Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cây quạt đi tới bên cạnh Càn Kính:
– Ngươi xem các ngươi một chút đi. Nếu như vừa tới liền nói ra điều kiện như vậy, quan hệ giữa mọi người sẽ hòa hợp tới mức nào? Các ngươi sống đến từng này tuổi, còn không biết lần đầu tiên nói chuyện là thành ý, lần thứ hai nói nói chính là làm ăn sao? Thành ý hữu tình, sinh ý… Ha hả…
Tiếng cười của Mộc Nột Chân Sách tràn ngập cảm giác lỗ mãng. Hai lão già Chiến Đường nhìn nhau cười khổ. Thật ra bọn họ sớm biết rất có thể sẽ là kết quả như vậy. Nhưng thân là người của Chiến Đường, bọn họ chung quy vẫn hy vọng có thể lưu lại cho Chiến Đường mấy phần mặt mũi.
– Được! Ta thay Càn Kình đáp ứng.
Mộc Nột Chân Sách tự mình kéo một cái ghế ra nói:
– Các loại công việc thủ tục giao nhận này, tìm La Thanh Thanh là được rồi. Nàng là lão bà của Càn Kình. Về phương diện này nàng có kinh nghiệm và thiên phú hơn. Nếu như ngươi giao cho Càn Kình, sợ rằng sẽ mất một khoảng thời gian chuyển giao.
Càn Kình ngoại trừ cười khổ vẫn là cười khổ. Tuy rằng mình không phải là người có khiếu làm ăn, nhưng cũng không thái quá đến mức như vậy chứ?
Hai lão già Chiến Đường hiếu kỳ nhìn về phía Càn Kình, dùng ánh mắt nghi ngờ dò hỏi. Mộc Nột Chân Sách thật sự có thể làm chủ thay Càn Kình như lời hắn đã nói sao?
Chuyện Chiến Đường không thể là chuyện nhỏ như vậy. Tuy rằng mức độ quan trọng của nó không thể so sánh với việc giao nhận vị trí hoàng đế, nhưng mỗi một lần nó biến động, không chỉ hoàng tộc hoàng triều Chân Sách sẽ rất chú ý, mà cho dù là bên Ma tộc đều sẽ chăm chú để ý tới biến hóa của người nắm quyền lãnh đạo Chiến Đường.
– Lời của hắn, chính là lời của ta.
Càn Kình không để ý nhún vai. Mọi người ngay cả tính mạng còn có thể giao cho nhau. Chút chuyện nhỏ này còn có gì không thể giao?
Trong ánh mắt hai lão già Chiến Đường lóe lên vẻ kinh ngạc, sau đó lại dâng lên vẻ ước ao. Ngoại trừ ước ao vẫn là ước ao. Chỉ có những người đã từng thật sự là sinh tử chi giao, chỉ có người thật sự trải qua vô số lần sống trên ở trên chiến trường, mới biết được đây là quan hệ và tình nghĩa đáng quý tới mức nào.
Trên khóe môi các chiến sĩ trẻ tuổi của Chiến Đường đều lộ vẻ cười nhạt. Loại tình huống như vậy, bất kỳ ai cũng sẽ đáp ứng. Càn Kình chẳng qua là tìm bậc thang tiếp theo mà thôi. Về phần thật sự làm chủ thay đối phương sao? Đùa gì thế? Càn Kình dám để cho người vừa nói chuyện kia trực tiếp trở thành người lãnh đạo mới của Chiến Đường?
– Cuồng Ca, chuyện tiếp nhận vẫn nhờ thế gia Phần Đồ các ngươi.
Càn Kình quay đầu nhìn Phần Đồ Cuồng Ca đang trầm mặc:
– Thanh Thanh buôn bán còn tạm được, nhưng chuyện quản lý Chiến Đường khẳng định làm không tốt. Ta cũng không có khả năng thật sự đi quản lý Chiến Đường, nhưng chung quy phải có người đi chỉnh đốn lại một chút. Thế gia Phần Đồ đã tồn tại vô số năm. Ta nghĩ để thế gia Phần Đồ đến tiếp nhận Chiến Đường chắc không quá khó chứ?
– Tiếp nhận Chiến Đường sao?
Hai lão già Chiến Đường bỗng nhiên đứng dậy. Cả hai không thể tin được nhìn Càn Kình. Trong ánh mắt bọn họ chớp động lóe lên vẻ đau thương và khổ sở nói không nên lời. Nếu như để thế gia Phần Đồ tới tiếp nhận Chiến Đường, như vậy Chiến Đường thật sự không tồn tại nữa!
– Có vấn đề gì không?
Thái độ của Càn Kình trước sau vẫn duy trì sự bình tĩnh:
– Ta không phải là người lãnh đạo Chiến Đường sao?
Trong lòng hai lão già thầm phát ra một tiếng thở dài bất lực, cả người giống như suy sụp ngồi ở trên ghế, đờ đẫn nhìn trần nhà, khóe môi trừ cay đắng vẫn là cay đắng nói không nên lời.
Mấy trăm năm qua, Chiến Đường quả thực càng ngày càng yếu. Mấy chục năm trước khó khăn lắm mới xuất hiện Chiến Đường Tam Kiệt, nhưng bởi vì một chuyện lại trở nên trầm luân đi dưới.
Nếu chỉ như vậy, Chiến Đường vẫn có thể tiếp tục duy trì. Dù sao danh tiếng Chiến Đường vẫn vô cùng cường đại.
Nhưng thời điểm này lại xuất hiện một chiến sĩ bình thường tên là Càn Kình. Hắn giống như sao chổi nhanh chóng quật khởi, rất nhanh trở thành người lãnh đạo vài thế lực lớn, đồng thời nói cho mọi người biết, hắn là một chiến sĩ bình thường, hơn nữa còn là một chiến sĩ bình thường vô cùng cường đại.
Tên chiến sĩ bình thường này xuất hiện, lại lập tức hoàn toàn tương phản cùng với sách lược phát triển của Chiến Đường, dẫn tới Chiến Đường có suy nghĩ muốn loại bỏ hắn.
Đây cũng là điều bất đắc dĩ của Chiến Đường! Chiến sĩ bình thường vẫn có rất nhiều người muốn khiêu chiến chiến sĩ huyết mạch. Nhưng con đường của Chiến Đường đã bắt đầu thay đổi. Nếu như để mặc Càn Kình tồn tại, như vậy danh tiếng của Chiến Đường cũng sẽ bị hoàn toàn xoá sạch.
Hồn Binh nhập thánh, càng trở thành cọng rơm cuối cùng ép vỡ Chiến Đường.
Càn Kình có thể rèn Hồn Binh nhập thánh. Đối với hoàng triều Chân Sách cũng vậy, Ma tộc cũng vậy, cả Man tộc cũng vậy, Càn Kình đều tuyên bố sẽ lấy thân phận chiến sĩ bình thường đi khiêu chiến với chiến sĩ huyết mạch.
Kể từ đó, những chiến sĩ bình thường theo Càn Kình nhất định sẽ lại xuất hiện chiến sĩ mới nhập thánh. Cho tạo ra hy vọng cho nhiều chiến sĩ bình thường, đến lúc đó đối với Chiến Đường chính là đả kích trí mạng.
Giết chết, ở dưới tình huống đó gần như đây là lựa chọn duy nhất.
Nhưng kết quả của sự lựa chọn này lại vô cùng tàn khốc!
Càn Kình còn sống, hơn nữa càng cường đại mạnh mẽ hơn so với trước đây, danh tiếng cũng đồng thời không ngừng tăng lên.
Ngay ngày hôm qua, Càn Kình ở trong cuộc thi đấu thần rèn ở Thần Đô… Tự tay rèn Hồn Binh áp đảo đệ nhất rèn đại sư hiện nay, một đòn khiến Kim Trạch Thiên Lục đã nhập thánh phải kinh sợ thối lui đồng thời thương tổn.
Dưới tình huống như vậy, Chiến Đường chỉ có hai con đường, một là hoàn toàn hủy diệt, bị Càn Kình quật khởi hủy diệt.
Một con đường khác, là trở thành thế lực của Càn Kình… Chí ít như vậy Chiến Đường còn có một hình thái tồn tại khác.
Ba chiến sĩ Chiến Đường trẻ tuổi đều ngây dại. Chỉ như vậy thôi sao? Đơn giản vậy thôi sao? Thế lực khổng lồ như Chiến Đường, qua tay đưa cho thế gia Phần Đồ? Càn Kình này bị điên rồi sao?
– Được. Để ta quay về đánh tiếng với người nhà.
Thái độ của Phần Đồ Cuồng Ca vẫn duy trì sự thản nhiên, giống như vừa nãy Càn Kình và hắn nói không phải là tiếp nhận một thế lực cường đại, mà giống như Càn Kình vừa nói đưa cho hắn một đồng vậy.
Vẻ mặt hai lão già Chiến Đường càng lúc càng tối sầm lại. Từ một người bằng hữu bên cạnh có thể nhìn ra được tình huống hiện tại.
Phần Đồ Cuồng Ca là một chiến sĩ ra đời từ thế gia quân sự điển hình. Hắn hiểu rõ hơn so với bất luận người nào, Chiến Đường đối với thế gia Phần Đồ có tác dụng như thế nào.
Nhưng chính là người xuất thân từ một gia tộc như vậy, không ngờ tiếp thu một thế lức lớn như Chiến Đường, cũng không có bất kỳ phản ứng khác thường nào?
Vẻ mặt hai lão già Chiến Đường đang ảm đạm, càng cảm thấy vô cùng bất lực. Càn Kình còn đáng sợ hơn khó có thể đối phó hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ…