Quyển 1 – Chương 78-2: La Nhị trưởng lão, ngươi cần phải nén bi thương 2

La Nhị trưởng lão, ngươi cần phải nén bi thương 2

Giọng nói lạnh lùng kia, làm cho trong lòng mỗi người đều run lên.

Trong tro bụi mù mịt, một bóng dáng chậm rãi bước ra, dần đi đến gần, trong giây lát, thiếu nữ đã từ trong tro bụi đi ra, khuôn mặt kia cũng xuất hiện ở trong mắt mọi người. Chỉ thấy vẻ mặt của nàng lạnh nhạt, một áo bào đỏ không hề sạch sẽ đẹp đẽ như lúc đầu nữa, mà rách tả tơi khoác ở trên người, nhìn có vẻ nhếch nhác, nhưng dù nàng như vậy, thì cũng vẫn không che dấu được tư chất tuyệt thế kia.

Mỗi một bước nàng đi, dường như đi vào lòng của bọn họ.

“Không, không có khả năng.” Nhìn thấy thiếu nữ ngoại trừ y phục rách nát, thì những nơi khác đều tốt không thất gì, Nam Cung Ngạo Tuyết hét lên: “Làm sao có thể, làm sao ngươi có thể hoàn hảo không tổn thất gì ở dưới công kích của ta chứ? Ta không tin, đây là giả, nhất định là giả.”

“Ta đã nói rồi, cái thứ tự kia, Hạ Như Phong ta muốn.” Khóe miệng cong lên nở nụ cười tươi, nhưng nụ cười kia, ở trong mắt của Nam Cung Ngạo Tuyết sao lại thấy đáng ghét như vậy.

Nhìn Hạ Như Phong tự tin nở nụ cười, Nam Cung Ngạo Tuyết hít sâu một hơi, từ trong linh giới lấy ra bài danh của mình, nói: “Ta nhận thua!” Sau khi nói xong ba chữ này, nàng chợt ngẩng đầu lên, hai mắt bắn ra tia tàn nhẫn: “Nhưng sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ làm cho ngươi thua ở trên tay của ta, đến lúc đó, ta muốn hung hăng làm nhục ngươi.”

“Ầm ầm.”

Lời nói của Nam Cung Ngạo Tuyết như một tiếng sấm, nổ vang ở trong đoàn người.

“Thừa nhận… nhận thua? Nam Cung Ngạo Tuyết lại nhận thua.”

“Xem ra, học viện của chúng ta lại thêm một thiếu nữ thiên tài nữa rồi, với lại, thập đại mỹ nữ cũng nên biến thành thập nhất mỹ nữ.”

“Ha ha, Nam Cung Ngạo Tuyết cũng không còn là đệ nhất mỹ nữ nữa, nàng chỉ có thể chịu đứng thứ hai thôi.”

Nhận lấy bài danh của Nam Cung Ngạo Tuyết, Hạ Như Phong nhún vai, không quan trọng nói: “Tùy ngươi thôi, dù sao ta cũng không có khả năng thua.”

Sau khi Nam Cung Ngạo Tuyết nhận thua, Hạ Như Phong cũng không ra tay. Một chiêu vừa rồi người khác nhìn thì uy lực rất lớn, nhưng nàng lại biết Nam Cung Ngạo Tuyết đã giữ lại lực lượng, mà ở trong chiến đấu Nam Cung Ngạo Tuyết đã tránh chỗ hiểm rồi, cho nên đại chiến đi qua Hạ Như Phong cũng không so đo với nàng ta.

Mặc dù mình rất thích chiến đấu, nhưng không phải mấy lời không hợp thì sẽ đụng chạm giết người, nàng có nguyên tắc của mình, chỉ cần người khác không hạ sát thủ, thì nàng sẽ không chủ động đi giết người ta.

Nếu như có người muốn lấy tính mạng của nàng, nàng cũng không phải người lương thiện, sẽ  không khoan dung thêm lần nữa.

Về phần Nam Cung Ngạo Tuyết nói ra những lời ác ý, nàng lại trực tiếp không quan tâm, nàng có tự tin kia, cho dù Nam Cung Ngạo Tuyết dùng hết sức lực, cũng không có khả năng tổn thương tới cơ thể đã bất ngờ trở nên cứng rắn nhờ linh lực của nàng.

“Chúng ta đi thôi!” Sờ mũi, Hạ Như Phong buộc trường côn lại vào sau lưng, mặt quan sát nam tử tuấn mỹ tà mị ở trước mặt, khẽ cười nói.

Hai tay lười biếng chống cái ót, Dạ Thiên Tà cong môi cười, gật đầu, ở lúc rời đi thì quay đầu lại, mắt tím lạnh như băng nhìn Nam Cung Ngạo Tuyết, làm cho Nam Cung Ngạo Tuyết run rẩy cả người, một cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân xông vào trong lòng. Khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ sợ hãi.

Những người còn lại không biết chuyện gì đã xảy ra, vì sao Nam Cung Ngạo Tuyết lại có vẻ mặt sợ hãi như thế…

Ánh mặt trời rơi xuống khuôn mặt của thiếu nữ trẻ con, lúc đi ngang qua một tàng cây thì nàng vươn tay ra, đỡ được lá từ trên cây bay xuống: “Hình như những người đó đã hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta.”

“Ngươi sẽ để ý ánh mắt của người khác sao?” Dạ Thiên Tà nhíu mày, vẻ mặt lười biếng mà tà mị, đôi mắt nhìn chăm chú vào thiếu nữ bên cạnh, khuôn mặt lộ ra đường nét nhu hòa.

“Sẽ không.” Cũng không thèm nghĩ nhiều, Hạ Như Phong đã nói ngay lập tức.

“Vậy không phải được rồi sao.”

Sững sờ một chút, Hạ Như Phong đột nhiên bật cười, đúng vậy, lúc nào thì nàng lại để ý ánh mắt của người khác? Chẳng quan tâm, người khác nghĩ như thế nào thì có quan hệ gì với mình đâu?

Phía trước là một tòa nhà uy phong cao lớn xuất hiện ở trong mắt bọn họ, phía trên tòa nhà có ba chữ “Phong Vân Đường” được mạ vàng, ở dưới ánh nắng tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Đứng ở ngoài cửa, bước chân hơi dừng lại, sau đó bước vào, đập vào mắt đầu tiên là sân huấn luyện Nặc Đạt, trên sân huấn luyện là mỗi nam tử và nữ tử dùng các linh kỹ cường đại của mình đánh về phía đối thủ. So với đệ tử bình thường trong phòng học khác, thì Phong Vân đường này, quả thật náo nhiệt rất nhiều.

Chỉ là sau khi Hạ Như Phong đến, ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều quay ra nhìn, ngay cả những đệ tử đang chiến đấu cũng đã ngừng lại.

“Bọn họ là ai vậy? Cũng là thành viên của Phong Vân Đường chúng ta sao?”

“Không, chắc là không phải, nếu bọn họ ở Phong Vân Đường, ta không có khả năng không biết.”

“A? Ta biết thiếu nữ này, không phải sáng sớm hôm nay nàng và Lý Phàm đã nổi lên xích mích sao?”

Ở dưới ánh mắt kinh ngạc và nghi ngờ của mọi người, Hạ Như Phong đi thẳng về phía sau sân huấn luyện, đến gần quản sự mặc áo bào trắng phía trước: “Ta đến báo danh, đây là bài danh của ta.”

Quản sự áo bào trắng không chấp nhận bài danh, đôi mắt híp từ trên bài danh lướt qua, lúc nhìn thấy tên con số của bài danh thì ánh mắt không khỏi trợn tròn: “Số ba trăm hai sáu?”

Ban đầu mọi người đều không hiểu, sau khi nghe thấy lời nói của quản sự áo bào trắng, tất cả đều nảy ra câu hỏi hoài nghi.

“Số ba trăm hai sáu? Đây không phải là đệ nhất mỹ nữ Nam Cung Ngạo Tuyết của học viện chúng ta sao?”

“Đúng vậy, sao có thể biến thành của nàng như vậy?”

“Sẽ không phải là nàng mua chuộc Nam Cung Ngạo Tuyết để lấy được bài danh chứ?”

Hạ Như Phong mắt điếc tai ngơ với những người nghi ngờ nàng, giọng nói lạnh nhạt nhẹ thổi qua sân huấn luyện: “Có giúp ta đăng ký không?”

Lời nói lạnh lùng kéo quản sự áo bào trắng từ trong khiếp sợ lại, hắn vội vàng gật đầu, mặc kệ bài danh này có chân thật hay không, cũng không phải việc hắn quản lý, hắn chỉ phụ trách đăng ký và giám sát những đệ tử này thôi.

“Hạ Như Phong, số ba trăm hai sáu…”

Trên danh sách hàng đầu của Phong Vân Đường, tên của Hạ Như Phong bỗng nhiên được điền lên, Nam Cung Ngạo Tuyết bị đánh bại trở thành số ba trăm hai bảy, những người còn lại lui về sau một vị trí.

“Đáng chết.” Tay Lý Phàm nắm bài danh thật chặt, hắn vốn là số ba trăm hai bảy, bởi vì Hạ Như Phong chen ngang mà ra, còn chưa cầm nóng bài danh đã phải giao lại cho người khác, hắn vốn có thù hận với Hạ Như Phong, sao có thể chịu được việc này?    

Đi lên một bước, Lý Phàm ưỡn ngược kiêu ngạo, giọng nói đanh thép bất ngờ vang lên: “Ta muốn thách đấu với ngươi.”

Lý Phàm không cho rằng Hạ Như Phong là dựa vào thực lực của mình để đạt được bài danh, một đại linh sư nhất cấp, sao có thể đánh bại đại linh sư tam cấp? Nàng nhất định là gian dối, vì vậy Lý Phàm có tự tin có thể đánh bại nàng.

“Lý Phàm muốn thách đấu nàng?”

“Nhưng Lý Phàm là ba trăm hai bảy, nếu thiếu nữ này thật sự đánh bại Nam Cung Ngạo Tuyết, vậy thì cũng chắc chắn có thể đánh bại Lý Phàm.”

“Ha ha, nhưng thật ra ta cảm thấy nàng gian dối, chỉ cần Lý Phàm ra tay là có thể biết được thật giả thế nào.”

Có lẽ là không thể chịu được một thiếu nữ trẻ tuổi như thế đã là nhân vật trong bảng Phong Vân, cho nên rất nhiều người đều vui sướng khi có người gặp họa, không có ai coi trọng Hạ Như Phong, dù sao đặt tuổi của nàng ở đây, thì một thiếu nữ sao có thể đánh bại Nam Cung Ngạo Tuyết đã tiến vào bảng Phong Vân đã lâu?

Huống chi, cho dù là nữ tử yêu nghiệt có bài danh đứng thứ ba trong bảng Phong Vân, cũng là ở năm mười sáu tuổi mới tiến vào bảng Phong Vân mà? Một yêu nghiệt như thế là đủ rồi, nếu thêm một người nữa chắc bọn họ sẽ chịu không nổi mất.

“Ngươi muốn thách đấu với ta?” Xoay người, khóe miệng của Hạ Như Phong nở nụ cười lạnh, ngón tay mảnh khảnh chỉ vào mũi của mình, nói: “Hôm nay ngươi đã là người thứ hai muốn thách đấu với ta, nếu như thế, vậy thì ta nhận.”

“Ồn ào.”

Những người phía dưới bùng nổ, mọi người đều không dám tin nhìn thiếu nữ tuyệt thế kia.

“Nàng chấp nhận rồi sao?”

“Rốt cuộc thiếu nữ này có tự tin gì? Chẳng lẽ nàng thật sự đánh bại Nam Cung Ngạo Tuyết sao?”

“Hả? Nàng đánh bại Nam Cung Ngạo Tuyết, sao có thể chứ?”

Bọn họ đều lắc đầu, tự giễu cười, cho dù thiếu nữ này có thể tiến vào bảng Phong Vân, cũng không có khả năng đánh bại Nam Cung Ngạo Tuyết, dù sao Nam Cung Ngạo Tuyết là đại linh sư tam cấp, sao có thể đối phó với nàng ta chứ? Đoán chừng một đầu ngón tay của Nam Cung Ngạo Tuyết cũng có thể đánh bại nàng.

Không, không cần Nam Cung Ngạo Tuyết, Lý Phàm trước mặt cũng chỉ cần đánh bại trong vòng một chiêu.

“Hừ.” Lý Phàm phát ra một tiếng hừ lạnh, trên nắm đấm nổi lên màu vàng kim, đánh về phía mặt của Hạ Như Phong.

Vừa bắt đầu hắn đã dùng sát chiêu, mỗi một chiêu đều đánh vào chỗ hiểm của nàng. Tuy không thể hạ sát thủ ở trong học viện, nhưng Cốc Tâm Nhi đã bảo đảm với hắn, chỉ cần hắn giết thiếu nữ này sẽ để cho hắn tiến vào nội bộ Cốc gia. Hắn muốn tới đây học tập, không phải là vì có tiền đồ tốt sao? Có Cốc Tâm Nhi bảo đảm, trong lòng hắn không sợ.

Ở lúc Lý Phàm đánh xuống một chiêu này, có một số người không biết làm sao thở dài, dường như bọn họ có thể đoán trước cảnh tượng đầu của thiếu nữ kia sẽ nở hoa.

“Ầm.”

Trong nháy mắt nắm đấm đánh trúng đầu, bóng dáng Hạ Như Phong tiêu tán như một cơn gió.

“Tàn… Tàn Ảnh?”

Mọi người nuốt nước miếng, không thể ngờ, tốc độ của nàng lại nhanh đến như thế, ngay cả đại linh sư tam cấp cũng không theo kịp.

“Lại là Tàn Ảnh, con mẹ nó không phải ngươi chỉ trốn tránh thôi chứ?” Hai mắt của Lý Phàm lóe ra tia lửa phẫn nộ, ngay lúc hắn tràn đầy tức giận, thì một giọng nói lạnh nhạt từ sau lưng truyền đến.

“Có bản lĩnh, ngươi cũng để lại Tàn Ảnh đi.”

Nhanh chóng xoay người, trông thấy trường côn đang đánh tới, hắn vội vàng vươn cánh tay ra ngăn cản.

“Ầm ầm.”

Gậy đánh thật mạnh lên trên cánh tay, một cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân, bước chân của Lý Phàm lùi nhanh về phía sau, chân ma sát ra một tia lửa, hắn lắc cánh tay tê dại, trong mắt hiện lên sát ý.

“Lý Phàm lại ở thế hạ phong?”

“Chẳng lẽ nàng thật sự đánh bại Nam Cung Ngạo Tuyết sao?”

Trông thấy một màn này, tất cả mọi người đều líu lưỡi, với lại chiến đấu bình thường đều đến phút cuối cùng mới hạ sát chiêu, nhưng hai người này, từ lúc vừa mới bắt đầu đã hạ sát thủ rồi.

“Dừng tay, hai người các ngươi không thấy quy định của học viện sao?” Quản sự gặp sự cố đều có thể giải quyết, từ dưới đài nhảy lên, chặn ngang ở giữa hai người, lớn tiếng quát.

“Cút ngay.” Hai người lại trăm miệng như một quát to, sau đó hai mắt nhìn nhau, trong mắt bắn ra dòng điện, ánh lửa văng khắp nơi, dường như không giết chết đối phương thì sẽ không bỏ qua.

“Các ngươi…” Quản sự tức giận nét mặt già nua xanh mét, đã bao lâu rồi? Đã bao lâu không có đệ tử dám nói chuyện với mình như vậy?

“Ngươi có dám lập ra khế ước sinh tử với ta không?” Con mắt Lý Phàm hung ác nhìn chằm chằm gương mặt tuyệt mỹ kia, nàng gây ra sỉ nhục cho mình, chỉ có giết nàng mới có thể bình tĩnh được.

“Có gì không dám?” Cười lạnh một tiếng, ánh mắt Hạ Như Phong nhìn về phía quản sự áo bào trắng: “Bây giờ cuộc chiến của chúng ta không liên quan đến học viện, sống chết tại số, cho dù cuối cùng ai chết cũng đều không liên quan tới người thắng.”

Tà Phượng Nghịch Thiên

Tà Phượng Nghịch Thiên

Score 8
Status: Completed Author:

Thể loại: Xuyên không, dị giới.
Nguồn convert:Tangthuvien
Edit: Tử Liên Hoa 1612, Thường Xuân
Beta: thienbao95

Hạ Như Phong, con gái của một cổ võ thế gia Hoa Hạ bất ngờ xuyên qua trở thành nữ nhi bị hắt hủi của Nghiêm gia, bị đuổi khỏi Thiên Lang quốc.

Một người yếu đuối không thể trở thành Triệu Hồi Sư sau khi bị hãm hại tới chết lại đón nhận một linh hồn Hoa Hạ hoàn toàn mới.

Trong thành Hạ gia tầm thường chính là nguyên nhân để nàng trở nên mạnh mẽ.

Đan dược ngũ phẩm? Không tính là gì hết, chính nàng có thể lấy ra làm kẹo ăn.

Ngươi triệu hồi thú cấp thấp, thật ngại, Thánh thú đã tìm đến ta mà nương tựa.

Hối hận? Trên đời này không có thuốc trị hối hận.

Kẻ nàng dám thương tổn đến Hạ gia đều phải chết, thương tổn đến nàng càng phải chết.

Nàng mạnh mẽ càn quét đại lục vì Hạ gia, Nàng dùng hành động để nói với toàn thiên hạ rằng kẻ nào dám chống đối Hạ Như Phong nàng chính là tự tìm cái chết.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset