Bên ngoài không có Hỏa Diễm Hồ, hơn nữa còn chưa tìm được cách thu thập toàn bộ khoáng mạch đấu thạch, chưa tìm được phương pháp an toàn để đi ra.
Trên đời này, vĩnh viễn không thiếu người liều mạng tìm phú quý. Tiêu Trường Lôi Minh có thể liều chết tiến vào sơn cốc Tứ Quý tìm kiếm khoáng mạch đấu thạch, như vậy không ai có thể bảo đảm sau khi tuyết đọng bịt kín sơn cốc Tứ Quý tuyết đọng tan ra, sẽ không có người thứ hai như Tiêu Trường Lôi Minh.
Biện pháp tốt nhất chính là mang toàn bộ đấu thạch đi! Nhưng nếu muốn mang đi tất cả đấu thạch trong một khoáng mạch đấu thạch, như vậy chò dù là toàn bộ đấu thạch của một khoáng mạch đấu thạch rất nh, cũng không phải là điều dễ dàng.
– Nếu như tìm được đại ma pháp sư đáng tin cậy…
Càn Kình leo lên bờ, vừa mặc y phục, vừa hâm mộ dụng cụ không gian trữ vật trong truyền thuyết. Cái này không thuộc về phạm trù ma chú sư, mà là đại ma pháp sư thông qua bí pháp ma lực đặc biệt và một loại chất môi giới không người nào biết, chế tạo ra không gian nhỏ, có thể chứa đựng những vật phẩm nhất định.
– Ma pháp…
Càn Kình mặc quần áo xong, khẽ thở dài một tiếng. Con cháu Càn gia gần như đều có tinh thần lực nhất định, nhưng mình lại không có cách nào ngưng tụ ra một chút tinh thần lực nào. Chuyện không gian trữ vật ma pháp này cũng chỉ có thể suy nghĩ mà thôi.
– Trước đi cứ đi xem khoáng mạch đấu thạch mới là thật.
Thân ảnh Càn Kình biến mất ở trong sương mù:
– Hiện tại đã là Hàng Ma tam chiến đỉnh phong, mới có thể dựa vào sức mạnh và đấu khí lực bạo phát, đẩy ra tảng đá lớn kia?
– Đại ma pháp sư?
Lão nhân ở trong sương mù cẩn thận trồng cây Ma Đồng Luyện, quay đầu lại nhìn theo hướng Càn Kình biến mất, khóe môi cong lên, lộ ra nụ cười hiền từ của một vị trưởng bối:
– Ngươi nghĩ rằng ta bảo ngươi cướp cây Ma Đồng Luyện này về chỉ để cảnh cáo ngươi thôi sao?
Lão nhân nhẹ nhàng đùa quả giống như thủy tinh trên cây Ma Đồng Luyện kia, lẩm bẩm:
– Đợi được tuyết tan, là lúc ngươi phải rời đi, thứ này cũng có thể chín. Cho ngươi thêm một thứ tốt. Chỉ có điều ngươi có thể nuốt nó vào hay không, cái này khó nói được. Hàng Ma cửu chiến cũng nuốt không nổi quả này, để hình thành đấu giới.
Ầm ầm ầm…
Đá lớn và mặt đất ma sát, phát ra từng tiếng nổ vang. Mặt đất cũng khẽ run rẩy.
Càn Kình hoạt động cánh tay có chút ê ẩm, nhìn cửa động tối đen dưới chân, lộ ra nụ cười vui mừng. Đấu khí lực Hàng Ma tam chiến bạo phát lại thêm man lực, quả nhiên đẩy được tảng đá lớn che lấp khoáng mạch đấu thạch này.
Càn Kình mượn ánh sáng của mặt trời chiếu xuống tiến vào trong động. Hắn phát hiện động này không sâu lắm, chỉ khoảng hai ba thước. Bên trong là một không gian tương đối trống trải.
Càn Kình không vội vàng lập tức nhảy vào trong động, mà quan sát cảnh tượng xung quanh. Sau đó, hắn lại đẩy tảng đá lớn cách xa miệng động một chút.
Nhảy vào trong động không thể là chuyện đùa. Nếu có ai đó ở phía trên di chuyển tảng đá chặn lại cửa động, Càn Kình cũng không có sức đứng đẩy nó từ phía dưới.
Trong động âm u, trên tường đá mơ hồ có thể thấy được chút dấu vết của đấu thạch. Càn Kình tiến lên nhẹ nhàng vuốt ve lớp đá trên vách khoáng mạch. Trảo Mã Đao giơ lên chém xuống lớp đá trên vách. Trong bóng tối nhất thời liên tiếp bắn ra những tia lửa nhỏ, còn có tiếng kim loại và đá ma sát không ngừng vang vọng.
Càn Kình khom lưng nhặt hòn đá trên đất lên, mượn tia sáng cẩn thận quan sát mấy hòn đá bị chém xuống, thậm chí đặt ở trước mũi dùng sức ngửi một cái.
– Đây là…?
Trong hang động lờ mờ, trong mắt Càn Kình lộ ra một sự kinh ngạc, giống như kim loại va chạm phát ra tia lửa:
– Đây là… Khoáng thạch sắt?
Đây là một khoáng mạch trộn lẫn giữa khoáng thạch sắt và đá?
Càn Kình có chút không tin nổi trước phát hiện của mình. Nhưng những hòn đá bị chém xuống, cũng quả thực giống như mô tả về khoáng thạch sắt được ghi trong quyển thuật tìm quặng của Bố Lai Khắc. Cảnh tượng xung quanh đây cũng đặc biệt phù hợp với miêu tả trong sách. Chỉ có điều trước đây hắn quá chuyên tâm vào chuyện khoáng mạch đấu thạch, không ngờ bỏ quên kiến thức đã từng học qua về thuật tìm quặng.
Hai tay Càn Kình liên tục kìm kiếm phái trên tường đác, vẻ mặt càng lúc càng vui mừng, không kìm chế nổi lẩm bẩm:
– Không sai! Không sai! Ở đây đúng là một mỏ quặng sắt!
Mấy ngày nay hắn luôn đau đầu về vấn đề tìm kiếm nguyên liệu rèn cung, mũi tên, và phi đao. Sau khi tiến vào trong khoáng mạch đấu thạch này, phát hiện trong lúc vô tình đã hoàn toàn giải quyết được vấn đề.
– Tảng đá này!
Càn Kình dùng sức vỗ đầu mình, cũng không đoái hoài tới việc tìm kiếm đấu thạch và quặng sắt trong mỏ quặng, dùng cả tay và chân bò ra ngoài động nhìn rừng đá thường đi qua, tỉ mỉ quan sát tình hình xung quanh,
Căn cứ vào lời giới thiệu trong quyển sách thuật tìm quặng, mỏ hóa quặng sắt có quy luật nhất định. Tại các thời kỳ khác nhau, vị trí khác nhau, dưới điều kiện ở cùng một loại địa chất, có thể hình thành loại quặng sắt giống nhau. Thời kì địa chất và cấu tạo vận động khác nhau, sẽ sinh ra các loại quặng sắt khác nhau.
Nếu không phải phát hiện ra trong hang có quặng sắt nên tỉ mỉ tìm hiểu, sợ rằng Càn Kình rất khó phát hiện ra địa hình nơi này có phần tương tự với một loại địa hình đã được ghi lại trong thuật tìm quặng: địa hình hỏa sơn cổ nguyên cổ đại!
Theo thời gian trôi qua, những ngọn núi lửa này trải qua địa chấn hoặc do các nguyên nhân khác đã biến hóa, sớm không nhìn ra được hình dạng núi lửa ban đầu, nhưng chung quy mặt đất vẫn lưu lại dấu vết đã từng phát sinh ở đây. Nếu không phải là nhân sĩ chuyên nghiệp cố tình tìm kiếm, cũng rất khó phát hiện ra chuyện này.
Núi lửa không còn, nhưng vết tích trước đó vẫn đứng vững ở chỗ này.
Càn Kình nhìn từng tảng đá lớn nặng nề trước mắt, chỉ có thể cười khổ. Trước đây tại sao mình lại không cẩn thận quan sát một chút? Nơi này có vài tảng đá lớn quả thực hoàn toàn không nhận ra, nhưng còn có một phần những tảng đá nếu tỉ mỉ quan sát, sẽ phát hiện ra sự khác biệt với loại đá Áo Khắc Lạp như lời lão nhân nói.
Rừng đá này có hai loại đá tạo thành rừng đá. Trừ loại đá Áo Khắc Lạp như lão nhân nói ra, còn có một loạt đá khác thoạt nhìn rất giống với đá Áo Khắc Lạp, kỳ thực bản chất căn bản chính là nham thạch núi lửa! Bên trong chứa số lượng lớn quặng sắt đồng Hồng Sơn, cho nên mới khiến tảng đá trở nên nặng khác thường như vậy.
Căn cứ ghi chép trong thuật tìm quặng, chỉ riêng quặng sắt đã có hơn ba trăm loại, trong đó thường gặp nhất là khoảng một trăm bảy mươi loại. Chủ yếu nhất, cũng thường thấy nhất là hạt quặng sắt và viên quặng sắt còn có cả quặng sắt.
Mỏ sắt đồng Hồng Sơn là một trong một trăm bảy mươi loại quặng sắt thường gặp, hơn nữa cũng không nằm sâu dưới đất, mà dựng đứng trên mặt đất lẫn ở trong rừng đá. Nếu không phải Càn Kình thông qua địa thế xung quanh quan sát, cũng không dám xác định trăm phần trăm đây là tảng đá có chứa số lượng lớn quặng sắt đồng Hồng Sơn.