Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh

Tắm nước lạnh, rất lạnh

Chỉ thấy, Quân Mặc Hiên, hai má đỏ bừng, bị hai tên đại nam nhân đè xuống giường. Xung quanh còn có mấy nữ nhân, vừa nhìn mặt thôi cũng đủ biết là lão kỹ nữ thanh lâu, cũng không biết đã bị bao nhiêu người chơi qua rồi.

Mà cách đó không xa, thá tử ngồi một bên, vui sướng khi người gặp họa nói: “Tam đệ, đừng nói ca ca không chiếu cố ngươi, biết ngươi là tên ngốc, không hiểu nữ nhân ảo diệu. Vì vậy, đặc biệt mời người tới dạy ngươi chuyện giường tre hoan ái, ha ha ha… Như thế này sẽ học tốt hơn, đảm bảo khiến ngươi thoải mái ngất trời.”

Thấy vậy, Dạ Hi nổi giận, tiến lên một cước đá văng nam tử nữ nhân trên người Quân Mặc Hiên ra, miệng không ngừng chửi: “Mẹ nó, Quân Mặc Lâm, lão tử không khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, con mẹ nó ta sẽ theo họ ngươi.”

Dạ Hi toàn thân khí phách, hù dọa Quân Mặc Lâm, nhưng rất nhanh Quân Mặc Lâm đã trấn định lại, hung hãn nói: “Dạ Hi, ngươi cho là bản thái tử sẽ sợ ngươi sao, một nữ tử còn bưu hãn hơn cả nam nhân, ta nghĩ trừ Quân Mặc Hiên ra không ai muốn lấy ngươi đâu.”

Nháy mắt, thái tử nghĩ đến Dạ Hồn trên đài hôm ấy, lại nhìn tới khuôn mặt xấu xí của Dạ Hi, chán ghét trong mắt càng tăng thêm. Chỉ là khi hắn ta biết Dạ Hồn chính là Dạ Hi, không biết sẽ có vẻ mặt gì?

“Tốt lắm, còn dám cuồng vọng, người tới trói thái tử lại cho ta.” Dạ Hi cười lạnh, bàn tay chạm phải làn da Quân Mặc Hiên, phát hiện nhiệt độ cơ thể hắn cao khác thường.

Cho nên Dạ Hi cũng không có lập tức xử lí thái tử, mà để cho người ta mang hắn đi. Chính mình lại khiêng Quân Mặc Hiên tới viện của nàng.

Mà Quân Mặc Hiên bị khiêng khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, giữa trán nổi lên tia xấu hổ, lần trước hắn ngất xỉu bị Dạ Hi khiêng đi, hắn còn có thể giữ bình tĩnh, nhưng lần này hắn đang thanh tỉnh đó.

Trong lúc này, hắn mất bình tĩnh, nhưng cũng không có biện pháp xuống khỏi người Dạ Hi, vừa rồi bị Quân Mặc Hiên chuốc vài ngụm rượu có bỏ mị dược, hiện tại tứ chi của hắn như nhũn ra, Tiểu Tiểu Mặc đã sớm đứng dậy, đang run rẩy sau lưng Dạ Hi đấy.

Khi hai người tới phòng, Dạ Hi cẩn thận đặt Quân Mặc Hiên lên giường, chỉ cho là hắn uống quá nhiều rượu, bởi vậy, cũng không để ý. Lập tức, xoay người chuẩn bị lấy nước cho hắn tắm rửa, nàng cũng không muốn trên người Quân Mặc Hiên còn lưu lại dấu móng của những tiện nữ nhân kia.

Nhưng Dạ Hi vừa quay người, thì bị Quân Mặc Hiên đưa tay kéo lại, sau đó nhanh chóng xoay người đè Dạ Hi xuống dưới. Vừa rồi nhịn lâu như vậy, lại bị Dạ Hi khiêng đi xa như thế, Quân Mặc Hiên sớm đã nhẫn đến cực hạn.

Không để ý tới ánh mắt nghi hoặc của Dạ Hi, Quân Mặc Hiên cúi người xuống, chiếm lấy môi hồng của Dạ Hi, liền bắt đầu công kích. Đồng thời, bàn tay không ngừng di chuyển trên người Dạ Hi, lực đạo rất mạnh, mỗi lần bàn tay dùng lực, đều khiến Dạ Hi cảm thấy đau nhức.

Lúc vào cửa, Dạ Hi vốn dĩ định đi ra ngoài, nên chưa kịp đóng cửa. Mà lúc Vân Thanh Phong đi qua, thấy trường hợp nóng bỏng như vậy, sợ hãi la lên: “Trời ơi, Yên Vũ các thoải mái như vậy, làm việc đều không đóng cửa sao?”

Khó trách việc làm ăn của Yên Vũ các lại tốt như thế, thì ra là có nguyên nhân. Khi Vân Thanh Phong còn đang đắm chìm trong mạch suy nghĩ của bản thân, trong phòng, hai đạo ánh sáng bắn tới.

Trong đầu Vân Thanh Phong vang lên một hồi chuông báo động, chết tiệt, hắn ra ngoài không xem hoàng lịch, thế nhưng nhìn thấy Quân Mặc Hiên đang đùa nữ nhân. Không được, hắn phải giúp Tiểu Hi nhi bảo vệ Quân Mặc Hiên, không thể để cho hắn phạm sai lầm.

Vì thế lần đầu Vân Thanh Phong không hề đào tẩu, rất có cốt khí trừng lại Quân Mặc Hiên.

Mà tại khắc này, thấy Vân Thanh Phong không đi, nộ khí trong lòng Quân Mặc Hiên càng ngày càng tăng, lại thêm dược lực trong cơ thể khuếch tán, ý chí của hắn càng ngày càng yếu đi, lúc này Quân Mặc Hiên tựa như con ngựa hoang mất cương, đang gầm thét lao nhanh. Nhưng lại có tiểu tử Vân Thanh Phong này không thức thời cứ đứng ở đó không chịu đi.

Nháy mắt, Quân Mặc Hiên nổi giận, cũng không quản có phải mình còn đang giả ngu không, giận dữ hét: “Cút.”

Lời này vừa nói ra, Dạ Hi đột nhiên mở to hai mắt đang mê mang, nhìn Quân Mặc Hiên. Trong lòng nghi hoặc: Một người đầy độn mà lại có khí thế bá đạo như vậy sao?

Thấy thế, Quân Mặc Hiên mới ý thức tới chính mình bị lộ tẩy, trong lòng thầm kêu không ổn, may mắn, đầu óc hắn lanh lợi, nháy mắt về phía Vân Thanh Phong. Đồng thời, âm thầm vận nội lực, áp chế đốm lửa trong lòng.

Mà ngoài cửa Vân Thanh Phong thông mình hiểu ý, lập tức lớn tiếng nói: “Ha ha, các người tiếp tục, tiếp tục, ta đóng cửa cho các ngươi.”

Nói xong, Vân Thanh Phong chạy đi nhanh như chớp, đùa, đùa, chuyện tốt của Mặc và Tiểu Hi nhi, thiếu chút nữa bị hắn phá hỏng, vậy phải làm sao bây giờ.

Mà bên này, bị Vân Thanh Phong nháo như vậy, Dạ Hi đã quên nghi hoặc vừa rồi, mà Quân Mặc Hiên cũng khôi phục bộ dáng ngốc nghếch như trước.

“Nương tử, nàng không thích Hiên nhi vuốt ve nàng sao?” Quân Mặc Hiên ngu ngốc nói, vẻ mặt khó hiểu nhìn Dạ Hi. Trong lòng lại oán thầm: Mẹ kiếp, hắn sắp nổ tung, Hi nhi có thể quả quyết một chút, để hắn ăn.

Nghe vậy, sắc mặt Dạ Hi quẫn bách, hơi thở tràn đầy nam tính này cũng khiến nàng say mê mà quên đi nghi ngờ trong lòng. Lập tức, xấu hổ cười, gắt giọng: “Không phải nương tử không thích Hiên nhi vuốt ve? Chỉ là hiện tại Hiên nhi…”

Dạ Hi lắp bắp, lại một lần đối mặt với Quân Mặc Hiên là lắp bắp. Nàng muốn nói cho Quân Mặc Hiên, hắn bị trúng mị dược nên cả người mới nóng lên, đặc biệt muốn cái kia.

“Hu hu… Hiên nhi nghĩ không sai, nương tử chính là không thích Hiên nhi vuốt ve nàng, nhưng Hiên nhi không phải cố ý, chỉ là Hiên nhi nóng quá, muốn sờ sờ mà thôi.” Quân Mặc Hiên tủi thân nói.

Cảm nhận được khao khát của Quân Mặc Hiên, Dạ Hi thật không biết nên nói cái gì, để mặc hắn như vậy, nàng không đành lòng, nhưng giao lần đầu của mình cho nam tử thần chí không rõ, mặc dù người nọ là người mà nàng thích, trong lòng nàng vẫn có vướng mắc.

Vì vậy, Dạ Hi lên tiếng an ủi: “Tiểu Mặc Mặc ngoan, kiên nhẫn một chút, nhẫn nhịn sẽ không khó chịu nữa.” Trừ bỏ như vậy, nàng cũng không biết làm sao bây giờ.

Nhẫn, Quân Mặc Hiên thật muốn chửi mẹ nó, thứ đồ chơi này sao có thể chịu được, trừ phi phương diện kia của hắn có vấn đề, huống chi, hắn còn là một xử nam, chưa từng ăn mặn, cũng không muốn kìm nén tới bệnh.

Vì thế, Quân Mặc Hiên tiếp tục ngu ngốc nói: “Nương tử, nhịn không được, Hiên nhi rất muốn khoan thành động!” Nói xong, Quân Mặc Hiên còn rất phối hợp cọ cọ người.

Cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng kia, cho dù Dạ Hi có ngốc hơn, cũng hiểu được câu nói khoan thành động kia của Quân Mặc Hiên là ý tứ gì? Mẹ kiếp, hình dung thật không phải hình tượng bình thường mà.

Trong lúc này, Dạ Hi phân vân, rốt cuộc có nên làm hay không. Phân vân một hồi, Dạ Hi cắn răng một cái, dậm chân một cái, chuẩn bị đưa bản thân lên đoạn đầu đài.

Đột nhiên, nàng nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng, hình như sáng nay dì cả mẹ nhà nàng đã đến thăm nàng. Bởi vì vừa rồi vật lộn kịch liệt, nàng có thể cảm giác một cỗ dinh dính, cực kì không thoải mái.

Vẻ mặt Dạ Hi vô tội nhìn Quân Mặc Hiên, tiếp tục an ủi: “Tiểu Mặc Mặc, ngoan, tới uống nước, uống xong sẽ không nóng nữa.” Quân Mặc Lâm hạ mị dược rất bá đạo, trừ bản thân nhẫn nại ra thì là đi tìm nữ nhân giải quyết. Nàng sẽ không để Quân Mặc Hiên đi tìm nữ nhân khác, vì vậy chỉ có thể nhịn thôi.

Quân Mặc Hiên chán nản, trong lòng không rõ nha đầu kia phân vân cái gì, vừa rồi cảm nhận nàng đã đáp ứng, sao lại trở thành như vậy rồi.

“Nương tử, uống hết nước rồi vẫn rất nóng.” Quân Mặc Hiên không thỏa hiệp, tiếp tục hỏi. Thân thể tiếp tục không ngừng cọ cọ.

Cảm giác được độ nóng trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn của Dạ hi càng đỏ hơn. Thở sâu một hơi, khó khăn lắm mới ổn định được tâm trạng, Dạ Hi tiếp tục nói: “Tiểu Mặc Mặc ngoan, thân thể của chàng nóng là vì cảm mạo phát sốt, ra ngoài tắm nước lạnh một chút thì tốt rồi.”

Tắm nước lạnh, Dạ Hi cũng không đành lòng, nhưng không làm thế thì biết làm gì bây giờ, chẳng lẽ muốn vượt đèn đỏ? Nghĩ tới hình ảnh đó, Dạ Hi không khỏi sợ, thôi đi, nàng không có cái dũng khí này.

Ghé vào trên người Dạ Hi Quân Mặc Hiên đã nhẫn đến cực hạn, nhưng, lời nói của Dạ Hi như một chậu nước lạnh thiếu chút nữa dập tắt luôn hỏa khí của hắn. Tắm nước lạnh, thua thiệt nàng nói ra miệng được, chẳng lẽ nàng không biết thứ đồ chơi kia nếu kìm nén lâu sẽ nhiễm bệnh à? Hơn nữa tối khuya tắm nước lạnh, rất lạnh.

Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi

Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi

Status: Completed Author:

Nàng là Dạ Sát, Hắc Ám Chi Vương, tính tình cuồng vọng bá đạo không tim không phổi, gian xảo phúc hắc lại cực kì bao che khuyết điểm của bản thân, không ngờ một khi xuyên qua lại trở thành phế vật tiểu thư háo sắc của phủ tướng quân. Bị tỷ tỷ ác độc đánh, đại nương tính kế gả cho tên ngốc. Sống lại lần nữa, lại nhìn thấy một đôi mắt hồn nhiên ngây thơ.
rn
rnHắn, Vương gia si ngốc của vương triều Thiên Thần, không nghĩ tới, sự ngu dại chỉ là mặt nạ của hắn. hắn chân chính, thị huyết lạnh lùng, cuồng vọng bá đạo, lại cả đời độc sủng duy nhất một mình nàng. Nàng muốn giết người, hắn liền bao vây chỗ đó; nàng muốn chỉnh Thái tử, hắn liền chặn tất cả đường sống của thái tử.

Vì hắn, hai tay nàng dính đầy máu tươi; vì hắn, nàng gặp Phật giết Phật; gặp thần giết thần; vì hắn, nàng nguyện ý thu lại mạnh mẽ cả đời cam nguyện trở nên nhu hòa; vì hắn, nàng nguyện hóa thành ác ma cùng hắn đồng khởi chém giết thiên hạ.

Vì nàng, hắn cũng bỏ hết tất cả, không cần giang sơn, không cần tính mạng, có thể buông tha huyết hải thâm thù; vì nàng trả giá tất cả, một người tuyệt đại phong nhã.

Nguyên văn sủng văn nữ cường, nam cường nữ càng mạnh hơn, có phần khôi hài, có phần phúc hắc, có phần JQ, sủng văn vô ngược, quá trình một chọi một, kết cục một chọi một.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset