Q.1 – Chương 24: Lai Tự Dị Vực Đích Mĩ Nữ

Lai Tự Dị Vực Đích Mĩ Nữ

Quang minh cùng hắc ám hai chủng loại lực lượng tương phản bắn thẳng vào nhau,tức thì sản sinh sóng xung kích cường liệt tỏa ra tứ phía,Vũ Y cùng địa ngục hắc long cùng bị chấn bay,từ không trung rơi xuống.

Ta ném “Á Dạ” về hướng Vũ Y,cao giọng nói “Tiểu Dạ,chiếu cố Vũ Y cho tốt.” sau đó ta dùng “Thuấn gian di động” xuất hiện trước mặt địa ngục hắc long

Lúc này địa ngục hắc long vẫn đang choáng váng không nhìn rõ thân ảnh ta,chỉ cảm thấy thân thể rung nhẹ,rồi nửa phân cũng không thể cử động.

Đây là không gian ma pháp sau khi ta chiến đấu cùng Lộ Tây Pháp nghiên cứu phát minh ra,tên gọi “Không gian phong tỏa”,có thể đóng băng một phần không gian cục bộ,trong tiểu không gian đó vật thể vô pháp di động,trừ phi có khả năng phá vỡ không gian hoặc ta đích thân giải trừ.

“Đại thứ nguyên trảm” đã khiến cho Lộ Tây Pháp vô cùng đau đầu,có thể thấy không gian ma pháp đích thực rất lợi hại,lại chưa có người nghiên cứu phát triển,chính vì thế ta khổ tâm nghiên cứu,từ đó sáng tạo ra một vài loại ma pháp tân kì, “Không gian phong tỏa” là một trong số đó.

Quả nhiên ta là thiên tài.

Phong trụ địa ngục hắc long xong,quyền đầu tự đánh mạnh vào ngực mình,một cổ tiên huyết phun ra,tiên huyết trong không trung bị ta dùng niệm lực tạo thành một phù hào,ấn lên đỉnh đầu địa ngục hắc long.

Chính là chung cực triệu hoán ma pháp “Bích huyết khế minh”,bất luận chủng loại ma thú nào,chỉ cần bị phù hào ấn lên đều kết thành triệu hoán khế ước.Chỉ là ma pháp này cần một lượng lớn ma lực để sử dụng,ngay cả Lâm Tạp cũng vô pháp sử dụng,ta cũng lần đầu xuất ra,hiệu quả thực sự thế nào ngay bản thân ta cũng không biết.

Tâm linh ta đột nhiên cảm thụ một chấn động cường đại,thầm rõ địa ngục hắc long dùng tinh thần lực chống cự lại ma lực của khế ước,vội vận toàn bộ lực lượng áp chế.

Một người một rồng trong không trung tĩnh lặng nhìn nhau,tình hình quái dị tuyệt luân.

Vũ Y cùng Á Dạ biến trở về nhân hình ở cách không xa,cùng Hạ Nông ngưng thần giới bị,chuẩn bị sẵn sàng xuất thủ.

Từ sau khi có thiên sứ cùng ác ma thể chất,năng lực ở các phương diện ta đều tăng gấp bội,tâm linh lực lượng cũng không ngoại lệ,bằng không e là không phải đối thủ của con địa ngục hắc long này.

Khế ước phù hào cuối cùng cũng biến thành kim sắc,tinh thần phản kháng của địa ngục hắc long với ta đột nhiên biến mất,cuối cùng cũng đại công cáo thành.

Ta thở phào giải trừ “Không gian phong tỏa”,âm thanh hùng tráng của địa ngục hắc long vàn lên “thuộc hạ bái kiến chủ nhân,xin chủ nhân ra lệnh.”

Ta vẫy vẫy hai cánh,nói “tốt,từ này ngươi gọi là Lại Lại Trùng(chú thích trùng:sâu bọ),sau này ngươi đi theo ta.”

Á Dạ không nhịn được bật cười “chủ nhân,người thật biết cách đặt tên,hỏa phượng hoàng thì gọi là Tra Tra Điểu,đại địa chi hùng thì là Lạn Tử, địa ngục hắc long đáng sợ thế này thì kêu Lại Lại Trùng,hi hi hi……,cũng thật quá buồn cười.”

Từ đó, địa ngục hắc long tung hoành ma giới hơn vạn năm qua trở thành Lại Lại Trùng đi theo ta,Ngân sắc ma lang,Lôi thú,Thâm hải chi long vừa đánh nhau cùng đám long kỵ binh tự nhiên cũng lập khế Ước Đa La cùng ta,ta lơ đễnh đặt tên cho bọn chúng,Ngân sắc ma lang – – Đao Tử,Lôi thú – – Ngốc Qua,Thâm hải chi long – – Lam Bì(chú thích :da xanh), “Chiến thú bộ đội” sau này uy chấn các giới sơ bộ thành lập.

Khi ta mang Lại Lại Trùng trở về “Tất hắc chi thành” phục mệnh,cả ma giới liền chấn động,ngay cả Lộ Tây Pháp cũng không nghĩ ta dễ dàng hoàn thành cái nhiệm vụ gian nan này như vậy.

Tuy nhiên,người khiến hắn kinh ngạc nhất lại là Vũ Y cùng biến hóa của ta,Vũ Y không những không còn là địch thủ của hắn lại trở thành thị nữ của ta,với thuộc hạ ngày xưa cũng là đối thủ này Lộ Tây Pháp không khỏi ghen tị cùng thèm chẩy nước miếng.

Cũng may Lộ Tây Pháp còn biết thủ tín,không chỉ đáp ứng cho ta mang Á Dạ thông qua “Chuyển di chi môn” trở về thánh ma đại lục,còn nén xót xa ban “Tâm chi khải giáp” cùng “Diệt quang giới” cho ta,mà dù hắn không làm vậy,hai kiện bảo bối này ta sao có thể trả lại.

Vì thế,ta mang Á Dạ,Vũ Y,Hạ Nông tam nữ cùng mười long kỵ binh tiến vào “Chuyển di chi môn”,long kỵ binh đại đội do Lạp Cáp Nhi Đặc thay ta thống lĩnh,lưu lại ma giới đợi mệnh lệnh ta.

Lị Vi Nhã bảo bối,ta trở về đây.

Ái nhĩ tiên khắc thành vương cung.

Lị Vi Nhã tĩnh lặng đứng trong hoa viên vương cung,trên khuôn mặt thương bạch tiều tụy tràn đầy bi ai cùng ưu tư.

Hai vị mĩ nữ tuyệt sắc đi tới hoa viên,chính thị Áo Lệ Na cùng Phi Âu Á hai vị công chúa,bọn họ lặng lẽ đi tới Lị Vi Nhã đang như một bức tượng đứng im,nhìn nhau thở dài.

Lị Vi Nhã quay người hỏi “hai vị công chúa,sao lại tới đây?”

Áo Lệ Na thở dài nói “câu này phải là bọn ta hỏi ngươi mới đúng,từ sau khi Ngô Lai tiên sinh thất tung ngươi cứ ở đây cả ngày trời,ngươi không biết bộ dạng mình tiều tụy đến thế nào sao?”

Lị Vi Nhã u ám cười nói “lúc trước ở cùng hắn,ta lúc nào cũng nhỏ nhen với hắn ,thường cố tình chống đối hắn,nhưng lúc hắn thất tung,trái tim ta cũng biến mất,cũng không còn chút cảm giác với những chuyện khác,nếu có thể quay ngược thời gian,ta nhất định ngoan ngoãn với hắn,không trêu trọc để hắn tức giận……”

Hai vị công chúa cảm nhận vị trong lời nói vị “Huyễn chi kiếm sĩ” đỉnh đỉnh đại danh ẩn chứa thâm tình như biển,trong đầu xuất hiện hình ảnh Ngô Lai,nam tử có chút vô lại này thực khiến người khó quên.

Tức thì,bọn họ đều chìm đắm trong suy nghĩ.

Lúc này,trong hoa viên đột nhiên tối sầm,hắc sắc lục mang tinh ma pháp trận xuất hiện.

Tam nữ tử trong kí ức tỉnh lại,Áo Lệ Na kinh hô “ồ,đấy không phải chuyển di ma pháp trận trong truyền thuyết của ma giới sao?sao lại xuất hiện ở đây………”

Chưa kịp nói xong,một nhóm người xuất hiện trong hoa viên,ma pháp trận cũng biến mất.

Tam nữ trong lòng đại kinh,thủ lĩnh đám người này lại là ba vị mĩ nữ khí chất bất đồng,một người thân mang bạch sắc khải giáp phong tư như tiên tử giáng trần,hai người còn lại mang thuần hắc sắc khải giáp,một người khí thế cao quý kiêu ngạo khiến người không dám nhìn thẳng,người còn lại hoa mai trong tuyết,cực lãnh cực diễm.

Sau bọn họ là vài chục chiến sĩ thân mang hắc giáo,tuy chỉ vài người nhưng khí thế phát tán như thiên quân vạn mã,khiến người khác sinh úy kị.

Lị Vi Nhã tam nữ đều không mang vũ khí,lúc này trước mặt lại xuất hiện một nhóm chiến sĩ vũ trang toàn thân,trong lòng kinh hãi cùng cực,Phi Âu Á công chúa cao giọng hỏi “Các ngươi là người phương nào?muốn làm gì?”

Giữa đám chiến sĩ hắc giáp nữ tử thân mang bạch sắc khải giáp thánh khiết như nữ thần cười nói “các người không cần khẩn trương vậy,bọn ta không có ác ý,bọn ta chỉ theo chủ nhân tới đây.Đúng rồi,trong các người có ai là Lị Vi Nhã tiểu thư không?”

Lị Vi Nhã cảm thấy kì quái,tiến lên một bước hỏi “là ta,sao các ngươi lại biết ta?”

Mĩ nữ khí chất cao quý,đẹp như hoa mẫu đan nở rộ cười nói “Quả nhiên là một tuyệt sắc giai nhân,không lạ……”

Ánh mắt nhìn về phía sau nói tiếp “không lạ khi có người không bao giờ quên ngươi.”

Lời nói có chút mạc danh kì diệu,Lị Vi Nhã càng thêm nghi hoặc về thân phận bọn họ,lại thấy ba vị mĩ nữ khí chất bất đồng đột nhiên khom mình thi lễ nói “Vũ Y,Á Dạ,Hạ Nông tham kiến Lị Vi Nhã tiểu thư.”

Ta Là Đại Pháp Sư

Ta Là Đại Pháp Sư

Status: Completed Author:

- Đầu đau quá a, ta cảm thấy đỉnh đầu như một cái bao lớn, cảm giác đau khổ không thể nói nên lời. Ai còn thảm hại hơn ta? đang đi trên đường lại bị sét đánh trúng, mà rõ ràng trời đất còn đang sáng choang, thảm thật. Ta nhìn lại y phục bên duới, cũng may bộ y phục hàng hiệu mất công làm lụng hơn tháng trời mới mua được không chút tổn hại, bằng không tổn hại thật lớn đây.

- Sau khi tự xem lại mình, ta nhìn xung quanh, lão thiên của ta, đây là đâu?, ta rõ ràng trước cửa nhà bị sét đánh trúng, sao hiện tại trước mắt lại là chốn hoang vu không người? Ta đang mơ, chắc chắn vậy rồi, bị sét đánh trúng mà không có chút thương tổn sao? đây chỉ là giấc mộng.

- Ta đang tự nói với mình thì một âm thanh kinh thiên động địa dọa ta sợ đến nhẩy dựng lên “Đáng ghét, dám phá hỏng giấc mộng đẹp của lão tử ta, không biết ta là đệ nhất ác nam của trường trung học sao?” Đột nhiên, hai nhân ảnh tự nhiên xuất hiện trước mặt ta, lại dọa ra giật mình lần nữa.

Ta liền chửi mắng một hồi, sau khi thư thái, nhìn lại hóa ra người phá hỏng giấc mơ đẹp của ta lại là hai lão gia hỏa. Ôi chao? nhìn hai lão gia hỏa này xem, y phục thì quái đản, râu thì quá rậm rạp, khuôn mặt lại hiện vẻ cổ quái, hiển nhiên đã lĩnh giáo bảnh lĩnh chửi nguời của bổn nhân.Hahaha, đáng đời, ai bảo nguơi khi không tự nhiên đến, trêu tức vào đệ nhất ác nam trường trung học ta.

- Lão già râu dài mở mồm “hỗn tiểu tử, sao ngươi có thể xuyên qua kết giới của ta? nói mau.” Kết giới? cái quái gì đây? ta dùng ánh mắt thương tiếc nhìn hai lão già này, hiển nhiên đầu óc hai lão có chút vấn đề, khả năng là chứng si ngốc của tuổi già, bổn nhân chính là yêu già thương trẻ, thôi vậy, bỏ qua cho lão. Lão già râu đỏ đột nhiên nói “Xú tiểu tử, ngươi suy nghĩ lung tung gì vậy, cái gì? Ai mắc chứng si ngốc tuổi già?” Gì? sao lão biết?

- Đột nhiên đầu ta đau đớn, trước mắt ta chỉ thấy một mầu đen tối, ẩn ước ta nghe lão gia hỏa nói “tiểu tử này quá kì quái, mang hắn về nghiên cứu sau.” Hôm nay còn tồi tệ hơn, ngay cả trong giấc mộng còn bị bắt nạt, trước khi ý thức hoàn toàn tiêu thất, ta oán giận nghĩ. Lúc này ta không biết định mệnh của mình đã thay đổi từ đây.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset