Trong đầu của Giản Ninh, người từng bị chết đói một lần, chỉ có một suy nghĩ: làm ruộng, làm ruộng, ra sức làm ruộng! Nhưng không có nước thì phải làm thế nào? Đào! Không có hạt giống thì phải làm sao? Mượn! Không có nông dân thì sao? Bà đây đích thân xuống ruộng!
Bắc Vương nhìn tiểu nương tử của mình đang lộ tay lộ chân dưới bùn đất, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, bèn chộp lấy tên lính của mình rồi hét lên: “Tất cả các ngươi canh gác cẩn thận cho ta, dáng vẻ xinh đẹp của Vương phi khi làm ruộng mà bị lộ ra ngoài, hãy cẩn thận cái đầu của các ngươi.”