Quyển 3 – Chương 113: Nàng là bán thánh

Nàng là bán thánh

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Nắng sớm tươi đẹp, ánh nắng ban mai chiếu vào trong sương phòng, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, một bóng dáng tuyệt sắc từ trong cửa bước ra.

Mặt quay về phía ánh sáng mặt trời, Hạ Như Phong lười biếng duỗi thắt lưng, hai mắt híp lại, ánh mắt vừa lúc nhìn thấy Lôi Nặc đi đến từ phía trước, khóe miệng cong lên nhàn nhạt, quanh người lộ ra một hơi thở lạnh nhạt xa cách.

“Như Phong.” Lôi Nặc dừng chân lại, khuôn mặt anh tuấn nở một nụ cười như ánh sáng mặt trời, vỗ bả vai của Hạ Như Phong, nói: “Hôm nay chính là thi đấu lôi đài, nghe nói mấy trưởng lão Vân tông đều xuất hiện làm trọng tài, hôm qua ta đã đi nhờ phụ thân giúp ngươi báo danh, bây giờ có thể đi trước.”

Hạ Như Phong khẽ gật đầu, hơi thở lạnh nhạt xa cách, từ lời nói của Lôi Nặc mà từ từ biến mất.

Có lẽ lúc đầu Lôi Nặc mời nàng là có mục đích, mà nàng đáp ứng lời mời cũng là vì hỏi thăm tin tức, vốn sau khi nghe được tin tức, nàng sẽ định rời đi, lại vì Hắc Thánh Quả mà ở lại, nhưng là không gì đáng trách, Lôi Nặc không có ác ý với nàng, cũng giúp nàng lớn như vậy, như vậy nàng cũng sẽ không quá mức lạnh nhạt xa cách.

“Cảm ơn ngươi.” Hạ Như Phong ôm quyền, thật lòng thành ý cười: “Nếu không phải hỗ trợ của ngươi, chỉ sợ ta không dễ dàng có thể báo danh như vậy.”

“Ha ha, cái này là chút việc nhỏ mà thôi, Như Phong, ta lớn tuổi hơn ngươi, nếu ngươi không ngại, thì gọi ta một tiếng Lôi đại ca đi.” Lôi Nặc ôm lấy cổ của Hạ Như Phong, cao giọng cười lớn nói.

Như lời hắn nói, chuyện này mà nói quả thật là việc nhỏ với Lôi gia, nhưng nếu không có Lôi gia, đã không dễ dàng báo tên Hạ Như Phong từng đắc tội với đại tiểu thư Triệu gia như vậy, mà Hắc Thánh Quả kia, nàng cũng là phải giành đến tay.

“Được, Lôi đại ca.” Hạ Như Phong xoa mũi, khóe miệng cong lên, cong lên một độ cong nhợt nhạt.

Giờ phút này Lôi Nặc nhìn nụ cười của nàng, bất giác ngây dại, thấy ánh mắt của Hạ Như Phong nhìn lại, vội vàng dời ánh mắt đi, khuôn mặt anh tuấn lặng yên nhiễm một chút ửng hồng, như cảm giác được có chút xấu hổ, hắn vươn nắm đấm, ho khan hai tiếng: “Như Phong, chúng ta đi thôi!”

Không khí sáng sớm đặc biệt mát mẻ, xung quanh lôi đài đã sớm đầy người ngồi vào, có thể đi vào đây, đều là mấy thế lực có uy vọng trong Lôi thành.

Nhưng mà ngồi ở vị trí quan trọng nhất, cũng không phải là Lôi gia cường đại nhất Lôi thành, ngược lại là Triệu gia có quan hệ nhất định với đại trưởng lão Vân tông, cũng vì phân quan hệ này, Triệu gia thành vạn chúng chú ý, bên cạnh không thiếu người tranh phong thúc ngựa.

Ngược lại với Vân gia, vốn ánh mắt nhìn Lôi gia nhiều nhất, nhưng thật ra trước nay chưa từng yên tĩnh

“Lôi bá phụ, vì sao Lôi đại ca còn chưa đến?” Ánh mắt sốt ruột của Triệu Vân tìm tòi ở trong đám người, dù thế nào cũng không tìm thấy bóng dáng anh tuấn màu tím kia, không khỏi chu môi, ánh mắt nhìn về phía Lôi Vân: “Lôi đại ca hắn không đến sao?”

Nàng đúng là bỏ lại người Triệu gia đến Lôi gia, chính là vì hắn, nếu như hắn không ở đây, vậy lôi đài tỷ thí này cũng không có nhiều ý nghĩa.

Lôi Vân lạnh nhạt cười, ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn, vẻ mặt uy nghiêm, ánh mắt lộ ra hơi thở lạnh lùng: “Nặc Nhi sẽ đến, chỉ là một tiếng bá phụ của Triệu đại tiểu thư này ta nhận không nổi, sao ta có thể có quan hệ với Triệu đại tiểu thư chứ?”

Có lẽ người khác chỉ biết Triệu Lăng Triệu gia thiên phú trác tuyệt, mới được đại trưởng lão Vân tông thu làm đệ tử. Nhưng mà ông lại biết, Triệu Lăng đạt được ưu ái của tông chủ Vân Hinh của Vân tông, thuận thế trèo lên giường của bà ta, bởi vì không đủ tiêu chuẩn để trở thành đệ tử của Vân Hinh, nên mới trở thành đệ tử của đại trưởng lão.

Vì thế, vốn là Lôi Vân không nhiều cảm tình lắm với Triệu gia, càng thêm khinh thường Triệu gia dùng loại phương pháp này để đề cao thân phận địa vị, nhưng thực lực của Vân tông mạnh hơn Lôi gia, cho dù ông xem thường thì cũng phải bận tâm địa vị của Triệu gia ở Vân tông.

“Lôi bá phụ, không có vấn đề gì, ta không ngại.” Triệu Vân không nghe ra trào phúng trong lời nói của Lôi Vân =, còn cho rằng Lôi Vân là thật sự không dám bám quan hệ với nàng, lúc này mỉm cười ngọt ngào, rõ ràng đối lập với hình tượng từng nối giáo cho giặc ở ngoài cửa thành.

Lôi Vân nhướng mày, vẻ mặt càng thêm không kiên nhẫn, ngay vào lúc này, hắn nhìn thấy Triệu Vân bên cạnh thay đổi sắc mặt, không khỏi tù ánh mắt của nàng nhìn lại, vì thế hai bóng dáng đang đi đến đập vào mắt đen.

Dưới nắng sớm, khuôn mặt tuyệt sắc của nữ tử tỏa ra ánh sáng nhạt nhạt, y phục đỏ như lửa như tô thêm phần khí chất độc đáo của nàng ra, tóc đen theo gió khẽ bay, dù là bốn chữ phong hoa tuyệt đại cũng đều không thể miêu tả ra kinh diễm nàng mang đến cho người ta.

Nhất là nữ tử này còn đi chung với thiếu chủ Lôi gia, muốn không hấp dẫn ánh mắt của người khác cũng cảm thấy khó khăn.

Phía trên bả vai của nữ tử có một mèo con tuyết trắng đáng yêu nằm úp sấp, cảm nhận được ánh mắt nóng rực đến từ mọi người xung quanh, mèo con nâng đầu nhỏ lên, mắt mèo cảnh giác đảo qua mọi người xung quanh, trong mắt hiện ra khinh bỉ thâm trầm.

Những tên vô lẽ này dám dùng ánh mắt này nhìn mỹ nhân tỷ tỷ, nếu như Tà lão đại ở đây thấy các ngươi còn dám nữa hay không.

Tuy Tiểu Bạch rất ghi hận Dạ Thiên Tà không cho nó nằm ở trong lòng Hạ Như Phong, chỉ là trên đời này, có thể xứng sóng vai mà đứng với mỹ nhân tỷ tỷ của nó, chỉ có một mình Dạ Thiên Tà. Cũng chỉ có nam tử hoàn mỹ cường đại, tà mị phúc hắc, với người khác thì tâm ngoan thủ lạt, lại đưa tát cả ôn nhu tặng cho nàng như vậy, mới xứng trở thành vị hôn phu của nàng.

“Mỹ nhân tỷ tỷ, chừng nào thì ngươi và Tà lão đại sinh một tiểu phúc hắc?” Tiểu Bạch chớp đôi mắt, nước nước lưng tròng trong mắt to hiện ra tia trêu tức, thơ hỏi. Nháy mắt Hạ mặt của Như Phong đen đi, không nói gì nhìn chỗ Tiểu Bạch ghé vào bả vai.

Quả nhiên Tiểu Bạch và Dạ Thiên Tà ở chung một chỗ lâu, cũng bị hắn đồng hóa rồi…

“Như Phong, ngươi đã xuất giá sao?” Ánh mắt kinh ngạc của Lôi Nặc nhìn khuôn mặt của Hạ Như Phong, mày kiếm khẽ nhíu, như thế ngoài dự kiến của hắn, không ngờ nàng đã xuất giá.

“Nhanh thôi!” Hạ Như Phong lạnh nhạt nở nụ cười, hôn kỳ của bọn họ quả thật nhanh, chỉ là trước đó còn có rất nhiều chuyện vẫn chưa xong phải đi hoàn thành.

Vuốt cằm, Lôi Nặc thu ánh mắt của mình lại, với tính cách lạnh nhạt hờ hững này của nữ tử, không biết người nào may mắn đạt được ưu ái của nàng như vậy, nói vậy tất nhiên nam tử kia cũng không đơn giản.

“Nặc Nhi.” Ánh mắt của Lôi Vân nhìn về phía Lôi Nặc, nhìn Hạ Như Phong đứng ở bên cạnh Lôi Nặc, khẽ cau mày: “Nặc nhi, Hạ cô nương, các ngươi ngồi đi! Tỷ thí sẽ bắt đầu sau đó, Hạ cô nương, ta đã giúp ngươi báo tên, trước tiên ngươi chuẩn bị sẵn sang đi.”

“Làm phiền rồi Lôi gia chủ.” Hạ Như Phong ôm quyền, khẽ cười, sau đó lên ghế ngồi với Lôi Nặc. Lôi Nặc nhìn bóng dáng Hạ Như Phong trầm tư trong giây lát, thu ánh mắt lại, lúc này Triệu Vân đã rời đi, ông quay đầu qua nhìn về phía lão giả bên cạnh, cố ý đè thấp giọng nói: “Đã điều tra rõ thân phận nữ tử này chưa? Nàng là người của thế lực nào.”

Lão giả cung kính cúi đầu, đứng thẳng ở dưới ánh nắng, nghe đến câu hỏi của Lôi Vân, mới ôm quyền nói: “Bẩm báo gia chủ, ta đã đi địa phương khác điều tra qua, tên Hạ Như Phong này, ở địa phương khác cũng không phải bí mật, chỉ là không biết có phải nói nàng hay không.”

Nhướng mày, lão giả như không dám xác định, nhưng khiến cho ông không xác định như vậy, chẳng lẽ nữ tử này là người nổi danh gì ở đại lục?

“Nói đi!” Lôi Vân nhíu chặt mày, khẽ gõ mặt bàn, trầm giọng hỏi.

Nhìn Lôi Vân một cái, lão giả lại cúi đầu: “Phó viện trưởng viện Linh Sư của Đông vực, tên là Hạ Như Phong…”

“Phó viện trưởng viện Linh Sư?” Lôi Vân đột nhiên nở nụ cười, lắc đầu, giọng nói đầy khẳng định: “Phó viện trưởng viện Linh Sư, nhất định là một lão lớn tuổi, dù thế nào cũng đều không có khả năng là một nữ tử hai năm tuổi, chuyện này không cần lo lắng, chỉ biết không phải là nàng.”

Từ sau khi năm thế lực lớn tụ hội, tên của Hạ Như Phong đã khuếch tán đi ra, nhưng mà Tây Vực có tính chất bất đồng với ba vực khác, tự nhiên không thể lan truyền đến đây.

“Nhưng mà gia chủ, vấn đề là, phó viện trưởng kia, tuổi trùng hợp cũng là hai lăm, nàng không chỉ là phó viện trưởng viện Linh Sư, lại là luyện dược sư cửu phẩm trung cấp duy nhất ở đại lục, tuyên bố vượt qua vị luyện dược sư cửu phẩm cấp thấp của viện Dược Sư kia, hơn nữa, nàng lại là vị hôn thê của thiếu công tử Tử Minh phủ…”

“Bốp!”

Lôi Vân vừa nhận tách trà nha hoàn bưng tới, nghe thấy lời nói của lão giả, bàn tay dùng lực một chút, chén trà sứ bị nát thành mảnh nhỏ, nước trà nóng bỏng rơi ở trên tay ông lại không hề hay biết.

Cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc đến từ xung quanh, ông vội vàng thu lại cảm xúc, ho khan hai tiếng, mặt cười dạ khóc nói: “Chắc là trùng hợp đi!”

Đúng vậy, là trùng hợp, nữ tử này thấy thế nào cũng không giống như là loại người có được thực lực kia. Hơn nữa là phó viện trưởng viện Linh Sư, sao ra ngoài lại không có người đi theo? Chủ yếu là, nếu nàng thật sự là phó viện trưởng viện Linh Sư, Triệu gia trêu chọc của, khẳng định đã sớm không tồn tại.

Cho nên, đây nhất định là trùng hợp…

Nghĩ đến đây, tâm tình Lôi Vân bình tĩnh trở lại, về phần giá trị của nữ tử này, đợi cho tỷ thí bắt đầu thì lại đánh giá sau.

Hạ Như Phong bỗng nhiên cảm giác được một sát ý từ phía trước truyền đến, nàng nhíu mày, phóng ánh mắt nhìn lại, khi nhìn thấy nữ tử y phục bạc kia, khẽ cong khóe môi, đôi mắt đen chứa ý trào phúng dày đặc: “Triệu gia sao? Muốn giết người của ta, cho đến bây giờ đều đã chết sớm hơn ta.”

Đây đã là lần thứ hai, nếu đối phương muốn giết nàng, như vậy nàng cũng sẽ không lưu tình.

“Hừ.” Triệu Vân phát ra một tiếng hừ lạnh, khiêu khích nhìn Hạ Như Phong, ánh mắt nhìn về phía nam tử tuấn mỹ âm nhu bên cạnh, nói: “Vừa rồi nữ nhân này trêu chọc ta, cho nên tỷ thí sau đó, ta muốn ngươi giúp ta giết nàng.”

Khóe môi khẽ cong, Triệu Lăng nhẹ lay động quạt giấy, đôi mắt vẫn không nhúc nhích nhìn bóng dáng tuyệt sắc không xa chỗ này: “Đáng tiếc, một mỹ nhân tuyệt thế như vậy, mỹ nhân nhi như thế, tư vị hẳn là không tệ, tùy tiện chết cũng quá lãng phí rồi.”

“Tốt nhất ngươi thu liễm một chút, bằng không tông chủ Vân tông sẽ không bỏ qua cho ngươi, tông chủ Vân tông sẽ không để cho vật sở hữu của mình bị làm bẩn, nếu ngươi làm chuyện thực sự không đúng với bà ta, ngươi khẳng định không sống nổi.” Triệu Vân liếc nhìn hắn, bờ môi nở nụ cười lạnh, nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt càng thêm vặn vẹo: “Hơn nữa, tiện nhân này lại quyến rũ Lôi đại ca, nàng phải chết!”

“Được rồi được rồi, vừa rồi ta chỉ đùa một chút mà thôi, tuy vẫn đáng tiếc, nhưng ngươi hận nàng như vậy, như vậy, ta giết nàng thì ngại gì?” Triệu Lăng lắc đầu, than nhẹ một tiếng, thật sự là đáng tiếc cho mỹ nhân nhi như vậy, ai bảo nàng trêu chọc người không thể trêu chọc?

Tuy bây giờ hắn được Vân Hinh sủng ái, nhưng không biết phân sủng ái này có thể tiếp tục đến bao lâu, cho nên thông gia giữa Vân gia và Lôi gia là thế phải làm, bất kỳ ai trở ngại đều phải biến mất.

Tỷ thí đã bắt đầu, lên đài đầu tiên phân biệt hai phe là người Lôi gia và Triệu gia, hai bên thực lực tương đương, nhưng người Triệu gia kỹ xảo không bằng đệ tử Lôi gia, bại bởi một chiêu của hắn, bị đánh xuống lôi đài. Sau khi thấy kết quả của người Triệu gia, lại có một người Triệu gia lên đài cướp đoạt lôi đài.

Nếu cuối cùng có thể đứng ở trên lôi đài, không người khiêu chiến, thì thuộc về người thắng.

Tự nhiên những người có tư cách lên sân khấu khiêu chiến, đều là người báo tên đoạn thời gian trước, tên chưa từng báo không có tư cách này.

“Ha ha, còn có ai tiếp tục đến không?” Lúc này, một vị nam tử áo bào đen đứng ở trung tâm lôi đài, ngửa đầu cười lớn hai tiếng, đôi mắt khinh thường nhìn mọi người phía dưới: “Sao, đều không có can đảm sao? Vậy quán quân cuối cùng này ta muốn.”

Bộ dáng kiêu ngạo của hắn khiến cho Lôi Nặc nhướng mày, đứng lên, đang muốn tiến lên khiêu chiến, lại có một bóng dáng rất nhanh xẹt qua trời không, đứng ở phía trên lôi đài.

Tay áo bay bay, y phục trắng như tuyết, nam tử tay cầm quạt giấy, giữa lông mày chỉ ý cười, nụ cười của hắn chứa tia châm chọc, đôi mắt lặng yên dần hiện ra một tia khinh thường: “Triệu gia Triệu Lăng đến khiêu chiến, không biết vị huynh đài này có nguyện nhận?”

“Triệu Lăng?” Vẻ mặt của người áo bào đen đột nhiên biến đổi, sắc mặt xanh mét nhìn nam tử y trắng bay bay trước mặt: “Ngươi là người Vân tông, vì sao còn muốn đến khiêu chiến?”

“Ta đúng là Vân tông, nhưng ta cũng là người Triệu gia, nếu như ngươi ngay cả ta đều không đánh lại, vậy thì có tư cách gì được tông chủ đại nhân thu làm đệ tử?” Hé mở miệng, lời nói dịu dàng từ trong miệng của hắn mà phát ra, khuôn mặt tuấn mỹ lại vẫn không ngăn được một chút ý châm biếm giữa hai ánh mắt.

Trên ghế, Lôi Nặc từ từ ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía Triệu Lăng xẹt qua khinh thường: “Hắn chính là Triệu Lăng, đệ tử của đại trưởng lão, từ nhỏ người này háo sắc, không chuyện ác nào không làm, vốn thiên phú cũng không phải đặc biệt mạnh, từ sau khi tiến vào Vân tông, thực lực có được biến hóa đột nhiên tăng mạnh, ta chính là xem thường người này có bộ dáng âm nhu kia.”

Hạ Như Phong nhíu mày, sau khi cảm nhận được khí thế xung quanh Triệu Lăng, hiểu rõ cười: “Căn cơ của hắn không ổn định, thực lực hoàn toàn chỉ dùng đan dược để bồi dưỡng ra, thì ra đường đường là Vân tông, bồi dưỡng đệ tử lại dùng loại phương pháp này, cho dù phương pháp này có thể rất nhanh tăng thực lực lên, nhưng về sau thành tựu của hắn cũng chỉ như thế, hơn nữa hắn thân là Chân Linh ngũ cấp, cho dù là Chân Linh tam cấp, đều có thể dễ dàng đánh bại hắn.”

Đan dược bồi dưỡng, tất nhiên có thể khiến cho thực lực tiến bộ nhanh nhất, nhưng không thể làm cho đệ tử có thành tựu lớn hơn nữa.

Nếu như được tông chủ Vân tông nhận làm đệ tử, vậy cũng đừng muốn có thành tựu quá lớn, nhưng lần này nàng phải có được quán quân thi đấu lôi đài, chỉ là vì Hắc Thánh Quả cửu giai hệ Hắc Ám.

“Cút xuống đi thôi!” Quạt giấy trong tay Triệu Lăng vung lên, cuồng phong đánh về phía người áo bào đen, lúc này người áo bào đen đã đứng ở bên cạnh lôi đài, mà cuồng phong kia, căn bản không cho hắn cơ hội tránh né, trực tiếp đánh trúng ngực của hắn, nhất thời người áo bào đen như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, ngã xuống lôi đài.

Trán của hắn đầy mồ hôi lạnh, cắn chặt răng, đi lên, ôm quyền nói: “Triệu công tử không hổ là đệ tử của đại trưởng lão Vân tông, ta bị thua tâm phục khẩu phục.”

Ở lúc người áo bào đen nói chuyện, một lão giả áo bào trắng tóc bạc phơ ngồi ở vị trí Triệu gia, vừa lòng gật đầu, vui mừng nhìn đệ tử trên danh nghĩa của mình, ngón tay vuốt chòm râu, nhận tranh phong thúc ngựa của mọi người.

Có Vân tông ông bồi dưỡng, và đan dược trong tay Triệu Lăng, tuyệt đối có thể lực áp quần hùng, nếu như ngay cả Triệu Lăng đều không thể đánh bại, như vậy sẽ không có tư cách trở thành đệ tử thân truyền của tông chủ.

Ông tin tưởng thực lực của Triệu Lăng, đám ô hợp này sẽ không phải là đối thủ của hắn…

“Còn có ai muốn nhận khiêu chiến của bản công tử?” Khóe miệng cong lên tươi cười, Triệu Lăng nhìn về phía mọi người Lôi gia, nụ cười kia càng thêm dày đặc: “Chẳng lẽ người Lôi gia vốn không có can đảm ra tay ? Thì ra Lôi gia cũng chỉ là một đám rùa đen rút đầu, lại sợ bản công tử như thế?”

Nghe vậy, mọi người Lôi gia tức đến mặt đỏ bừng, hung hăng nhìn Triệu Lăng, nhận đến nhiều ánh mắt hung ác như vậy, Triệu Lăng vẫn như cũ đón gió mà đứng, mặt không đổi sắc.

Bây giừo có người Vân tông làm chỗ dựa, hắn căn bản là không cần thiết để Lôi gia vào mắt, hơn nữa đại trưởng lão đã đồng ý với hắn, sẽ vì Triệu Vân làm mai mối với Lôi Nặc, có ông ta đảm bảo, Lôi gia tất nhiên không thể từ chối, lúc đó hai nhà thông gia cũng đã là tình thế bắt buộc.

“Ta đi!” Sắc mặt của Lôi Nặc âm trầm như mưa rền gió dữ, ngay lúc hắn vừa đứng lên, một bàn tay đưa đến, đặt ở trên bờ vai của hắn.

Hơi sửng sốt một chút, quay đầu lại, đập vào mắt là một khuôn mặt tuyệt sắc lạnh nhạt.

“Cho dù hắn là dùng đan dược bồi dưỡng ra thực lực, ngươi cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn.” Hạ Như Phong lắc đầu, đôi mắt lạnh nhạt đặt ở phía trên lôi đài, sau đó nắm Tiểu Bạch nằm ở trên vai đưa vào trong lòng của Lôi Nặc, cơ thể chợt lóe, hồng bóng dáng đỏ như lửa bay về phía lôi đài.

“Như Phong, ngươi…” Trong lòng Lôi Nặc đột nhiên cả kinh, muốn đưa tay nắm lấy góc áo của nàng, lại bắt vào khoảng không, đành phải nhìn nàng đứng ở trên lôi đài.

Mọi người đều bị hành động của Hạ Như Phong dọa nhảy dựng, phải biết rằng cấp bậc của Triệu Lăng ở Chân Linh ngũ cấp, nữ tử này thấy thế nào cũng sẽ không có thực lực kia.

Tiểu Bạch không ngờ Hạ Như Phong bỗng nhiên bỏ lại mình, trong mắt hiện ra đầy ai oán, từ trong lòng Lôi Nặc nhảy xuống, trên người tỏa ra ánh sáng màu trắng, ở dưới ánh sáng bao phủ, cơ thể bị dần dần to ra.

Ánh sáng trắng từ từ tiêu tán, một thiếu niên đáng yêu hình tượng nghiêm túc xuất hiện ở bên cạnh Lôi Nặc, hắn trông thấy lo lắng trong mắt Lôi Nặc, vỗ bờ vai của hắn, nói: “Tiểu tử, ngươi yên tâm đi, mỹ nhân tỷ tỷ của ta không có chuyện gì xảy ra, Triệu Lăng gì kia tuyệt đối không thể địch lại một chiêu của nàng.”

Lôi Nặc nhìn Tiểu Bạch hóa thành hình người, lạnh nhạt cười, khuôn mặt vẫn đầy sầu lo, cũng không tin tưởng lời nói của Tiểu Bạch.

Trên lôi đài, y phục đỏ như lửa lay động, vẻ mặt của nữ tử không thay đổi, đôi mắt lạnh nhạt nhìn về phía nam tử y phục trắng âm nhu trước mặt, lạnh nhạt nói: “Hạ gia, Hạ Như Phong…” Lời nói của Hạ Như Phong khiến cho Lôi Vân khẽ thở phào, khẽ cười: “Quả nhiên, nàng không phải là người của viện Linh Sư, xem ra chỉ là trùng hợp tên và tuổi thôi, bằng không vì sao nàng không báo tên viện Linh Sư chứ? Hạ gia lại là gia tộc gì? Nghe cũng chưa từng nghe nói qua.”

Lão giả đảo cặp mắt trắng dã, thật ra ông rất muốn nói một câu, người của viện Linh Sư đều có gia tộc riêng của mình, cũng không nhất phải báo tên kia.

“Hôm nay, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.” Triệu Vân cắn chặt môi, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người trên lôi đài, nàng không chấp nhận là vì, nữ tử kia có thực lực gì chiến thắng Triệu Lăng.

Người đắc tội Triệu Vân nàng, đều không thể sống sót, nếu không phải là vì Lôi Nặc, từ ngày đó, nàng cũng đã giết nàng ta.

“Ngươi chính là người ăn hiếp Triệu Vân?” Triệu Lăng cười lạnh một tiếng, hai mắt đánh giá nữ tử tuyệt sắc trước mặt, khẽ thở dài; “Loại mỹ nữ như ngươi, ta vẫn thật sự không xuống tay được, đáng tiếc, ngươi ăn hiếp người Triệu gia, nếu như không giết ngươi, sẽ không phải mọi người đều cho là Triệu gia ta dễ bắt nạt sao?”

Sau khi Lôi Nặc ở dưới nghe thấy câu này của hắn, trong lfong đột nhiên căng thẳng, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt đầy lo lắng.

“Giết ta?” Hạ Như Phong nâng khuôn mặt lên, trong vẻ mặt lạnh nhạt cất dấu một chút khinh thường: “Ngươi cho rằng, ngươi có tư cách này sao?”

“Hừ.” Sắc mặt của Triệu Lăng đại biến, nhất thời trầm mặc, khóe môi dần giơ lên Khinh bỉ: “Tuổi không lớn mà tính tình lại cuồng vọng, bây giờ ta sẽ để cho ngươi biết, ta có phải có tư cách này giết ngươi không?” Vốn đang muốn giữ cho nàng toàn thây, nếu nàng không biết tốt xấu như thế, vậy đừng trách hắn tâm ngoan thủ lạt.

“Cuồng Bạo!”

Chân phải của Triệu Lăng lui về phía sau một bước, chân trái giẫm một cái, quanh người hắn dâng lên cuồng phong, cuồng phong kia như là mọc đôi mắt, cuốn về phía Hạ Như Phong.

Lôi đài nổi lên trận gió cường đại, y phục đỏ bay phất phới, bụi đất trước mặt che khuất ánh mắt, vẻ mặt của Hạ Như Phong vẫn không thay đổi, lạnh nhạt còn lộ ra tự tin, dù là bước chân cũng không di chuyển, để bản thân ở trong cuồng phong.

Tất cả mọi người không chấp nhận là Hạ Như Phong có thể tránh được kiếp nạn này, có lẽ lúc cuồng phong thổi quét đến, vị thiếu nữ tuyệt sắc này cũng đã không còn nữa.

“Đây là kết qua vì ngươi cuồng vọng!” Triệu Lăng khinh thường cười lạnh nói, nhưng mà một lúc sau, khuôn mặt của chỉ một thoáng đã biến sắc, không dám tin nhìn tất cả trước mặt.

Trong cuồng phong, nữ tử đón gió mà đứng, mà cuồng phong thổi quét đến, căn bản không thể tổn thương đến nàng chút nào, trong cuồng phong kia ẩn giấu đầy dao gió, như là đồ trang sức vô dụng.

“Đây… Điều này sao có thể…” Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn nữ tử y phục đỏ ở trên lôi đài.

Rũ mắt, ánh mắt sắc bén bắn về phía Triệu Lăng, khóe miệng Hạ Như Phong khẽ cong, giọng nói như một cơn gió thổi qua: “Đến lượt ta sao?”

Bàn tay đặt ở trên trường côn sau lưng, dùng sức rút ra, Hạ Như Phong tung người nhảy lên, xung quanh trường côn nổi lơ lửng một lớp lửa đỏ, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đập về phía đầu của Triệu Lăng: “Bát Trọng Hỏa Viêm Côn, tầng thứ năm…”

Triệu Lăng ngơ ngác nhìn Hạ Như Phong, ở dưới uy áp của cường giả Bán Thánh kia của nàng, ngay cả thực lực né tránh cũng đều không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn trường côn hạ xuống.

“Ầm!”

Trường côn dừng ở trên đầu hắn, cái đầu kia như khí cầu đột nhiên phá vỡ, óc hỗn loạn máu tươi chảy đầy đất, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn về phía Hạ Như Phong, cơ thể chợt run lên, trong lòng tràn đầy sợ hãi.

“Triệu Vân muốn giết ta, ngươi cũng muốn giết ta, đối với ngươi Hạ Như Phong ta há có thể tùy ý để người khác giết?” Thu trường côn lại, Hạ Như Phong từ từ xoay người, một sát ý từ xung quanh phát ra: “Người muốn giết ta, cuối cùng nhất định sẽ chết ở trên tay của ta.”

Nếu Triệu Lăng chỉ là muốn giáo huấn nàng, không hạ sát thủ, nàng cũng sẽ không tùy tiện giết người, nếu người khác muốn giết nàng, vì ngăn chặn phiền toái, vẫn là sớm giải quyết.

Mà ở lúc Hạ Như Phong động thủ đó, hơi thở của nàng đã hiện ra, vì thế mọi người lại giật mình.

“Bán thánh! Nàng lại là cường giả Bán Thánh…”

Tà Phượng Nghịch Thiên

Tà Phượng Nghịch Thiên

Score 8
Status: Completed Author:

Thể loại: Xuyên không, dị giới.
Nguồn convert:Tangthuvien
Edit: Tử Liên Hoa 1612, Thường Xuân
Beta: thienbao95

Hạ Như Phong, con gái của một cổ võ thế gia Hoa Hạ bất ngờ xuyên qua trở thành nữ nhi bị hắt hủi của Nghiêm gia, bị đuổi khỏi Thiên Lang quốc.

Một người yếu đuối không thể trở thành Triệu Hồi Sư sau khi bị hãm hại tới chết lại đón nhận một linh hồn Hoa Hạ hoàn toàn mới.

Trong thành Hạ gia tầm thường chính là nguyên nhân để nàng trở nên mạnh mẽ.

Đan dược ngũ phẩm? Không tính là gì hết, chính nàng có thể lấy ra làm kẹo ăn.

Ngươi triệu hồi thú cấp thấp, thật ngại, Thánh thú đã tìm đến ta mà nương tựa.

Hối hận? Trên đời này không có thuốc trị hối hận.

Kẻ nàng dám thương tổn đến Hạ gia đều phải chết, thương tổn đến nàng càng phải chết.

Nàng mạnh mẽ càn quét đại lục vì Hạ gia, Nàng dùng hành động để nói với toàn thiên hạ rằng kẻ nào dám chống đối Hạ Như Phong nàng chính là tự tìm cái chết.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset