Khi bạn yêu một ai đó với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi bạn phải chia xa. Khi bạn yêu một ai đó và dù bạn đã làm tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy đẩ họ ra đi. Vì nếu tình yêu đó là chân thật thì chắc chán nó sẽ trở về với bạn!
Trích dẫn
“Cố Trường An chọn hàng ghế sau ngồi xuống, ánh mắt lướt nhìn từng người phía trước, cuối cùng dừng lại ở chỗ Phó Dục Ninh. Có lẽ vì ngồi riêng biệt một mình nên bắt mắt, cô mặc bộ váy màu xanh nhạt, tóc dài đen nhánh chia làm hai, buộc lại xõa hờ trước ngực. Nhìn từ phía anh chỉ có thể thấy được nửa gương mặt cô, thấy vẻ mặt cô chăm chú nhìn lên sân khấu, khóe môi khẽ nhoẻn cười. Không biết nhìn thấy gì đột nhiên cô rất vui, ôm bụng cười đấn gập cả lưng, tiếng cười trong veo thu hút cái nhìn của người bên cạnh. Một cô gái hoạt bát lanh lợi như vậy, cho dù có cố ý khiêm tốn nhưng chỉ cần một cử động lơ đãng thôi cũng khiến người khác phải ngoái đầu nhìn.”
…
“Anh thích là thích con người cô, tất cả những chuyện khác đều không màng đến.”
…
Phó Dục Ninh ngồi trên ghế, cảm nhận được trái tim mình vẫn còn đang đập thình thịch rộn rã. Khóe mắt liếc nhìn Cố Trường An ngồi bên cạnh, anh vẫn điềm tĩnh giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Cuối cùng không đè nén được, cô cất tiếng hỏi anh: “Cố sư huynh, mới vừa rồi anh…” Rõ ràng là ngồi đay mà, sao lại đi lên phía trước vậy?
Cố Trường An ừ, tuy không nhìn cô, nhưng lại nói một câu khiến cô đỏ mặt tía tai: “Anh cố ý đấy.”