Chương 1897: Thất mệnh thiên vân

Thất mệnh thiên vân

Lăng Hàn để cho Nữ Hoàng đi ra, bọn hắn trước mắt đều cần tích lũy nguyên lực. Tuy rằng tầm quan trọng của nó đã giảm bớt, thế nhưng nguyên lực quá yếu cũng không được, không chống đỡ nổi quy tắc.

– Ồ? Mỹ nữ.

Đại Hắc Cẩu phất phất tay chó, bất quá cũng không dám làm càn. Bởi vì bất luận kẻ nào trước mắt Nữ hoàng đều khó có khả năng sinh ra tâm tư khinh nhờn.

Khí thế của Nữ hoàng quá mức cường đại, rất cao quý, quá ung dung.

Nữ hoàng không thèm chú ý khiến cho Đại Hắc Cẩu chỉ có thể ngượng ngùng gãi mông mà thôi.

– Nơi này tuy rằng là dược viên, bất quá cao cấp nhất cũng chỉ là thần dược nhị thập giai mà thôi.

Lăng Hàn quét mắt một vòng, dùng khẩu vị của hắn hiện tại, dược liệu chưa đủ năm hắn không cần, hắn chỉ cần tiên dược.

– Phải có kiên nhẫn.

Đại Hắc Cẩu nói.

— Ngươi cho rằng tiên dược là rau cải trắng sao? Coi như thế lực Tiên vương cũng không có khả năng trồng khắp nơi. Có hơn mười loại cũng đã không tồi rồi.

– Vậy trong này thì sao?

Lăng Hàn hỏi.

– Theo như bổn tọa phỏng đoán, một hai gốc có lẽ cũng có.

dhdc phỏng đoná.

Tiên dược không phân giá trị cao thấp. Chỉ là quy tắc ẩn chứa bên trong khác biệt, cho nên nếu có phân thì chủ yếu vẫn là năm. Năm càng nhiều, quy tắc ẩn chứa bên trong càng nhiều, đương nhiên cũng càng thêm trân quý.

Bọn hắn một đường tiến lên, Lăng Hàn cũng không có ghét bỏ mà thành thục thu dược liệu vào trong Hắc tháp. Thần dược đối với hắn vẫn còn có một chút tác dụng, ít nhất cũng có thể tăng tích lũy nguyên lực lên. Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà chân muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt nha.

Dược viên trong này không chỉ có một mảnh, khi bọn hắn càn quét hết một đám, leo tường đi tiếp, bước về phía tòa dược viên bên cạnh thì đã thấy có một nam tử trung niên đang thi pháp thúc đẩy dược liệu sinh trưởng.

Lập tức, mấy người trừng mắt với nhau, cảnh tượng cổ quái không nói nên lời.

Lăng Hàn tay mắt lanh lẹ, đánh ra một chưởng đánh ngất người nọ.

Hắn nhìn về phía Đại Hắc Cẩu nói:

– Chó chết, quả nhiên thứ có thể khiến cho ngươi xem trọng không tầm thường chút nào. Nào có phải di tích cổ gì, rõ ràng là một dược viên của đại giáo.

Người trung niên vừa bị đánh ngất xỉu kia đương nhiên là dược nông. Vừa rồi Lăng Hàn nhìn thấy rõ, hắn ta đang thi triển một loại pháp thuật, rút quy tắc thiên địa rót vào trong dược liệu.

Hai mắt Đại Hắc Cẩu xoay chuyển rất nhanh, nó vò đầu bứt tai một chút rồi thừa nhận

– Tiểu tử ngươi thông minh, nhanh như vậy đã bị ngươi phát hiện. Cẩu gia bội phục.

Lăng Hàn im lặng, con chó chết tiệt này hoàn toàn là tránh nặng tìm nhẹ.

– Đã tới rồi, hơn nữa trong túi ngươi cũng có không ít tang vật, hiện tại có muốn thu tay cũng không còn kịp.

Đại Hắc Cẩu ra vẻ ngươi đã bị kéo xuống nước, cũng đừng có giả vờ thuần khiết.

– Đến đây đi, chúng ta đi tìm tiên dược.

Lăng Hàn thở dài, hắn cũng cảm thấy ý chí mình không kiên định, không ngờ lại bởi vì đề nghị này mà trong lòng rục rịch.

– Đi.

Hắn nói. Đúng như Đại Hắc Cẩu nói, hiện tại hắn đã lên thuyền giặc, vậy thì làm giặc một lần đi.

Nữ Hoàng thì không thèm để ý, trong suy nghĩ của nàng, toàn bộ tất cả những thứ trong thiên hạ đều là của nàng. Mà Lăng Hàn lại là nam nhân của nàng, như vậy có thứ gì không thể lấy cơ chứ?

Bọn hắn tiếp tục đi tới, cũng một đường thu hoạch dược liệu. Trên đường gặp mấy dược nông, đều bị Lăng Hàn đánh cho ngất xỉu rồi thu vào trong hắc tháp. Đợi sau khi rời khỏi mới lại thả ra.

Hai ngày sau, trong lúc bọn hắn trên đường đi lập tức nhìn thấy có một đạo quang mang màu trắng xẹt qua, tốc độ nhanh vô cùng.

Lăng Hàn nắm bắt quỹ tích, hắn nhìn thấy đây là một đầu nai con, thân bất quá chỉ có ba thốn, thực sự là nhỏ tới mức thương cảm. Mà màu da của con nai này cơ hồ trong suốt, chỉ có thể nhìn thấy rõ trong cơ thể nó còn chưa có lục phủ ngũ tạng, mà chỉ là một khỏa hạt giống mà thôi.

– Thất Mệnh thiên vân.

Lăng Hàn lập tức kêu lên.

Đầu nai con này không phải là nai chính thức, mà là một gốc thần dược, gọi là Thất Mệnh thiên vân.

Cả đời nó phải trải qua bảy lần lột xác, mỗi một lần đều biến thành một loại hình thái, như hình dáng con nai hiện tại vậy. Hình thái khác biệt, quy tắc ẩn chứa bên trong cũng hoàn toàn khác biệt. Có thể nói là một loại tiên dược cực kỳ thần kỳ.

Thất Mệnh Thiên vân chỉ cần đi vào hình thái đầu tiên cũng có nghĩa là thành thục, hoàn toàn có thể ngắt lấy. Chỉ là hình thái khác biệt, quy tắc nhận được cũng khác biệt. Cụ thể như thế nào thì Lăng Hàn cũng không biết. Chuyện này có liên quan tới hoàn cảnh sinh trưởng của tiên dược này.

Bởi vì loại tiên dược này có chân, có thể tùy ý chạy loạn khắp nơi.

Con nai cũng quay đầu nhìn về phái Lăng Hàn, đột nhiên mở miệng nói:

– Xú tiểu tử, đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn Lộc gia nhà ngươi. Coi chừng Lộc gia làm ngươi nát cúc hoa.

Cái này…

Lăng Hàn rất có cảm khái lệ rơi đầy mặt, sao những thứ hắn gặp phải đều không đi theo lẽ thường chứ?

Di tích cổ sinh biến có khó hiểu, hiện tại gặp một gốc thần dược, không ngờ vừa mở miệng lại nói lời đầy lưu manh.

– Tiên dược, ngoan ngoãn tới miệng Cẩu gia đi.

Hai mắt Đại Hắc Cẩu lập tức tỏa sáng, bổ nhào về phía Thất Mệnh thiên vân.

– Chó chết, ngươi mấy trăm năm rồi không có mở miệng vậy? Lộc gia của nhà ngươi cũng bị ngươi làm cho thối chết.

Vẻ mặt con nai này tràn ngập vẻ chán ghét, bốn chân vung ra, lập tức chạy trốn.

Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu lập tức vội vàng đuổi theo.

Sưu Sưu Sưu…. Tốc độ của bọn hắn cực nhanh, Lăng Hàn và Nữ Hoàng đều thu Điện thiểm, tốc độ đương nhiên tăng lên rất nhiều. Đại Hắc Cẩu thì càng không cần phải nói. Nó có thể tùy ý di chuyển giữa không gian, ban đầu khi còn là Sáng Thế cảnh đã khiến cho Tứ Trảm lão tổ cũng phải đau đầu, không đuổi theo nổi.

Thế nhưng cho dù là vậy bọn hắn cũng không thể đuổi theo đầu nai con này.

Bởi vì gốc tiên dược này vô cùng thần kỳ, sau khi nó chạy qua, trên mặt đất sẽ có vô số dây leo xinh ra, quấn quanh ba người Lăng Hàn. Tạo thành phiền toái nhất định cho ba người Lăng Hàn.

Chỉ cần có chút chậm trễ trong nháy mắt, dùng tốc độ của gốc tiên dược này cũng đủ để giữ một khoảng cách với đám người Lăng Hàn.

– Một đám cặn bã, còn muốn ăn Lộc gia gia các ngươi sao? Hay là ăn tạm đất của Lộc gia vậy.

Đầu nai con kia vừa chạy vừa quay đầu lại trào phúng, vẻ mặt vô cùng hung hăng càn quấy.

Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Score 7.0
Lăng Hàn - Một Đan Đế đại danh đỉnh định mang trong thân mình tuyệt thế công pháp vì truy cầu bước cuối, xé bỏ tấm màn thành thần nhưng thất bại đã phải bỏ mình. Thế nhưng ông trời dường như không muốn tuyệt dường người, Lăng Hàn đã được trọng sinh vào một thiếu niên cùng tên và điều may mắn nhất là "Bất Diệt Thiên Kinh" ấn ký vẫn còn nằm nguyên trong tâm thức hắn.

Từ nay về sau sóng gió cuộn trào nổi lên, Đan Đế ngày xưa bây giờ phải cùng tranh phong với vô số thiên tài trẻ tuổi, lại bắt đầu một truyền thuyết mới như để chứng minh với trời đất: Ta, là người mạnh nhất!
Phân chia cảnh giới: Luyện Thể, Tụ Nguyên, Dũng Tuyền, Linh Hải, Thần Thai, Sinh Hoa, Linh Anh, Hóa Thần cùng Thiên Nhân Cảnh.....
Mỗi cảnh giới chia làm chín tầng: tầng một đến ba là tiền kỳ, tầng bốn đến sáu gọi là trung kỳ và tầng bảy đến chín gọi là hậu kỳ và đỉnh
Cảnh giới Đan Sư: Hoàng cấp,Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp...
Thần Cảnh: Nhật Nguyệt Cảnh, Sơn Hà Cảnh, Tinh Thần Cảnh, Hằng Hà Cảnh, Sáng Thế Cảnh
Mỗi cảnh giới chia làm: Tiểu Cực Vị, Trung Cực Vị, Đại Cực Vi, Đại Viên Mãn trong một Cực Vị lại chia làm: Tiền kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ, Viên mãn
Cảnh giới Tiên Vực:Trảm Trần Cảnh (Nhất Trảm-Nhị Trảm-Tam Trảm-Tứ Trảm-Ngũ Trảm),Phân Hồn Cảnh (Dương Hồn-Âm Hồn-Thiên Hồn-Địa Hồn), Tiên Phủ Cảnh, Thăng Nguyên Cảnh, Tiên Vương có 9 tầng từ 1 đến 9, bên trên Tiên Vương là Thiên Tôn
Cảnh giới Đan Sư ở Tiên Vực: Nhất Tinh, Nhị Tinh, Tam Tinh, Tứ Tinh,Ngũ Tinh Đan Sư

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset