“Tổng giám đốc xin ngài chờ ở đây, tôi đi lấy hành lý, mong ngài chờ tôi một lát” Lí Kì cung kính nhìn người đàn ông trước mặt mình nói.
Người đàn ông trước mặt nhẹ nhàng tháo kính xuống. Bầu trời tháng sáu nắng gắt, ánh mặt trời chói chang xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt, ánh vàng lấp lánh trên khuôn mặt anh tựa như ngọn gió xuân ấm áp lòng người.
Gương mặt tuấn tú bỗng chốc nhếch lên một nụ cười thật đẹp, anh nghiêng người vươn tay vào tấm lưng đang cứng nhắc của Lí Kì, mang theo ý cười vui vẻ: “Lí Kì a! anh làm trợ lý cho tôi đã lâu như vậy, tại sao lại giữ mãi bộ dáng đó? Nay trở về Đài Bắc lại chẳng có cái ban giám đốc “đồ cổ” kia ở đây, anh gọi tên tôi thì được rồi”