Trong thành có một Hoan Hỉ Thiên, Hoan Hỉ Thiên có nữ chưởng quầy.
Chưởng quầy họ Phạm tên Khinh Bạc, tam tòng tứ đức có như không.
Xuất đầu lộ diện cứ như thường, thụ thụ tương thân không kiêng kị.
Cử chỉ phóng đãng như sắc nữ, đánh lui hết thiếu niên anh tài.
Đối mặt với bài vè lên án này, Phạm Khinh Ba cảm thấy thập phần oan uổng. Nàng không phải là bán quyển Hoàng Thư sao, nào có trêu ai chọc ai a…..
Võ lâm có một Binh Khí Phổ, Binh Khí Phổ chính trực nổi danh.
Thanh cao – Thư Sinh nhì thiên hạ, soái tựa Quỷ Cốc tựa quỷ ma ….
Hành hiệp trượng nghĩa, tính lương thiện, nhân đạo từ bi khó có được.
Nghiêm chỉnh, lễ giáo, ghét nữ sắc, hiệp nữ giang hồ đều trông theo.
Mặc dù Thư Sinh được xưng tự phế võ công rời khỏi giang hồ, nhưng vẫn không nừng có người tìm tới cửa khiêu chiến. Đối mặt với những người này, hắn luôn tận tình khuyên nhủ: “Tráng sĩ các ngươi đừng như vậy, tại hạ là người đọc sách….”. “Này vị huynh đài tuấn tú lịch sự tác phong nhanh nhẹn, nhìn cũng biết là người phong nhã, không bằng chúng ta cùng đến đây giảng đạo lý…..”
Nữ chưởng quầy Phạm Khinh Ba giải thích: đây không phải thiên hạ thứ hai, mà rõ ràng là thiên hạ tối nhị!
(Kỳ Doanh: Thiên hạ tối nhị theo ta hiểu thì là khắp thiên hạ không có người thứ hai^^~)