Băng băng!
Trên cao vang hai tiếng dây cung rung động, hai mũi tên cấp đấu binh xé gió bay ra.
Một tuấn thuẫn do bóng đen tổ thành chặn mũi tên nhọn. Tên nhọn bay nhanh đến dễ dàng đâm thủng tấm thuẫn bóng đen. Phần Đồ Cuồng Ca lộ vẻ mặt ngạc nhiên, ma pháp hắc ám này yếu quá đi?
Vù vù vù vù vù!
Mũi tên xuyên qua tấm thuẫn chợt chuyển hướng bay xéo tới chỗ Càn Vô Thiên.
Cùng lúc đó, tấm thuẫn do cát vàng tổ thành chặn mũi tên khác, thuẫn hạt cát cứng rắn bị mũi tên nhọn xuyên thấu dấy lên vô số cát vàng. Bởi vài tạm khựng lại nên mục tiêu trước đó nhắm trúng đã không thấy bóng dáng Càn Vô Thiên đâu.
Tốc độ của hai Chiến Sĩ huyết mạch chung cực quá nhanh. Trường thương trong tay Đoạn Phong Bất Nhị đánh vào trường kiếm của Càn Vô Thiên. Đấu khí trên thân thương văng tung tóe trừ đa phần đấu khí Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương. Chưởng ấn của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đã đến trước mặt.
Chết tiệt!
Mở! Rốt cuộc đấu khí xiềng xích chết tiệt cũng mở!
Cát vàng sôi sục sau lưng Đoạn Phong Bất Nhị bỗng bay vọt lên cao cỡ một trượng, tựa như ống nước bỗng bắn ra cột nước, chẳng qua phun ra là cát vàng kim nóng bỏng.
Cột vàng vàng thô to vọt lên cao rồi tản ra bốn phía. Hạt cát vùi người Càn Kình không thể che giấu thân hình vạm vỡ lỏa nửa người chui ra từ hố sâu suýt ngộp chết.
Càn Kình lại được hít thở không khí, hắn cảm giác đấu khí xiềng xích trong người bị nước lũ sóng nhiệt cuồn cuộn dâng lên hoàn toàn hòa tan. Đấu mạch, đấu khiếu trong phút chốc như bị hòa tan hết. Đấu khí xoay chuyển nhanh lại hình thành đấu khí, từng sợi đấu mạch sau khi hòa tan lần nữa tổ hợp biến càng rắn chắc hơn.
Hai cánh tay gãy trong khoảnh khắc này như bị hòa tan. Dược tề lúc trước rót vào người không ngừng sôi trào, không phải bị thân thể hấp thu từng chút một mà vọt thẳng vào cánh tay, rót hết dược lực vào xương tay. Vết thương và thân thể lành gần hết.
Một trăm lẻ tám đấu khiếu bị xích đã giải mở, bùng phát ra đấu khí mạnh hơn trước kia rất nhiều. Càn Kình nhảy vọt ra khỏi hố, giơ tay lên, cảm giác mặt đất lấy hắn làm trung tâm trong vòng nửa thước toàn bị nhiệt lưu đều bị hắn khống chế.
Dị biến đột ngột, hai Chiến Sĩ huyết mạch chiến đấu đều ngây ngẩn. Càn Kình đã rời khỏi cái hố, một tay chộp lấy Trảm Mã Đao trong tay Thiết Khắc chém hướng Càn Vô Thiên, tay kia chưa hoàn toàn nối xương thì chém hướng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Phục Ma tứ chiến! Càn Kình trồi lên mặt đất, chẳng những hồi phục đấu khí mà còn liên tục độat pá, một hơi xông lên đến cảnh giới Phục Ma tứ chiến. Càn Kình giơ tay, nhiệt lưu mặt đất hùng dũng ùa ra. Mắt hẹp dài của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hơi nheo lại, ánh mắt lóe tia sắc bén như đao. Đây là có chuyện gì? Nhiệt lưu dưới đất tại sao bị người này khống chế?
Nhiệt lưu cuồn cuộn từ Cổ Hoang Sa Hải tụ tập lại hình thành trạng thái quái lạ như giọt nước trong suốt, tựa như mùa hà đi trên đường nhựa nhìn từ mặt đất bốc hơi nóng.
Điểm khác biểt duy nhất là những hơi nóng này nhanh chóng chui vào hai nắm đấm của Càn Kình, uy lực một chưởng đánh ra mạnh hơn bình thường gấp đôi trở lên.
– Ý thức đấu tâm!
Phần Đồ Cuồng Ca xuống núi, thấy hình ảnh Càn Kình vung chưởng thì kinh ngạc buột miệng:
– Ngưng tụ đấu khí thành hạt mầm sinh mệnh, bồi dưỡng thành một viên đấu tâm thật sự, đấu tâm có thể nương nhờ lực lượng thiên địa xung quanh. Sao có thể được? Chỉ có Chiến Sĩ Phục Ma chiến sĩ đột phá trở thành Tru Ma mới có thể ngưng tụ đấu tâm.
Keng keng keng!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng kim loại va chạm nhau, tiếng chưởng và chưởng giao nhau, đấu khí bắn tung tóe, khắp nơi là sóng nhiệt cuồn cuộn. Hai bên đánh nhau, cát vàng dưới đất bị chấn bay lên như trời đổ mưa cát.
Chỉ là một đao mà cánh tay Càn Vô Thiên như bị điện giật, ngực như bị búa gõ, tựa như ma thú cự tượng chạy nhanh đụng trúng ngực. Hai chân Càn Vô Thiên cắm sâu xuống bãi cát nhưng vẫn trượt ra hơn mười thước, để lại hai vết hằn sâu trong bãi cái.
Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng xương Càn Kình gãy giòn vang. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nghe tiếng xương tay của mình cũng phát ra thanh âm, đau thấu xương và đấu khí chạy từ cánh tay lên, cổ họng dâng búng máu. Nếu không nhờ có cánh khống chế cân bằng thì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy dã bay ra ngoài.
Làm sao có thể? Ta là Phục Ma cửu chiến, làm sao có thể bị người Phục Ma tứ chiến một chưởng đẩy lùi?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy móc một quyển tục ma pháp Trấn Thống thuật ra khỏi ngực, ánh sáng đen chui vào cổ tay nàng, tuy không thể nối xương gãy nhưng tạm thời không thấy đau.
Ý thức đấu tâm? Đây gọi là ý thức đấu tâm?
Càn Kình nâng lên cánh tay còn hơi đau, chưa hoàn toàn lành lặn. Thì ra điều động lực lượng bốn phương tám hướng cho ta sử dụng không phải tự ta sáng chế ra, nó có tên là ý thức đấu tâm?
Phần Đồ Cuồng Ca xoa mắt liên tục, muốn nhìn rõ cóp hải Càn Kình luyện thành ý thức đấu tâm không. Phần Đồ Cuồng Ca càng quan sát càng giật mình, đây thật sự là ý thức đấu tâm. Chẳng qua trước giờ chỉ có Chiến Sĩ Phục Ma thực lực đạt đến đỉnh áp súc đấu khí trở thành hạt mầm, sau khi đột phá trở thành Chiến Sĩ Tru Ma ý thức đấu tâm có thể điều động lực lượng thiên địa.
Lực lượng thiên địa mạnh cỡ nào? Không ai nói rõ được, có lẽ chỉ có Chiến Sĩ thức tỉnh huyết mạch chung cực mới biết rốt cuộc lực lượng thiên địa mạnh đến đâu. Bởi vì khi đó bọn họ chính là trời, là đất, bọn họ là chúa tể có lực lượng mạnh nhất thế gian.
Phải là thực lực Tru Ma mới có đấu tâm hoàn chỉnh, đây là luật phép mà Chiến Sĩ huyết mạch đều phải phục tòng. Phần Đồ Cuồng Ca giật mình nhìn Càn Kình. Luật thép mà Chiến Sĩ huyết mạch không thể đánh vỡ thế nhưng bị Chiến Sĩ bình thường trước mắt phá vỡ.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kinh ngạc hỏi:
– Ý thức đấu tâm? Không thể nào!
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy có thực lực nhị giai cửu chiến đang trùng kích đến đỉnh, khi nàng tới đỉnh là có thể dựng dục ra một hạt mầm đấu tâm Lộ Tây Pháp, lĩnh ngộ lực lượng nương nhờ thiên địa một hơi tiến vào cảnh giới càng cao.
– Ngươi.
Càn Kình nhìn Càn Vô Thiên, bỗng bước ra một bước, mặt đất như bị tỉ triển Súc Địa thuật trong phút chốc bị một bước san bằng, Trảm Mã Đao chém xuống đầu gã.
– Đến giết ta đúng không?
Nhanh, nhanh vượt sức tưởng tượng. Trong mắt Càn Vô Thiên chỉ còn lại một đao bá tuyệt, trong thiên địa như bị một đao kia lấp đầy. Muốn trốn? Trốn đến đâu?
Không thể trốn, mà có trốn cũng không được. Trường kiếm vội giơ cao qua đầu va chạm với Trảm Mã Đao, kim loại va nhau sinh ra một chuỗi hoar hoa huyễn lệ. Đấu binh trường kiếm kêu xèo xèo bài trừ đấu khí của Càn Kình. Khí quan trong người Càn Vô Thiên rung lên, không kiềm được hộc máu, gã không thể đứng vững được nữa.