Kiếp trước, tên của hắn là, Long Tiêu. Bởi hỗn độn thân thể xung đột với nhau mà mỗi ngày chịu cực hạn thống khổ giống như thân thể bị hoàn toàn cắt nhỏ, mỗi khi đêm trăng tròn lúc hỗn độn lực lượng sinh động nhất, thống khổ kia lại tăng cường mấy lần, khi đó là một loại thống khổ bất luận kẻ nào chỉ cần trải qua một lần, sẽ hận không thể lập tức chết đi.
Năm bảy tuổi, hắn cứ thế ngủ một giấc say đằng đẵng mười năm. Thời gian mười năm, cậu không uống một giọt nước, không ăn một miếng cơm, sinh mạng lại chưa bao giờ có dấu hiệu suy kiệt, ngược lại còn trưởng thành trong giấc ngủ say. Tỉnh dậy liền trở thành một thiếu niên dáng người dong dỏng, mặc một chiếc áo trắng muốt, sắc mặt trắng bệch tuấn tú, một đôi mắt mê mang, lại mang theo vẻ âm nhu gần như hơi thở nữ nhân. Làn da hắn tái nhợt như kiểu bệnh trạng, mái tóc đen dài tự nhiên xõa rủ hai bên bờ vai gầy yếu, dưới màn đêm vẫn lờ mờ lấp lánh màu đen bóng chói mắt. Ngón tay thon dài, xương cổ tay nhỏ nhắn, thoạt nhìn hoàn toàn là dáng tay thư sinh mềm yếu vô lực, mà tại Thiên Thần đại lục dùng võ lực vi tôn, chỉ vẻn vẹn bề ngoài của hắn thôi đã khiến người ta xem thấp một bậc rồi.
Mà cha của hắn, chính là hỗn độn chi vương, thiên hạ vốn không có chuyện gì ông không làm được…Nhưng, ông lại chỉ riêng không cứu trở về được con của mình. Đây là thống khổ cùng bi ai lớn nhất cả đời hắn. Đây là một câu chuyện tiên hiệp, huyền huyễn được đánh giá là xuất sắc, nói về bản lĩnh của một đấng nam nhi. Mời bạn đọc cùng đọc truyện và cảm nhận !