Q.4 – Chương 17: Trục Thần

Trục Thần

Mười hai bóng ảnh vũ dực nhàn nhạt từ sau lưng Băng Thanh Ảnh chấp chới vũ lộng, chỉ nghe nàng yêu kiều vịnh xướng: “Cuồng bạo huyết chi thần, ta lấy danh nghĩa của Lộ Tây Pháp ra lệnh cho ngươi, đem dòng máu cuồng nhiệt trong cơ thể các chiến sĩ sôi trào lên, trở thành — ‘Nhiệt Huyết Cuồng Chiến’!”

Cùng với tiếng kêu khẽ ấy, xung quanh thân thể mềm mại của nàng, quang mang hai màu lam hắc lóe lên hòa vào nhau rồi đột nhiên hóa thành một mảng đỏ rực, huyết quang sau đó không ngừng lan rộng khuếch tán khắp cả bốn phương.

Chẳng mấy chốc, hồng sắc quang mang đã phủ ngập toàn bộ chiến trường, thần ma chiến sĩ ở hai phía đều tắm mình trong màn huyết quang ấy. Ma tộc chiến sĩ chỉ cảm thấy huyết dịch khắp cơ thể lưu chuyển càng lúc càng nhanh, toàn thân trên dưới hừng hực hơi nóng, trong lúc xuất thủ cả tốc độ và lực lượng đều nhất thời tăng vọt. Nhưng Thần tộc chiến sĩ ngược lại chỉ cảm thấy một cổ hắc ám khí tức đang không ngừng ăn mòn cơ thể mình, quang minh lực lượng của bản thân lập tức bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Băng Thanh Ảnh lúc này sử dụng chiêu “Nhiệt Huyết Cuồng Chiến” của hắc ám ma pháp hệ có ý muốn lợi dụng sự đồng nhất về tính chất để tương hỗ, hấp dẫn và tác động lên sự tuần hoàn huyết dịch trong cơ thể của Ma tộc chiến sĩ, từ đó có thể khiến cho nội lực của họ tăng lên gấp nhiều lần, đồng thời còn có thể áp chế sự phát huy của quang minh lực lượng. Nhưng Ma tộc chiến sĩ tiếp nhận ma pháp “Nhiệt huyết cuồng chiến” này một khi hiệu lực qua đi sẽ có một đoạn thời gian vô lực uể oải, điểm này xem ra có phần kém hơn so với “Thần thánh chi quang”.

Huyết dịch tuần hoàn ở tốc độ cao khiến cho Ma Tộc chiến sĩ trở nên cuồng loạn hơn, bọn họ về số lượng vốn đã chiếm ưu thế tuyệt đối, Thần tộc chiến sĩ bất quá chỉ nhờ vào tố chất ưu việt và sự gia trì của “Thần thánh chi quang” do Thước Già Lặc tạo ra mới tạm thời ngăn chặn được đợt tấn công của họ. Lúc này, những chiến sĩ Ma tộc đang lúc cuồng loạn đều phát ra một cổ sát khí, nhất thời nổi dậy toàn lực công kích, quân đội Thần tộc lập tức rơi vào thế yếu.

Gia Bách Liệt thấy vậy, trong lòng khẩn trương vô cùng. Hắn đột nhiên hú dài một tiếng thoát ly khỏi chiến trường, vung kiếm trực tiếp đánh về phía Băng Thanh Ảnh. Hắn trong lúc thân ở giữa không trung đã không còn nhìn thấy hình dáng đâu nữa, chỉ thấy một tia sáng như lụa trắng chớp lóe bay vụt qua.

Một đám Hắc ám kỵ binh và đọa lạc thiên sứ muốn lao đến cản hắn lại, nhưng còn chưa tới nơi đã bị lốc xoáy không khí của tia sáng ấy xoắn cho nát bấy, ngay cả việc khiến động tác của hắn chậm đi một chút cũng không làm được.

Ngọc thủ của Băng Thanh Ảnh phóng nhanh ra một loạt sự kết hợp thủ ấn vô cùng phức tạp và huyền diệu, quang ảnh vũ dực sau lưng nàng tựa như có sinh mệnh, lập tức vũ lộng không ngừng. Một thủy cầu đường kính khoảng một thước với hai màu lam hắc hòa vào nhau trong nháy mắt đã xuất hiện, lưu chuyển trước người nàng. Nàng nhẹ giọng ngâm nga: “Trầm tĩnh chi thủy, Tịch diệt chi ám, hãy lắng nghe mệnh lệnh của ta mà dung hợp làm một đi. Phục hợp ma pháp – – ‘Ám Quang Bích Thủy Liệt Bạo Tiễn’!”

Lam hắc thủy cầu hóa thành một bó tiễn hình tia chớp theo sự chỉ dẫn từ ngọc thủ nàng, trực tiếp nhắm thẳng đến Gia Bách Liệt lúc này nhờ luồng sáng đã hợp nhất hóa thành một thân kiếm.

Từ khi cùng Lộ Tây Pháp hiệp định xong khế ước bằng hữu, nguồn lực lượng hắc ám vô cùng to lớn phía sau Băng Thanh Ảnh kết hợp cùng năng lượng thủy hệ ma pháp của bản thân tạo ra một chuỗi ma pháp hỗn hợp. Khác với Ngô Lai, vì kiến thức lý thuyết ma pháp của hắn quá sức nghèo nàn nên một khi đã xuất ra đại hình ma pháp cường đại thì hầu như không có khả năng thu hồi (như “Hỏa Lôi Thần – Diệt Tuyệt Trảm”, “Quang Mang Đại Địa Chi Kiếm” .v.v..), ma pháp hỗn hợp do nàng tạo nên cũng từa tựa như đại hình ma pháp “Hắc Ám Bạo Phong Tuyết” vậy, rất có tác dụng với loại đơn đấu tiểu hình ma pháp thế này, có thể nói chính là trong cái muôn màu muôn vẻ đã tạo thành một thể duy nhất.

Nàng lúc này sử dụng “Ám quang bích thủy liệt bạo tiễn” chính muốn lợi dụng hắc ám lực lượng cộng thêm thủy nguyên tố đã được cải tạo trở thành một loại chất lỏng gây nổ có uy lực đáng sợ, sau đó lại niệm lực đông cứng chúng lại thành tiễn rồi bắn ra, một khi trúng mục tiêu sẽ sinh ra một vụ nổ kinh thiên động địa, có lực phá hoại cực lớn.

“Ầm!”

Chất lỏng gây nổ “Ám quang bích thủy liệt bạo tiễn” cùng hóa mang đang bay đến của Gia Bách Liệt va vào nhau cùng một chỗ lập tức phát nổ, nhất thời trong không trung hình thành nên một cụm khí lưu hủy diệt.

Băng Thanh Ảnh vừa ra tay rốt cuộc cũng không ngừng lại được, từng mũi từng mũi “Ám quang bích thủy liệt bạo tiễn” theo ngọc thủ của nàng huy vũ không ngừng xạ ra, mục tiêu vẫn như trước chính là Gia Bách Liệt — nàng vốn không hề tự đại, cho rằng mình một kích có thể chặn đứng được sự tiến công của gã “Sí Thiên Sứ” này.

“Ám quang bích thủy liệt bạo tiễn” không ngừng nổ mạnh khiến cho Gia Bách Liệt mặt mũi nhem nhuốc khổ sở không thôi, hắn tuy kịp thời phát ra “Thánh linh quang trận” tiến hành phòng ngự nhưng trên người vẫn tóe ra rất nhiều vết thương, y giáp bể nát, máu tuôn dầm dề, chẳng còn nhận ra cái vẻ tiêu sái anh tuấn của “Cáo Tử thiên sứ” như mọi khi nữa.

Sau một loạt những đòn công kích ma pháp dồn dập, Băng Thanh Ảnh dùng “Băng tuyết phong la ngục” thực hiện một kích cuối cùng, đem hàn băng với nhiệt độ siêu thấp cứng như sắt thép khiến cho Gia Bách Liệt cùng với kết giới đông cứng lại, hơn nữa Băng Thanh Ảnh lại không ngừng phát ra ma lực hủy diệt cho đến khi khối đại băng biến thành một tòa băng sơn có thể tích ước chừng hơn trăm thước mới ngừng lại, băng sơn thẳng hướng mặt đất mà rơi xuống.

Song Băng Thanh Ảnh vẫn còn đánh giá quá thấp Gia Bách Liệt. Trên đời này ngoại trừ “Không gian phong tỏa” của Ngô Lai, ngoài ra không có bất cứ ma pháp nào có thể vây khốn “Sí thiên sứ” cho được (dù vậy “Không gian phong tỏa” cũng chỉ có thế khốn trụ được một gã “Sí thiên sứ” mà thôi). Tòa băng sơn vừa hạ đến lưng chừng không đột nhiên rạn nứt, bạch mang chợt lóe, Gia Bách Liệt vừa xuyên qua vụn băng một cách kỳ khoái vô luân đã lại bắn về phía Băng Thanh Ảnh.

Khối băng bị nghiền nát vẩy xuống khắp mọi nơi khiến cho không ít người bị thương đồng thời cũng gây trở ngại cho tầm mắt của Băng Thanh Ảnh, hơn nữa nàng cũng không ngờ rằng Gia Bách Liệt lại có thể dễ dàng phá được “Băng tuyết phong la ngục” được đông đặc với nhiệt độ siêu thấp như thế, đến khi nàng ý thức được nguy hiểm cũng là lúc Gia Bách Liệt đã tập kích đến trước người nàng rồi.

Tình thế nguy cấp không cho phép nàng sử dụng ma pháp cao cấp phòng ngự, thân là ma pháp sư nên nàng cũng chẳng có tốc độ cao để né tránh, bất đắc dĩ nàng chẳng còn cách nào khác đành phải niệm lực phát ra sơ cấp phòng ngự ma pháp “Băng thuẫn”, lớp băng cứng rắn nhất thời như một chiếc khiên bình thường bảo hộ phía trước người nàng.

Gia Bách Liệt một kiếm chém lên lớp băng, lớp băng lập tức vụn vỡ. Hắn tức khắc đánh ra một quyền bằng tay trái, quyền kình rít lên chấn động, uy mãnh vô song.

Đúng lúc này, một tiếng huýt sắc nhọn chợt nhiên từ sau lưng hắn phá không vang lên, Gia Bách Liệt lập tức phán đoán ra một cổ kình khí có vẻ như một thứ lợi khí sắc nhọn đang hướng về phía lưng hắn mà đâm tới. Bị rơi vào thế bất lợi, hắn chẳng còn cách nào khác hơn đành buông tha việc truy sát Băng Thanh Ảnh, tay trái phất về phía sau xuất ra một luồng kiếm quang, một kiếm chém thẳng lên trên món lợi khí ấy.

Lợi khí đâm tới chính là một thanh kỵ sĩ trường thương lóng lánh kim mang, Gia Bách Liệt xoay người lại, một kiếm chém ngay vào chỗ cách mũi thương khoảng ba phân, chủ nhân của trường thường lập tức bị một luồng cự lực trên thân kiếm truyền đến, phát ra một tiếng kêu khẽ, trường thương cũng bị đánh bật trở lại.

Gia Bách Liệt quay đầu nhìn lại kẻ vừa đánh lén sau lưng mình, trên mặt bỗng hiện lên một tia kinh sắc, thất thanh hô: “Chiến thần vũ trang?”

Người vừa đánh lén toàn thân được che kín trong một bộ kỵ sĩ khải giáp màu vàng óng nhìn không ra dung mạo và giới tính, y lúc này đang đứng trên lưng một con phi long hung mãnh giơ thương thủ thế, tả hữu hai bên người y còn có hai con tiểu kim long dài hai thước không ngừng uốn lượn bay quanh.

Nàng chính là “kỵ sĩ chi hoa” Ca Ny Tuyết Lan Đặc – – chủ nhân của bộ “Chiến thần vũ trang” trước mắt.

Băng Thanh Ảnh vừa thoát nạn, nhanh chóng vỗ cánh bay đến bên cạnh Ca Ny, trước tiên mở ra phục hợp ma pháp kết giới “Thủy dữ ám đích phòng hộ” bao phủ lấy cả người lẫn rồng vào một nơi không thể phá vỡ, đồng thời vội vã hỏi: “Ny, không việc gì chứ?”

Ngọc dung kiều mỹ của Ca Ny ẩn trong khôi đầu rắn chắc hiện lên vẻ thống khổ vẫn chưa tan, khẽ than thở: “Thật lợi hại, “Sí thiên sứ” quả thật lợi hại, một kiếm mà hoắn xoay lại vừa rồi e rằng vẫn chưa dùng hết lực đạo nhưng muội thiếu chút nữa đã bị chấn bay khỏi lưng phi long, đến bây giờ cánh tay muội vẫn còn chưa thể nhấc nổi trường thương đây này.”

Băng Thanh Ảnh nói: “Vây muội hãy mau chóng rời khỏi đây, tất cả hãy giao hết cho ta.”

Nàng vận khởi toàn bộ ma lực, chuẩn bị xuất ra cường lực ma pháp quyết cùng Gia Bách Liệt phân thắng bại một trận, ý nghĩ của Gia Bách Liệt cũng giống như nàng, hắn đang toàn lực ngưng tụ quang minh lực lượng chuẩn bị xuất ra một kích tất sát.

Ca Ny hiểu được lực lượng của bản thân so với bọn họ còn cách nhau quá xa, lưu lại chỉ là gánh nặng cho Băng Thanh Ảnh, nàng vội vàng thúc giục tọa hạ phi long dùng hết tốc độ rời đi, quang chi thánh long Ny Ny theo sát bên cạnh nàng, cùng nàng tiến lùi không phút rời xa.

Băng Thanh Ảnh và Gia Bách Liệt ngưng tụ ma pháp lực lượng càng lúc càng mạnh. Mắt thấy bọn họ sắp phát ra một kích kinh thiên động địa, Thần tộc quân đội nơi hậu phương đột nhiên trở nên rối loạn, vô số Ma tộc chiến sĩ trong “Hắc ám long kỵ binh” dưới sự chỉ đạo của “Tam ma tướng” đang hăm hở vòng ra phía sau của quân đội Thần tộc tiến hành cuộc tập kích bất ngờ.

Thần tộc chiến sĩ đang toàn lực chống cự với sự điên cuồng tiến công của hắc ám kỵ binh cùng chiến sĩ tinh nhuệ trong đệ nhất tập đoàn quân, hậu phương lại đột nhiên bị tập kích nhất thời khiến cho bọn họ trận cước đại loạn, tình thế cân bằng vất vả duy trì được lập tức bị phá vỡ.

Gia Bách Liệt thấy tình hình bên dưới như thế, trong lòng kinh hãi, hắn cũng chẳng thèm quan tâm tranh chấp với Băng Thanh Ảnh nữa, hét lớn một tiếng, quang minh lực lượng ngưng tụ quanh thân chói sáng đến mức khó tin, cường mang mạnh mẽ đột ngột lóe ra, thân hình hắn theo đó cũng chớp lên bắn vào giữa chiến trường đang lúc cuồng loạn ấy.

Cường mang mạnh mẽ thình lình lao đến khiến cho Băng Thanh Ảnh theo bản năng nhắm chặt đôi mỹ mục lại, đến khi thị lực khôi phục lại thì đã chẳng còn thấy bóng dáng của Gia Bách Liệt đâu nữa, điều này khiến nàng không khỏi tức giận không thôi.

Lúc này trận chiến giữa Thước Già Lặc và Vũ Y cũng đã phân ra thắng bại, Thước Già Lặc tuy được đặc cấp cho thần binh “Vương giả chi kiếm” trên tay nhưng lực lượng của nàng chung quy so với Vũ Y vẫn còn kém hơn một bậc, dưới sự tấn công liên tiếp của Vũ Y, nàng không khỏi đầu bù tóc rối chống cự vô cùng chật vật, may mà Vũ Y thủy chung vẫn chưa chính thức hạ sát thủ với nàng.

Ma tộc quân đội dùng ưu thế tuyệt đối của mình, binh lực khẩn mật vây công, Thần tộc quân đội bên trong rốt cuộc cũng đã hoàn toàn tiêu tán, tổn thương về binh lính đạt đến quá nửa, tứ đại “Sí thiên sứ” mắt thấy thế cục chẳng thể vãn hồi được nữa, bọn họ lập tức ra lệnh lui binh thật nhanh. Nhận được mệnh lệnh, bọn thiên sứ chiến sĩ bắt đầu tiến hành phương thức rút lui, vừa đánh vừa lùi, trong tình huống bất lợi như vậy bọn họ vẫn có thể họp lại thành một nhóm lâm thời tự mình bố trận để thích hợp với điều kiện, tuyệt đại đa số các chiến sĩ bị thương đều được đồng bạn mang đi, chất lượng hoàn hảo của quân đội quả thật không còn gì để diễn tả.

Vũ Y, Băng Thanh Ảnh, Ca Ny chúng nữ lần lượt hội hợp trên một tòa núi cao bên ngoài quân doanh của quân đội thần tộc viễn chinh. Nhìn thần tộc quân đội đang nhanh chóng thối lui, Ô Lan Na Toa cảm thán nói: “Tố chất của Thần tộc quân đội thật sự quá tốt, trong tình cảnh bất lợi như vậy mà bọn họ vẫn có thể tỉnh táo giảm thiểu tổn thất đến mức thấp nhất, về điểm này e là quân đội Ma tộc không làm được rồi?”

Vũ Y lắc đầu đáp: “Ngoại trừ đệ nhất tập đoàn ra thì số bộ đội còn lại đích xác không làm được điều này, lần này nếu không nhờ chúng ta dùng ưu thế tuyệt đối của binh lực đại quân ‘lấy thịt đè người’ thì muốn cho bọn chúng lui quân ắt phải gặp muôn vàn khó khăn rồi”

Doanh địa của quân thần tộc viễn chinh đã hoàn toàn bị hủy, đại quân ma tộc dưới sự thống lĩnh của “Tam ma tướng” triển khai việc truy sát kịch liệt. Chịu sự ảnh hưởng của “Nhiệt huyết cuồng chiến” do Băng Thanh Ảnh tạo ra, sĩ khí của ma tộc chiến sĩ trở nên cuồng loạn, không ngừng bám sát theo đám thiên sứ chiến sĩ đang rút lui. Trong lúc song phương nổ ra những loại ma pháp quang mang trông rất đẹp mắt, vô số tánh mạng cũng đã biến mất theo sự mỹ lệ của các quang mang này.

Ca Ny nói: “trải qua chuyện này, nguyên khí của Thần tộc quân đội nhất định đã bị tổn thương nghiêm trọng, trước khi viện quân của bọn họ đến, chúng ta nhất định phải sớm tấn công hủy diệt bọn chúng, sớm ngày đem bọn chúng tống khứ trở lại Thiên giới.”

Vũ Y tám cánh đồng loạt giương lên, nói: “Đây chính là nhiệm vụ mà chủ nhân đã giao cho chúng ta, chúng ta càng thành công, Thiên giới sẽ càng hỗn loạn, chủ nhân lại càng an toàn. Chúng tỷ muội, bọn ta hãy tiếp tục chiến đấu nào!”

Chúng nữ đồng loạt yêu kiều quát lên một tiếng, mỗi người lại tự chuyển thân thâm nhập vào bên trong chiến trường.

Ta Là Đại Pháp Sư

Ta Là Đại Pháp Sư

Status: Completed Author:

- Đầu đau quá a, ta cảm thấy đỉnh đầu như một cái bao lớn, cảm giác đau khổ không thể nói nên lời. Ai còn thảm hại hơn ta? đang đi trên đường lại bị sét đánh trúng, mà rõ ràng trời đất còn đang sáng choang, thảm thật. Ta nhìn lại y phục bên duới, cũng may bộ y phục hàng hiệu mất công làm lụng hơn tháng trời mới mua được không chút tổn hại, bằng không tổn hại thật lớn đây.

- Sau khi tự xem lại mình, ta nhìn xung quanh, lão thiên của ta, đây là đâu?, ta rõ ràng trước cửa nhà bị sét đánh trúng, sao hiện tại trước mắt lại là chốn hoang vu không người? Ta đang mơ, chắc chắn vậy rồi, bị sét đánh trúng mà không có chút thương tổn sao? đây chỉ là giấc mộng.

- Ta đang tự nói với mình thì một âm thanh kinh thiên động địa dọa ta sợ đến nhẩy dựng lên “Đáng ghét, dám phá hỏng giấc mộng đẹp của lão tử ta, không biết ta là đệ nhất ác nam của trường trung học sao?” Đột nhiên, hai nhân ảnh tự nhiên xuất hiện trước mặt ta, lại dọa ra giật mình lần nữa.

Ta liền chửi mắng một hồi, sau khi thư thái, nhìn lại hóa ra người phá hỏng giấc mơ đẹp của ta lại là hai lão gia hỏa. Ôi chao? nhìn hai lão gia hỏa này xem, y phục thì quái đản, râu thì quá rậm rạp, khuôn mặt lại hiện vẻ cổ quái, hiển nhiên đã lĩnh giáo bảnh lĩnh chửi nguời của bổn nhân.Hahaha, đáng đời, ai bảo nguơi khi không tự nhiên đến, trêu tức vào đệ nhất ác nam trường trung học ta.

- Lão già râu dài mở mồm “hỗn tiểu tử, sao ngươi có thể xuyên qua kết giới của ta? nói mau.” Kết giới? cái quái gì đây? ta dùng ánh mắt thương tiếc nhìn hai lão già này, hiển nhiên đầu óc hai lão có chút vấn đề, khả năng là chứng si ngốc của tuổi già, bổn nhân chính là yêu già thương trẻ, thôi vậy, bỏ qua cho lão. Lão già râu đỏ đột nhiên nói “Xú tiểu tử, ngươi suy nghĩ lung tung gì vậy, cái gì? Ai mắc chứng si ngốc tuổi già?” Gì? sao lão biết?

- Đột nhiên đầu ta đau đớn, trước mắt ta chỉ thấy một mầu đen tối, ẩn ước ta nghe lão gia hỏa nói “tiểu tử này quá kì quái, mang hắn về nghiên cứu sau.” Hôm nay còn tồi tệ hơn, ngay cả trong giấc mộng còn bị bắt nạt, trước khi ý thức hoàn toàn tiêu thất, ta oán giận nghĩ. Lúc này ta không biết định mệnh của mình đã thay đổi từ đây.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset