– Hỗn loạn!
Mộc Nột Thiên Sách như đà điểu nằm sấp trên mặt đất, trong miệng lầm bầm hét một câu. Bàn tay to lực lượng ma pháp kéo cổ chân Lộ Tây Pháp Trí Phong lại hỗn loạn cuồng bạo mạnh hơn trước gấp trăm lần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tất cả Ma Pháp Sư như bị hút đi hêtrs sự sống, chớp mắt thành cái xác khô trong gió. Toàn bộ lực lượng ma pháp, tinh thần lực trong khoảnh khắc hoàn toàn nổ, lực lượng ma pháp tàn phá xông lên trời cao thổi tan áng mây.
Lực lượng ma pháp cuồng bạo xung kích hất tung tất cả mọi người lên cao rồi quăng mạnh xuống.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mọi người như bao tải đập xuống đất lăn lông lốc.
Lộ Tây Pháp Trí Phong ở ngay giữa trung tâm chiến trường thân thể toát ra mùi khét nồng nặc đập mạnh xuống đất.
Đau! Càn Kình vốn choáng váng bị té xuống lại tỉnh táo, đấu mạch như thành thị qua động đất cấp chín, khắp chốn tiêu điều, không có chỗ nào hoàn chỉnh.
Không chỉ có đấu mạch giống con đường xé rách, tổn hại nặng, những đấu khiếu tượng trưng cho nhà lầu cũng suy sụp.
Dù là Hỏa Sơn dược tề, Cổ Hoang Sa Hải, Tứ Quý sơn cốc, đấu mạch, đấu khiếu được hoàng kim đấu tâm gia cố vô số lần thì bây giờ sắp tan vỡ.
Thảm! Trừ khi Càn Kình ra đời đến nay chưa từng thê thảm như vậy. Càn Kình mở to mắt nhìn xung quanh, sưu tầm những người khác. Nếu không có Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca liều mạng hỗ trợ thì có lẽ bây giờ Càn Kình đã chết.
– Chiến hữu . . .
Người Đoạn Phong Bất Nhị đẫm máu, hai tay chống đất khó nhọc bò hướng Càn Kình.
Đoạn Phong Bất Nhị nói:
– Ta không được rồi . . . Trước khi chết ta có một nguyện vọng là tất cả thuốc lá trong đấu giới của ngươi . . .
Càn Kình cười mắng:
– Cút đi!
Càn Kình nhẹ nhõm hẳn ra, tên này còn nói đùa được thì trong phút chốc chưa thể chết.
Phần Đồ Cuồng Ca nằm ngửa nhìn bầu trời, ho khan:
– Khụ . . . Khụ . . . Khụ . . .
Phần Đồ Cuồng Ca hộc hết máu đọng trong phổi, lạnh nhạt nói:
– Lần này . . . Không chết . . . Còn được lợi . . .
Đoạn Phong Bất Nhị cười đồng ý:
– Tiểu tử ngươi to gan thật, rõ ràng có thể đao chém đầu tên đó thế mà đi giành kim khí . . .
Phần Đồ Cuồng Ca trợn trắng mắt liếc Đoạn Phong Bất Nhị. Có gan mới làm giàu được, Phần Đồ Cuồng Ca thua mọi người càng lúc càng xa, nếu gã không liều mạng thì sao được? Đối phương là Ma võ sĩ huyết mạch Nguyên Tố Chi Vương, đấu hồn vỡ trở thành bụi, lúc này không cướp thì chờ đến khi anò?
Thiết Khắc bò dậy từ đống đất chất cảo, lắc lư cái đầu, tay dụi mắt. Mới rồi Thiết Khắc liên tục sử dụng Hủy Diệt Ma Nhãn, con mắt không thuộc về mình làm gã rất đau, đau đến mở không lên.
– May mắn ta trốn nhanh . . .
Mộc Nột Thiên Sách phủi bụi đất trên người, khống chế ma đạo khí thổi gió xua đi bụi bặm dính trên mái tóc dài.
– Cần phải luôn luôn giữ hình tượng.
– Cái này . . .
Đoạn Phong Bất Nhị lắc đầu, khẽ thở dài:
– Là quá tao bao.
Thiết Khắc luôn đối nghịch với Đoạn Phong Bất Nhị nhưng lúc này lại gật gù, công nhận đánh giá của gã về Mộc Nột Thiên Sách.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy che bụng lảo đảo đi hướng Càn Kình.
– Ngươi có sao không?
Càn Kình bị thương nặng nhất trong đám người, lúc này nhúc nhích một ngón tay cũng đủ làm hắn đau xỉu. Khóe môi Càn Kình khó khăn nhếch lên, hộc ngụm máu.
Đau, ngọn lửa không nóng cháy, không lạnh lẽo đột nhiên chạy chồm trong người Càn Kình. Chúng nó như giặc cướp giết người đốt lửa điên cuồng chạy trong đấu mạch, đi qua đâu là đốt lên đấu mạch bị hủy, dường như ngay sau đó sẽ hòa tan đấu mạch.
Đây là? Càn Kình há mồm lại phun một bãi máu, không đỏ thắm mà đen thui.
Độc, đấu khí băng diễm tràn ngập lạnh lẽo, Địa Ngục Hỏa của Kiều Tạp thì đầy khói độc. Nó khác với lửa trước đó, dường như trong lửa ẩn chứa ý chí trước khi chết của Kiều Tạp. Dù đã mất người khống chế chúng nó vẫn tàn phá thân thể Càn Kình.
– Có độc?
Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị chống đất đứng bật dậy, áp lực mạnh mẽ làm mấy vết thương trên người gã ứa máu.
Đoạn Phong Bất Nhị lảo đảo chạy hướng Càn Kình, nói:
– Để ta, để ta hút nó ra cho.
– Ngươi . . .
Càn Kình chống người, lắc đầu. Thân thể Đoạn Phong Bất Nhị đã đến cực hạn, năng lực nuốt đáng sợ cũng có giới hạn.
Lúc trước tranh giành hấp thu đấu hồn vỡ Đoạn Phong Bất Nhị đã đến cực hạn, sau này mạo hiểm hỗ trợ Càn Kình, hấp thu một phần bụi đấu hồn của Kiều Tạp có thể nói là đột phá cực hạn.
Giống như một người chỉ có thể ăn một ký thức ăn, nếu ngươi nhét ba ký vào và tiếp tục nhét, dù miếng cuối cùng là một cục thịt cũng đủ làm bụng nứt ra.
Đoạn Phong Bất Nhị đã đến cực hạn, dù gã chỉ hút một chút độc cũng sẽ chết.
– Yên tâm . . .
Đoạn Phong Bất Nhị ngồi bên cạnh Càn Kình, thở hổn hển như đang tiêu hóa thực vật.
Đoạn Phong Bất Nhị nói:
– Ta còn có thể ăn một chút, gia không sợ no, bụng rất to . . .
– Để ta . . .
Không biết Phần Đồ Cuồng Ca lấy sức từ đâu ra, tuy xương không gãy nhưng thân thể bị thương khá nặng. Phần Đồ Cuồng Ca đứng dậy, chưa nhấc chân đã té sấp xuống đất. Hai tay Phần Đồ Cuồng Ca bấu mặt đất lại gượng dậy lê bước hướng Càn Kình.
– Ngươi cũng nghỉ một chút đi.
Mộc Nột Thiên Sách đá Phần Đồ Cuồng Ca, nói:
– Giao cho ta . . .
Phần Đồ Cuồng Ca nằm sấp dưới đất, tay kéo cổ chân Mộc Nột Thiên Sách. Lục hoàng tử điện hạ té xuống, Mộc Nột Thiên Sách cũng rất yếu ớt, muốn đứng lên thật khó.
Mới rồi Mộc Nột Thiên Sách còn bình thản ung dung, Ma Pháp Sư tinh thần hệ phong cách nhưng chỉ có Chiến Sĩ thấy qua nhiều người giống Phần Đồ Cuồng Ca mới biết Mộc Nột Thiên Sách tiêu hao nhiều cỡ nào. Nếu cho lục hoàng tử ngủ thì Mộc Nột Thiên Sách có thể ngủ ba ngày ba đêm bất tỉnh.
Mọi người tranh chấp, Càn Kình lại hộc búng máu đen.
– Để ta nuốt cho rồi . . .
– Ngươi cũng dừng tay cho ta.
Thiết Khắc đạp lên mặt Đoạn Phong Bất Nhị đè gã bẹp dí.
– Cha nó, là ai? Bà nội nó, Thiết đẹp trai, lão tử là người bệnh . . .
– Người bệnh thì đừng có khoe mẽ.
Thiết Khắc cúi đầu nhìn Đoạn Phong Bất Nhị nằm dưới đất vùng vẫy định đứng dậy, không khách sáo lại đạp ngực gã.
Thiết Khắc nói:
– Ngươi ngoan ngoãn chút đi, trong trạng thái này tốt nhất là nằm im, cứ ăn tiếp thì sẽ chết vì ăn.
– Lão tử thích . . .
– Ta không có ý kiến tật ăn bậy của ngươi.
Thiết Khắc nhìn Càn Kình, nói:
– Nhưng thân thể Càn Kình đã đến mức độ sắp tan vỡ, ta không quan tâm ngươi một hơi nuốt vào có chết không nhưng Càn Kình sẽ bị ngươi hút vỡ đấu mạch, đấu khiếu, đấu khí sẽ . . .
Rơi hết!
Đoạn Phong Bất Nhị nằm dưới đất người ướt đẫm mồ hôi lạnh. Chiến Sĩ cũng tốt, Ma võ sĩ cũng thế, dũng sĩ Man tộc cũng vậy, tuy xưng hô khác nhau cùng bọn họ có một điểm chung đó là sử dụng đấu khiếu, đấu mạch tu luyện đấu khí. Nếu đấu mạch, đấu khiếu bị tổn hại thì đấu khí không tể tăng tiến. Nếu đấu khiếu, đấu mạch không còn . . .