Chương 271: Đấu thân thứ hai

Đấu thân thứ hai

Một trăm lẻ tám đấu khiếu, khi hắn ngồi khoanh chân cần tròn hai phút mới có thể hoàn thành. Nhưng hiện tại chỉ cần một phút! Trong lúc chiến đấu chỉ có thể thắng không thể bại, dưới tình trạng tinh thần khẩn trương, thời gian tốc độ đấu khiếu quay rút ngắn phân nửa!

Trong lòng Càn Kình nhất thời cảm thấy hăng hái. Cho dù lần này hắn thật sự chiến bại thì đã làm sao? Lần này tiến vào phòng đấu khí, hắn đã có được thu hoạch rất lớn! Cho dù hắn không học được đấu kỹ thì thế nào? Phương thức di chuyển của đấu kỹ Nộ Liên, chí ít bản thân hắn đã có thể bắt chước được.

Càn Kình số 2 đồng thời hoàn thành đấu khiếu bạo phát. Lực thắt lưng theo hai chân đạp xuống đất. Hai cánh tay hắn giấu ở phía lưng giống như hai con rắn độc trốn ở trong hang, có thể lao ra cắn một đòn trí mạng vào bất cứ lúc nào.

– Liều mạng!

Đấu khí của Càn Kình rót vào hai chân. Cơ bắp co giật mãnh giống như phát điên, nhưng còn co giật mạnh hơn gấp trăm lần. Đau đớn mãnh liệt giống như có người sử dụng hai tay, muốn xé toạc cơ bắp ở hai chân ra. Trong nháy mắt, cơn đau lan ra khắp toàn thân. Ván gỗ dưới chân nát vụn, lún sâu xuống!

Mục tiêu trong mắt Càn Kình số 2 chợt biến mất. Thân thể Càn Kình đã xuất hiện ở bên cạnh Càn Kình số 2, nắm đấm hóa thành một cái búa rèn sắt, lướt qua không khí, rơi về phía đầu Càn Kình số 2.

– Vạn Ảnh! Búa thứ nhất của mười tám búa thăng phong!

Ân Lạp Khắc bỗng nhiên đứng lên, hai mắt kinh ngạc lóe sáng. Càn Kình số 2 không thể tránh kịp, phần lưng gãy ngang!

Mắt Càn Kình bắn ra tinh quang sắc bén chưa từng thấy. Càn Kình số 2 làm một chuyện mình tuyệt đối không làm được. Nửa người trên của hắn từ phần eo trở xuống, trực tiếp xoay đến một trăm tám mươi độ! Ngực và mông biến thành một mặt phẳng! Hai cánh tay giơ lên thật cao!

Ầm!

Ầm!

Cho tới bây giờ búa thứ nhất của mười tám búa thăng phong đều vẽ ra một đường cong quỷ dị, gần như không để ý tới phòng ngự của bất kỳ kẻ địch nào, lần đầu tiên đập vào cánh tay vừa giơ lên của Càn Kình số 2, cũng không đập trúng đầu hắn. Đấu khí thật lớn bạo phát, cộng thêm tác dụng quái lực của búa thứ nhất trong mười tám búa thăng phong, khiến hai đầu gối Càn Kình số 2 khuỵu xuống, đập mạnh vào ván gỗ, khiến mấy mảnh ván gỗ vỡ nát.

– Đây là Vạn Ảnh? Cả mười tám búa thăng phong nữa? Chẳng lẽ ngươi chính là đồ đệ của lão thợ rèn sao?

Ân Lạp Khắc kinh ngạc nhìn Càn Kình:

– Ngươi còn có loại năng lực như vậy sao?

Phụt!

Càn Kình số 2 trúng phải một quyền của Càn Kình, đột nhiên biến mất, hóa thành một luồng khí lưu mà mắt thường có thể thấy được, bay về phía Ân Lạp Khắc. Chỉ trong phút chốc, luồng khí lưu kia tiến vào trong cơ thể hắn.

– Cái này…

Càn Kình nhíu mày, thần sắc trở nên vô cùng ngưng trọng. Hắn nhìn chằm chằm vào Ân Lạp Khắc:

– Chẳng lẽ đây chính là… đấu thân thứ hai?

– Ngươi còn biết về đấu thân thứ hai sao?

Ân Lạp Khắc tặc lưỡi vài tiếng, liên tục gật đầu, trong mắt hắn lộ ra chút tiếu ý:

– Không trách được lão thợ rèn kia lại nguyện ý dạy Vạn Ảnh và Mười tám búa thăng phong cho ngươi.

– Thật sự là đấu thân thứ hai sao?

Càn Kình lại quan sát Ân Lạp Khắc. Cho tới bây giờ, hắn chỉ mới được đọc về đấu thân thứ hai thông qua các bút ký của những chiến sĩ cường đại để lại. Nhưng hắn không ngờ được, hiện tại hắn lại chính mắt nhìn thấy đấu thân thứ hai! Nghe đồn, khi đấu khí đạt được tới một mức độ nào đó, có thể ngưng tụ đấu khí thành hình dáng con người. Trừ phi chiến sĩ cường đại có cảnh giới như nhau mới có thể phân biệt ra được đâu là thật, đâu là giả, gần như không có người nào có thể phân biệt ra được đâu là hình người do đấu khí tạo thành, và đâu là người thật.

Chỉ có điều, cần phải tập luyện đấu thân thứ hai này như thế nào? Lại cần tới điều kiện gì?

Càn Kình đã đọc qua rất nhiều sách, nhưng trước sau hắn vẫn không tìm được một chút đầu mối nào về điều này. Bất kỳ cường giả nào, trong bút ký khi nói về phương diện này đều ghi rất mơ hồ, chưa bao giờ trực tiếp giải thích rõ ràng. Nếu không phải chính mắt hắn nhìn thấy Ân Lạp Khắc biến Càn Kình số 2 thành đấu khí thu hồi vào trong cơ thể, hắn căn bản không ngờ được đối thủ mà mình đã đánh nửa ngày lại là một đấu thân thứ hai.

– Bị đánh bại bởi lão thợ rèn…

Ân Lạp Khắc phất tay một cái cười nói:

– Ta cũng không mất mặt! Chỉ có điều ta thật sự không ngờ ngươi đã học được Vạn Ảnh. Kỳ thực cho dù biết điều đó, chỉ sợ ta vẫn sẽ thất bại. Vừa rồi, ngươi sử dụng Vạn Ảnh một cách vô cùng liều mạng. Vận dụng biên độ Vạn Ảnh đạt tới mức độ bình thường ngươi căn bản không cách nào luyện thành được?

Càn Kình cúi đầu nhìn hai chân mình hiện tại đã hoàn toàn không thể khống chế được nữa, đang không ngừng run rẩy. Hắn thoáng cười khổ. Nếu như không phải có thể vượt qua giới hạn khống chế lớn nhất, mình làm sao có thể đánh thắng được chính mình? Nếu như không phải vượt qua giới hạn bạo phát, mình làm sao có thể đánh khiến đối thủ quỳ trên mặt đất, không thuận theo, một cước đá bay đối thủ cướp đoạt sự thắng lợi toàn diện? Nguyên nhân căn bản còn không phải nhờ hai chân mình không chịu sự khống chế của chính mình sao?

– Tiểu tử, ngươi đã qua cửa kiểm tra này.

Ân Lạp Khắc ngồi trở lại phía dưới chữ Đấu, nhìn về phí Càn Kình, ngoắc tay ý bảo hắn tiến lên nói:

– Hiện tại, ngươi có thể đưa ra một vấn đề.

Càn Kình hít một hơi thật sâu:

– Ta muốn biết, làm sao đột phá được cảnh giới của ta bây giờ. Tuy rằng ta cảm giác mình đã tìm được phương hướng, nhưng lại cảm thấy hình như không giống.

Ân Lạp Khắc nhíu mày, vẻ mặt đắn đo:

– Ta không phải không thể nói cho ngươi biết được, nhưng ta cho ngươi biết và ngươi tự tìm được đường cảm giác bao giờ cũng khác nhau. Ta tin tưởng ngươi hẳn hiểu rõ được điều này.

– Đúng vậy.

Càn Kình gật đầu:

– Ta cần được chỉ điểm một chút.

– Cái này, ta không giúp được ngươi.

Ân Lạp Khắc lắc đầu:

– Ta chỉ cho ngươi biết, chính là làm hại ngươi. Chỉ có điều, có một phương pháp ta có thể làm được, chính là ta đánh với ngươi…

Lời còn chưa dứt, thân hình Ân Lạp Khắc đã vọt tới trước mặt Càn Kình. Nắm đấm của Phục Ma nhất chiến mang theo một cung đường quỷ dị rơi xuống đầu Càn Kình.

Càn Kình cảm giác được một áp lực lớn hơn rất nhiều so với lúc đối mặt với Ni Lạp. Hai tay hắn miễn cưỡng giơ lên, ngăn cản đường quyền của Ân Lạp Khắc. Dưới bụng hắn lại đột nhiên trúng một quyền, thân thể bị đánh bay lên thật cao, giống như Thập đoàn trưởng lúc đầu trúng một đòn nghiêm trọng của mười tám búa thăng phong. Rõ rang hắn đã nhìn thấy nắm đấm của Càn Kình, nhưng cuối cùng lại không cách nào ngăn cản được.

Càn Kình há hốc mồm, dạ dày đảo lộn, trong lòng thầm than:

– Mấy ngày trước đây vừa đánh người như vậy, ngày hôm nay lại bị người đánh như vậy…

Đấu khí cường đại giống như sông lớn chảy cuồn cuộn không ngừng, tuôn trào mãnh liệt phá vỡ từng tầng phòng ngự của Phong Vân Kim Thân.

Sất Trá Phong Vân

Sất Trá Phong Vân

Status: Completed Author:

Trong lần đầu tiên thí luyện Càn Kình bị một ... cái mũ rơi trúng đầu làm hắn hôn mê tại chỗ. Hắn từ một người được đánh gia cao nhất trong số học viên đồng học Áo Lan học viện biến thành một tên "tướng mạo phạm tội đến mức trời không dung". Thế nhưng sự cố đó đưa lại cho hắn một báu vật.
Một nam nhi khí thế hào hùng viết lên một đoạn truyền kỳ đầy nhiệt huyết.
Một cung, một đao, một nắm tay, bại thiên tài, chiến truyền kỳ, khai sáng một thần thoại.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset