Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc chậm rãi đứng thẳng đứng dậy, mắt liếc nhanh Càn Kình cuối cùng dừng ở Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc che giấu cảm xúc kinh ngạc, chậm rãi nói:
– Công chúa điện hạ tôn quý, ta nghe nói binh sĩ của ta cản đường công chúa đi.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chỉ gật đầu, mắt lóe kiêu ngạo đặc điểm của tộc Lộ Tây Pháp.
– Nếu là bịnh sĩ của ta đắc tội công chúa . . .
Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc suy nghĩ cách dùng từ, nói:
– Ta sẽ trừng phạt bọn họ, dĩ nhiên người là công chúa điện hạ cũng có thể phạt họ nhưng giết chết thì . . . Thật là . . .
Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cười khan nói:
– Bọn họ dù gì cũng là Ma võ sĩ vì Lộ Tây Pháp hoàng triều từng đi chiến trường nhân ma, cũng là tộc ma của Ma tộc Mã Môn chúng ta, cho dù là Đại Ma Vương bệ hạ khi xử lý ma của tộc khác . . .
– Bác Khắc Tư Thái Lặc?
Càn Kình cầm hai chiến chùy đánh gãy lời của thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc, nói:
– Là ta giết ma, không liên quan đến công chúa điện hạ. Bọn họ mạo phạm công chúa điện hạ, bản ma không giết cả nhà họ đã là may.
– To gan, ngươi dám ngắt lời bản thành chủ nói chuyện?
Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc tợn to mắt, lực lượng huyết mạch bỗng mở ra, từng lông chim màu lam xuất hiện trên người gã. Mũi, miệng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc khoằm, mắt như chim ưng, một đôi cánh giống hùng ưng màu lam to lớn giương sau lưng gã.
Huyết mạch Lôi Ưng! Một trong mười lực lượng huyết mạch Ma tộc, nằm trong các lực lượng huyết mạch mạnh nhất Ma tộc Mã Môn. Lực lượng đỉnh hoàng kim đấu tâm đẩy đấu khí ra ngoài, tay thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cầm chiến mâu mang theo tiếng mãnh hổ gầm rống xoay nhanh xé rách không khí đâm hướng đầu Càn Kình.
– Có lực lượng huyết mạch thì giỏi lắm sao?
Càn Kình lật cổ tay, hoàng kim đấu tâm và đấu tâm thứ ba cùng xoay nhanh, đấu khí chấn động chiến chùy kêu vù vù như trống trận. Càn Kình hất chiến mâu sang bên cạnh, chiến mâu xoay tít phát ra tiếng kim loại giòn vang. Hỏa tinh bắn tung tóe, nhiều ma vội bịt tai muốn ngăn thanh âm chói tai.
Đây là cái gì? Lông chim ưng trên người thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc run run, lực xung kích chiến mâu bắn ngược về chấn động cánh tay gã tê tê như không thể nắm chắc phương hướng của chiến mâu. Chân thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc biến nhẹ hẫng, cánh to giương rộng muốn xua đi lực lượng quái dị, gã thụt lùi ra sau.
– Muốn đi?
Càn Kình vung chiến chùy, hai chân đạp đất đuổi teo, chiến chùy giơ cao đập xuống. Hai tay thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc vội giơ chiến mâu quá đầu.
Keng keng keng!
Chiến chùy gõ vào thân chiến mâu, chiến mâu run rẩy phát ra tiếng kim loại va chạm. Chiến mâu thẳng tắp chợt cong rồi độ co giãn lại bắn ra, trông như hỏa hoa toát ra từ đợt va chạm là rớt xuống từ chiến mâu này.
Lực xung kích mạnh mẽ làm hai tay thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc run rẩy, lòng thầm kinh ngạc. Ma con lai này từ chỗ giả mạo nào chạy tới, sao trước kia gã chưa từng nghe nói qua ai mạnh như vậy?
– Muốn đi?
Càn Kình lại tiến lên trước một bước, thân thể nhảy lên cao. Trước khi thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc giương cánh muốn bay lên trời thì Càn Kình đã tới đỉnh đầu gã, chiến chùy lại đập xuống, đập thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc giơ cao chiến mâu ngăn cản lún xuống đất.
Keng keng keng! Rầm!
Kim loại va chạm, hỏa hoa bắn tung tóe. Đá lát dưới chân thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc vỡ vụn, hai chân lún xuống đất bùn. Chiến mâu lấp lánh dính chất dịch màu đỏ, cổ tay thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc rách, máu tuôn ra chảy xuôi theo chiến mâu sau đó bị chiến mâu run nhanh hất ra ngoài.
Ngay sau đó, chiến mâu thoát khỏi tay thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc bay lên cao, xoay tròn trên bầu trời rồi cắm phập vào tường thành. Nửa chiến mâu lộ ra ngoài run bần bật như tiếng kêu gào đau đớn.
Vù vù vù vù vù!
Càn Kình cầm chiến chùy dấy lên khí thế khiếp người ngừng lại gần ngay mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc.
Càn Kình cất tiếng nói cực kỳ kiêu ngạo:
– Ngươi muốn dạy ta? Có tin là ta một búa đập chết ngươi không?
Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc ngồi bệch xuống đất, huyết mạch chiến thân chưa rút đi, trong đôi mắt ưng sắc bén bắn ra ngạc nhiên khó tin. Gã thua, thua đơn giản dứt khoát, bị ma con lai trẻ tuổi, ma con lai không có bất cứ lực lượng huyết mạch mấy búa đập đến không thể cầm chiến mâu.
Có tin là ta một búa đập chết ngươi không?
Trong đầu thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc văng vẳng câu hỏi của Càn Kình. Vinh diệu và tôn nghiêm của thành chủ làm Bác Khắc Tư Thái Lặc rất muốn nói một tiếng: Bản thành chủ không tin!
Nhưng khí thế mấy chiến chùy vừa rồi, trước đó hai tộc ma Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn bị đánh chết, thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc biết rõ ma con lai rất có thể không dám giết gã nhưng không có can đảm cứng miệng đáp trẻ.
Ma trẻ tuổi luôn dễ bị xúc động, thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc thấy qua nhiều ma trẻ tuổi xúc động khi làm việc không đắn đo cảm giác phụ mẫu nuôi lớn mình, cũng không lo nghĩ hậu quả sau khi làm việc, máu dâng lên não rồi chuyện gì cũng dám làm.
– Ta ngắt lời ngươi thì sao?
Càn Kình nhìn chằm chằm thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc ngồi dưới đất, nói:
– Ngươi còn muốn dạy ta sao?
– Ngươi . . . Ngươi . . .
Ngực thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc phập phồng, xóa đi huyết mạch chiến thân bình thường rất cường đại, ánh mắt độc ác hỏi:
– Ngươi . . . Ngươi biết . . . Ngươi biết ngươi làm như vậy có hậu quả gì không?
– Hậu quả?
Càn Kình vác chiến chùy trên vai, cười nói:
– Tất nhiên ta biết. Ta đánh thắng ngươi trước mặt nhiều ma, danh tiếng sẽ chấn động nguyên Ma tộc, khi đó ta nổi tiếng!
Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc tức giận suýt hộc máu. Ma con lai quả nhiên là trẻ tuổi không suy nghĩ hậu quả, vì nổi tiếng nên đánh nhau? May, may là mới rồi gã không cứng miệng nói không sợ bị hắn giết.
Ma trẻ tuổi như vậy . . . Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc tin chắc mới rồi gã cứng cổ thì ma con lai trẻ này sẽ bất chấp hậu quả một búa đập chết gã rồi tính sau.
– Kích Lưu Phi Kính, ngươi làm hơi quá.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngồi trên lưng ngựa rốt cuộc chậm rãi lên tiếng:
– Vị này là thành chủ đại ma Bác Khắc Tư Thái Lặc tôn quý của Ma tộc Mã Môn, sao ngươi có thể đối xử với hắn như vậy? Còn không mau xin lỗi thành chủ đại ma?
Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nghe nói Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, lòng thầm hận. Biết vậy ngươi còn làm? Bây giờ ta bị hỗ trợ của ngươi đánh bại mới chạy ra làm bộ ma tốt? Ta nghi ngờ ngươi là cố ý, biết ta là ma của thái tử điện hạ nên cố ý đè ép ta.
Càn Kình khiêng đầu chùy xoay người nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, đuôi mày kiệg ngạo bất thuần nói:
– Công chúa điện hạ tôn kính, ta là hỗ trợ của công chúa chứ không phải nô bộc.