Lợi hại! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đánh giá kỹ Mộc Nột Thiên Sách. Trước kia Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cảm thấy lục hoàng tử có chút thủ đoạn, mấy ngày nay ở chung nàng vẫn không thể nhìn thấu gã. Tinh thần lực đáng sợ có sức sát thương lớn cộng với năng lực ứng biến tại chỗ của Mộc Nột Thiên Sách.
Không thể để hắn sống quay về Mộc Nột Thiên Sách! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy do dự nhìn Mộc Nột Thiên Sách, nếu để gã sống rời khỏi Ma tộc thì tương lai lục hoàng tử sẽ là kẻ địch lớn với Ma tộc. Nếu giết Mộc Nột Thiên Sách thì Càn Kình . . .
Mộc Nột Thiên Sách sống quay về Chân Sách hoàng triều giúp ích rất lớn cho Càn Kình tương lai trong Chân Sách hoàng triều.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngửa đầu thở dài. Trước kia nàng sát phạt, quyết đoán biết bao. Càn Kình đáng ghét làm nàng do dự còn hắn thì trốn đi ngủ, mọi người có ai không mệt?
Mệt đè! Càn Kình đứng trong thôn trang Vô Tận thế giới. Càn Kình vốn tưởng đi tới Ma tộc cùng lắm là mệt tinh thần, thân thể thả lỏng hơn lúc ở Chân Sách hoàng triều, thật không ngờ mệt hơn tại Chân Sách hoàng triều. Mới bao lâu mà Càn Kình đã suýt mất mạng?
Càn Kình đi vào tiệm dược tề của Á Đương Tư đại thúc, không cần nói câu nào, một bình dược thủy rót vào bụng. Xương gãy nhanh chóng lành, dược tề lại thể hiện uy lực kỳ diệu.
– Chỉ biết uống dược thủy ta điều chế.
Á Đương Tư tranh thủ lúc rảnh ngẩng đầu lên nói:
– Ngươi, cũng nên học điều chế dược tề càng cao đẳng đi, dù không thể chế ra dược tề đẳng cấp này thì cũng nên thử. Bên kia có sách tự đọc đi.
– Ừm!
Càn Kình gật đầu đi hướng giá sách, cầm quyển vở Á Đương Tư chỉ giở ra đọc. Dược tề uống vào lành ngay rất rườm rà, rắc rối. Mấy năm qua Càn Kình học các tri thức, kỹ xảo gộp lại cũng không thể giải quyết dược tề này.
Càn Kình không sốt ruột điều chế, nhìn kỹ từng dược tề, chọn ra một loại dược tề bất tử. Uống nó vào không phải bất tử mà chỉ là người dùng không chết sau khi uống dược tề sẽ sống lại.
Mặc dù tên dược tề quá khoa trương, không có năng lực bất tử nhưng rườm rà, phức tạp hơn các dược tề Càn Kình từng tiếp xúc rất nhiều, hiệu quả càng tốt, chữa trị càng thêm toàn diện.
Nghiên cứu . . . Điều chế . . . Thất bại . . . Nghiên cứu . . . Điều chế . . . Thất bại . . .
Càn Kình có phòng công tá đầy ắp tài liệu của Á Đương Tư, mấy canh giờ ngắn ngủi nghiên cứu . . . Điều chế . . . Thất bại . . . Càn Kình tiêu hao tài liệu đủ làm Công Hội Dược Tề một thành thị phải phá sản.
– Phù.
Càn Kình nhìn bình dược thu nhỏ duy nhất thành công, liên tục lắc đầu thở dài. Chỉ có ở trong Vô Tận thế giới đầy ắp tài liệu vô tận Càn Kình mới không e dè tiêu hao tài liệu, mới có tiến bộ như vậy.
Mấy năm nay Càn Kình tiêu hao dược tề ở chỗ Á Đương Tư lão sư đủ khiến tất cả Công Hội Thiết Tượng trong Chân Sách hoàng triều liên tục phá sản.
– Dược Tề Sư quả nhiên là chức nghiệp chồng chất một đống tài liệu dược tề.
Càn Kình cảm thán, lắc đầu. Nếu không nhờ may mắn vào Vô Tận thế giới thì dù Càn Kình có chút thiên phú dược tề cũng sẽ không tăng tiến nhanh như vậy trong Chân Sách hoàng triều.
– Lần sau không điều chế ra mười bình thì không được đi.
Á Đương Tư không ngẩng đầu lên nói:
– Nhìn bộ dạng của ngươi dường như có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo người khác, hiện tại có thể biến rồi.
– Ừm!
Càn Kình gãi đầu đi hướng Âu Lạp Khắc đấu khí phòng.
– Tiểu tử!
Âu Lạp Lạp giơ tay gọi lại Càn Kình, nói:
– Qua đây thử dược tề ta mới chế, rất bổ . . .
– Rất bổ?
Càn Kình nửa tin nửa ngờ uống dược tề, cảm giác người trướng lên. Lực lượng mạnh mẽ sắp chui ra khỏi thân thể, đấu khí điên cuồng chuyển động chớp mắt đã vượt qua cực hạn hắn có.
Bùm!
Phút cuối cùng Càn Kình rời khỏi Vô Tận thế giới kinh ngạc nhìn thân thể mình nổ tung, lực lượng mạnh mẽ bay tứ tán.
Càn Kình nghe Âu Lạp Lạp lầm bầm:
– Xem ra cách điều chế Sáng Thần dược tề có sai lầm, ta phải làm cái mới . . .
– Phụt.
Càn Kình ngồi bật dậy từ trên giường, há mồm hộc máu. Càn Kình phát hiện lỗ chân lông trào máu, người đầm đìa máu. Đấu mạch, đấu khiếu như vừa bị vô số ma pháp oanh tạc, không thấy một khối hoàn chỉnh.
– Cái này . . .
Càn Kình ngồi thừ trên giường. Lúc mới dùng dược tề, thân thể Càn Kình lâng lâng sắp bay, toàn bộ đấu khí, đấu mạch, đấu khiếu bao gồm đấu tâm đều hưng phấn khó tả, nhưng sự hưng phấn rất ngắn ngủi sau đó biến thành cuồng bạo.
– Nếu giảm liều thuốc thật nhỏ . . .
Càn Kình vuốt mũi, dùng dược tề này trong chiến đấu nếu không bị no nổ thì trong thời gian ngắn chắc sức chiến đấu sẽ rất mạnh.
Càn Kình cười khổ lắc đầu, cầm mũ đi Vô Tận thế giới che trên mặt, thầm khuyên nhủ mình dược tề kia chờ sau này rồi tính, sơ sẩy một cái là chết.
Lại quay về Vô Tận thế giới, đầu tiên Càn Kình thấy một bình dược tề dưới chân, là dược tề chỉ có trong tiệm dược tề của Á Đương Tư lão sư thế nhưng bây giờ có mặt tại đây.
Dược tề sẽ không mọc chân chạy lại đây, nó xuất hiện tức là Á Đương Tư tự đem đến.
– Âu Lạp Lạp, ngươi ra tay nhẹ chút được không? Làm chết đồ đệ của lão tử thì lão tử liều mạng với ngươi!
– Á Đương Tư, ngươi biết cái gì! Lão nương đang giúp hắn, hắn cũng là đồ đệ của lão nương!
Trong phòng dược tề của Âu Lạp Lạp hai lão sư gầm rống cãi nhau lọt vào tai Càn Kình, thể hiện tình yêu đồ đệ khác nhau.
Càn Kình đi vào phòng, cúi đầu.
Mắt Âu Lạp Khắc như đao xuyên qua khe cửa thấy hành động của Càn Kình, gật gù. Đầu năm nay cảm kích không phải nói bằng miệng.
– Đại thúc . . .
– Như thế nào? Lại muốn chiến đấu?
Âu Lạp Khắc cười híp mắt, vai nhúc nhích nói:
– Ta rất mong chờ.
– Không phải.
Càn Kình gãi đầu nói:
– Ta muốn nhờ đại thúc nhìn một thứ giúp.
Càn Kình không đợi Âu Lạp Khắc nói cái gì trái quy tắc đã ngồi xuống đất, tay vẽ thứ tự đấu khí quái dị phức tạp trong đấu tâm thứ nhất.
Âu Lạp Khắc mới há mồm, mắt liếc thứ tự đấu khí thì từ từ khép lại rồi bất giác mở ra, trên mặt lộ đăm chiêu, nghi hoặc, tò mò, vui mừng.
đấu tự quái dị trong đấu tâm thứ nhất đang không ngừng thay đổi, nhìn như hoàn toàn không có bất cứ quy luật trong đó lại ẩn chứa quy luật kỳ lạ.
– Những đấu tự này là sống . . .
Âu Lạp Khắc chống cằm, liên tục gật đầu, nói:
– Chắc chúng nó vẫn không ngừng thay đổi, dây dưa?
Càn Kình không thấy bất ngờ. Âu Lạp Khắc đại thúc là ai? Nhìn sơ Khôn đấu kỹ đã thôi diễn ra toàn bộ, thông qua Khôn đấu kỹ thôi diễn ra Càn đấu kỹ, cuối cùng tính ra đấu kỹ Càn Khôn hợp lại.
Tri thức đấu khí của Âu Lạp Khắc dù là trong lịch sử Chân Sách hoàng triều, Ma tộc đều không ai đạt tới.
– Thú vị, thật là thú vị.
Mắt Âu Lạp Khắc như đao chớp lóe tia khâm phục, nói:
– Người sáng tạo ra đấu tự đấu kỹ này là thiên tài trong thiên tài.