổi đi mà!

Hứa Thanh không thèm để ý mà vẫn tiếp tục trấn áp, cho đến khi lão tổ Kim Cương Tông không ngừng suy yếu đến cực hạn, cuối cùng là hôn mê, lúc này Hứa Thanh mới dừng tay.

Hắn lo lắng lúc mình đang đột phá thì lão tổ Kim Cương Tông sẽ đi ra ngoài quấy nhiễu, bây giờ lão đã suy yếu đến trình độ như vậy, Hứa Thanh cảm thấy không còn vấn đề nữa rồi.

Sau đó hắn bấm niệm pháp quyết, dùng một tầng rồi lại một tầng linh năng để phong ấn, cho đến khi đáy lòng cảm thấy ổn rồi mới thu hồi lại.

Cùng lúc đó, theo cử động lần này của hắn, cái bóng ở một bên hiển nhiên là thấy toàn bộ, vì vậy nó cũng tự mình biết rõ, điên cuồng run rẩy.

Hứa Thanh mặt không cảm xúc cúi đầu nhìn cái bóng.

Cái bóng càng lúc càng run rẩy kịch liệt, cuối cùng dưới ánh mắt của Hứa Thanh, nó đột nhiên đã tự mình bắt đầu xé rách, tựa như tự mình hại mình, khiến cho bản thân nứt ra mấy đạo khe hở.

– Chưa đủ.

Giọng nói của Hứa Thanh không có một tia gợn sóng, hóa lực lượng của thủy tinh màu tím trong cơ thể hóa thành lực lượng trấn áp, lập tức oanh oanh hạ xuống, khiến cho cái bóng càng ngày càng ảm đạm, cho đến khi tới trình độ gần như hoàn toàn tan vỡ, Hứa Thanh mới ngừng lại, chậm rãi nói một câu.

– Nếu như ta Trúc Cơ thất bại, trước khi chết ta cũng sẽ trấn chết ngươi trước!

Nói xong, Hứa Thanh không thèm để ý tới cái bóng nữa, giờ phút này khi hai đại tai hoạ ngầm trong cơ thể đã trở nên suy yếu, đáy lòng của hắn cũng đã hoàn toàn yên tâm, lấy ra Linh Tức Đăng từ trên người, bắt đầu đốt nó lên.

Quang Âm Chi Ngoại

Quang Âm Chi Ngoại

Score 8.5
Status: Ongoing Author:
Bạn đang đọc truyện Quang Âm Chi Ngoại của tác giả Nhĩ Căn. Như vậy siêu việt sinh tử, đã vượt ra thiên địa, tại quang âm bên ngoài , chờ đợi chúng ta là cái gì? Tháng 3, đầu mùa xuân. Một góc phía đông Nam Hoàng Châu. Bầu trời là một mảnh nâu đen, hiện ra áp lực nặng nề, phảng phất có người vẫy mực nước lên giấy tuyên chỉ, mực ngâm hết bầu trời, nhuộm ra cả tầng mây.
Tầng mây nhìn như núi non trùng điệp, giao hòa lẫn nhau, phóng ra từng đạo tia chớp màu đỏ nương theo tiếng sấm ù ù ầm ầm. Tựa như thần linh gầm nhẹ, vang vọng ở nhân gian. Nước mưa huyết sắc, mang theo bi thương mà hạ xuống phàm trần. Đại địa mông lung, có một tòa phế tích thành trì, trầm mặc yên ắng dưới cơn mưa huyết sắc, không hề có sức sống.
Nội thành tường đổ, vạn vật khô bại, tùy ý có thể thấy được nhà cửa sụp xuống, cùng với vô số cỗ thi thể màu xanh đen, thịt nát bấy, tựa như lá mùa thu rơi rụng, im lặng mà tàn lụi. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nhất Niệm Vĩnh Hằng hay Thập Thế Ác Nữ của cùng tác giả.Ngày xưa là đầu đường náo nhiệt, bây giờ lại một mảnh đìu h

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset