Chương 684: Nữ nhân mạnh mẽ, thực lực thật sự của Cổ Nguyệt Gia Anh (thượng)

Nữ nhân mạnh mẽ, thực lực thật sự của Cổ Nguyệt Gia Anh (thượng)

– Nói đúng ra thì…

Dã Thảo khẽ thở dài:

– Càn Kình giống Dong Binh nhất.

Mộc Nột Thiên Sách nhún vai. Trông Mộc Nột Thiên Sách thật sự không giống Mộc Nột Thiên Sách, cùng lắm là như công tử ca quen sống hưởng thụ, tạm thời tham gia Dong Binh đoàn sinh hoạt kích thích.

– Ta không có ý kiến…

Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan nằm trên lưng ngựa bèo nhèo nói mớ:

– Khi đánh lộn đừng chỉ huy lung tung là được.

[CHARGE=4]

Dã Thảo đưa mắt nhìn Càn Kình:

– Vậy…

Grít!!!

Tiếng còi chói tai vang lên đánh gãy lời Dã Thảo, sâu trong tái ngoại bốc lên bụi mù. Các loại ngựa cuồng rống không dứt.

Càn Kình nhìn hùng ưng xoay quanh trên đỉnh đầu, mới rồi hắn không bắn rụng nó vì muốn dụ mã tặc đến giết chết rồi cướp y phục giả thành mã tặc đầu vào Hắc Phong, giờ thì có cách của Cổ Nguyệt Gia Anh càng tốt hơn.

Đầu vào được đãi ngộ vĩnh viễn không cao hơn được mời vào.

Đầu vào rất khó được nhiều tình báo, người được mời có thể tiếp xúc nhiều người hơn.

Mộc Nột Thiên Sách phe phẩy quạt, mắt xuyên qua mã tặc lao nhanh tới nhìn hướng càng xa. Mộc Nột Thiên Sách thầm nghĩ lần này vì sao có người Man tộc? Tái ngoại chưa từng xuất hiện dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông, Man tộc biết rõ bọn họ không có năng lực đấu với cả đại lục, chỉ có thể an phận một góc.

Nhúng tay vào tái ngoại? Man tộc muốn làm cái gì?

Trong nụ cười của Mộc Nột Thiên Sách chất chứa ưu tư. Nếu là chuyện liên quan Man tộc thì có giúp đỡ Càn Kình, lôi kéo được hắn hay không đã chẳng quan trọng. Quan trọng hơn là thái độ của Man tộc. Bọn họ muốn làm cái gì? Điên rồi sao?

– Đội trưởng, trong mấy con dê béo này có hai cô nàng khá đẹp. Hôm nay các huynh đệ có thể sung sướng rồi!

Mã tặc cưỡi ngựa chạy đằng trước nhất hưng phấn rống to, roi ngựa đổi thành mã đao vung vẫy trên đầu.

– Hôm nay đoàn mã tặc Thứ Cuồng chúng ta chỉ giật tiền cướp sắc, không muốn giết người. Lập tức ném vũ khí, xuống ngựa!

– Đoàn mã tặc Thứ Cuồng?

Dã Thảo giật mình kêu lên:

– Đoàn mã tặc Thứ Cuồng thứ sáu trong tái ngoại? Thế lực của bọn họ không ở đây vì sao có mặt tại chỗ này?

– Có cô nương?

Trong mười mấy mã tặc có một nam nhân mặc da thú ngửa đầu uống hớp rượu nóng, dùng loan đao gãi mũ da trên đầu.

– A! Còn có một cô nàng cũng giống bổn đại gia chột một mắt? Nàng này là của bổn đại gia, còn cô nương khác các ngươi lấy đi! Nhớ nhẹ nhàng chút, đừng làm hỏng hàng của bổn đại gia bán bọn họ cho kỹ viện Ma tộc được nhiều tiền.

Mí mắt Càn Kình không thèm nhướng lên, giục ngựa chạy tới, chậm rãi nói:

– Mỗi người để lại một mạng, còn lại giết hết đi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nghe mã tặc một mắt nói dâm ngôn uế ngữ sớm cạn kiệt nhẫn nại, Càn Kình vừa nói giết người nàng liền vỗ ngựa xông lên.

Mộc Nột Thiên Sách cười giễu, giục ngựa lên trước nói:

– Ta lại bị một Chiến Sĩ bình thường chỉ huy…

Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan ở rên lưng ngựa xoay người, từ nằm sấp biến nằm ngửa, không có vẻ gì định ra tay. Đám mã tặc làm sao xứng để Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương ra tay?

Đội trưởng mã tặc độc nhãn thấy Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan không nhúc nhích thì mắt lóe tia tiếc nuối, ném túi rượu lên trời.

Đội trưởng mã tặc độc nhãn hét to:

– Tung lưới!

Mấy mã tặc cùng giơ tay ném quả cầu đen lên trời, những quả cầu đen mở ra biến thành cái lưới đen chụp xuống Càn Kình.

Đội trưởng mã tặc độc nhãn cười to. Mã tặc ngang dọc tái ngoại sao không có chút ánh mắt? Mấy người này gặp đoàn mã tặc Thứ Cuồng mà không hề sợ hãi chắc không dễ đối phó, chỉ cần chọc giận bọn họ, khi bọn họ xông lên thì quăng lưới bắt thú ra là sẽ được hiệu quả.

Đội trưởng mã tặc độc nhãn đắc ý nhìn lưới bắt thú cụp xuống, đây không phải lần đầu tiên gã dùng chiêu này và chưa từng thất bại, lần này cũng sẽ không…

Đuôi mày Càn Kình giật giật ngước nhìn lưới bắt thú, một tay vỗ lưng ngựa, hai chân đạp lưng ngựa. Chiến mã chịu lực bốn vó mềm nhũn thiếu chút quỳ trên mặt đất, lực phản xung cường đại đẩy Càn Kình lên cao. Trảm Mã Đao khổng lồ phản chiếu ánh nắng lạnh lẽo lóe mấy vệt sáng xinh đẹp trên không trung. Lưới bắt thú màu đen biến thành giẻ rách chậm rãi rớt xuống.

Cái này…?

Đám đoàn mã tặc Thứ Cuồng ngây người. Sao có thể như vậy? Đây là đối thủ gì vậy? Đại đao trong tay hắn sắc bén đến thế? Trước kia cũng có người vung đao muốn cắt lưới bắt thú nhưng những lưới đen trông như sợi vải kỳ thực là làm bằng tơ kim loại đặc biệt, cực kỳ chắc chắn.

Trong khi đám mã tặc đoàn mã tặc Thứ Cuồng ngẩn người thì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xông đến trước mặt đội trưởng mã tặc độc nhãn. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lật cổ tay rút một thanh trường kiếm xuất xứ từ Hồng Lưu Chiến Bảo ra khỏi đấu giới chặt đứt một cánh tay đội trưởng mã tặc độc nhãn, chân đạp ngực đối thủ đá gã té xuống ngựa.

Mộc Nột Thiên Sách há hốc mồm. Nữ nhân này thật độc ác. Rõ ràng có thể trực tiếp giết chết đối thủ nhưng không cho một nhát, nàng muốn đội trưởng mã tặc độc nhãn sống, không lẽ định hành hạ đến chết?

– A… A…

Tiếng mã tặc hét to không dứt. Mộc Nột Thiên Sách ghìm cương ngựa, kêu Thiết Nam lại.

Mộc Nột Thiên Sách lắc đầu, nói:

– Căn bản không cần chúng ta ra tay, hai nữ nhân của bạn học Càn Kình rất độc.

Trong đám người, Cổ Nguyệt Gia Anh cầm song nguyệt đao bay lên sà xuống, đao mang lạnh lẽo xẹt qua đâu là không chết người, không toàn thây, ít thì ba đao nhiều thì mười đao.

Một giây đối diện, chiến đao trong tay Cổ Nguyệt Gia Anh chém người nát nhừ, chém thành mảnh vụn cực kỳ đáng sợ.

– Hoàng kim đấu tâm? Hình như không chỉ thế.

Mộc Nột Thiên Sách giảm bớt nụ cười, tràn ngập khó hiểu, nghiêm túc nhìn chằm chằm Cổ Nguyệt Gia Anh.

– Chiến Sĩ bình thường ở tuổi này chỉ nên vừa cô đọng hoàng kim đấu tâm mới đúng, tại sao… Ta cảm giác vị đấu hồn từ người nàng?

Đầu to của Thiết Nam lắc lư liên tục. Đấu hồn, tuy nữ nhân này không sử dụng đấu hồn nhưng người cô đọng đấu hồn dù không ra tay thì trong đấu khí sẽ có một chút vị đấu hồn, dù nhẹ nhưng rất khó che giấu.

Một Chiến Sĩ bình thường, còn là nữ nhân thế nhưng có đấu hồn? Hồng Triết Linh Quan ngồi dậy nhìn chằm chằm bóng lưng Cổ Nguyệt Gia Anh. Dù nữ nhân này là thiên tài trong thiên tài Chiến Sĩ bình thường, có thể cô đọng hoàng kim đấu tâm đã là may mắn, sao nàng cô đọng đấu hồn được?

Đấu hồn! Đấu hồn!

Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan hút ngụm khí lạnh, xác định gã không cảm nhận sai. Nữ nhân Chiến Sĩ bình thường ở tuổi này có được đấu hồn? Nữ nhân còn quái thai hơn cả Càn Kình.

Đấu tâm, hoàng kim đấu tâm, đấu hồn. Đối với Chiến Sĩ bình thường thì mỗi bước cực kỳ khó khăn, nhiều người chết già cũng không thể đột phá phân đoạn nào trong ba cái.

Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan phát hiện gã quá sơ suất về Chiến Sĩ bình thường, chắc chắn nữ nhân này có bối cảnh đặc biệt.

Sất Trá Phong Vân

Sất Trá Phong Vân

Status: Completed Author:

Trong lần đầu tiên thí luyện Càn Kình bị một ... cái mũ rơi trúng đầu làm hắn hôn mê tại chỗ. Hắn từ một người được đánh gia cao nhất trong số học viên đồng học Áo Lan học viện biến thành một tên "tướng mạo phạm tội đến mức trời không dung". Thế nhưng sự cố đó đưa lại cho hắn một báu vật.
Một nam nhi khí thế hào hùng viết lên một đoạn truyền kỳ đầy nhiệt huyết.
Một cung, một đao, một nắm tay, bại thiên tài, chiến truyền kỳ, khai sáng một thần thoại.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset