Văn án
Tôi từ tầng cao nhất nhảy xuống, vừa vặn ngã xuống trước mặt một gã đeo kính, cậu ta hiển nhiên là bị kinh sợ, trừng lớn hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi bị cậu ta trừng đến khó chịu, nhìn cái gì, chưa thấy soái ca nhảy lầu bao giờ à?
Kết quả là cháu trai này nhẹ buông tay, sách vở trong ngực cậu ta rơi xuống, còn có mấy bài thi bay thẳng vào mặt tôi, nhanh chóng bị máu nhuốm ướt.
Trong lòng tôi đem mười tám đời tổ tông nhà cháu trai này chửi toàn bộ, sau đó bỗng nhiên ý thức được, hình như tôi quên mất lý do tự sát mất rồi.